Bốn ngày giết chóc bốn phía.
Lý Hạo không biết ba tổ chức lớn cuối cùng có nghĩ tới mình không?
Tự nhiên biết rõ.
Nhưng có nhiều võ sư xuất động, muốn một mực giấu diếm thì không có hy vọng quá lớn, giấu được mấy ngày là được rồi.
Hắn cũng nghĩ tới ngay từ đầu bọn chúng sẽ không xuất động quá nhiều cường giả đối phó mình, chẳng qua hiện nay xem ra vẫn có thể, ba tổ chức lớn xuất động 6 Tam Dương, đủ coi trọng hắn!
Thực lực như vậy thậm chí có thể đối phó Húc Quang, nói coi trọng, đối phương cũng cực kỳ coi trọng.
Nhưng Lý Hạo vẫn cảm thấy… bọn gia hỏa này xem thường mình, đối phó lão sư của mình chỉ một mình Hồng Nguyệt đã xuất động mấy Húc Quang, thậm chí còn có thể là Húc Quang đỉnh phong.
Chanh Nguyệt, Hoàng Nguyệt, rất có thể đều là Húc Quang đỉnh phong.
Nhưng đối phó mình, ngay cả một Húc Quang đều không đến?
Mình kém lão sư nhiều lắm hả?
Giờ khắc này, Lý Hạo hơi phẫn nộ.
Xem thường ai chứ?
...
Cùng một thời gian.
Phương nam.
Ba cường giả Tam Dương hoành không mà đi, bỗng nhiên Tam Dương hậu kỳ Trịnh Bình khẽ nhíu mày, nhìn về phía tây một chút, hừ một tiếng, khẽ nói: "Người Phi Thiên, tựa như là đồ đệ của Bán Sơn, lén lút, đã là Tam Dương đỉnh phong mà còn quỷ mị!"
Tam Dương đỉnh phong!
Phi Thiên cử đến một người, nhưng người này không đơn giản, thực lực cực mạnh, Tam Dương đỉnh phong, mà còn là cường giả hệ Ám, che giấu hành tung đệ nhất.
Chẳng qua lúc này hắn toát ra chút khí tức, bởi vì hắn cũng phát hiện Tam Dương khác.
Lúc này nếu không lộ chút hành tung sẽ dễ gây nên hiểu lầm, tất cả mọi người tới để đối phó Lý Hạo, đừng gây nên kết quả tự đánh nhau.
Về phần hai cường giả Diêm La một bên khác, Trịnh Bình đã sớm cảm nhận được, một Tam Dương trung kỳ, một Tam Dương hậu kỳ.
Có thể nói ba nhà đều rất xem trọng.
Hồng Nguyệt xuất động ba Tam Dương, hai nhà khác thế mà cũng xuất động ba người.
Trịnh Bình truyền âm: "Coi chừng mục đích của bọn hắn, bọn hắn chưa chắc tới để đối phó Lý Hạo, có thể là vì cướp đi Lý Hạo trong tay chúng ta, hoặc là đánh giết Lý Hạo."
Nếu không, chỉ là đối phó một đám võ sư thôi, mạnh nhất chẳng qua là Lưu Long, Lý Hạo, hai võ sư đều vừa bước vào Đấu Thiên không lâu, cần nhiều cường giả như vậy ư?
Hai người Kim Cửu, Đoàn Siêu đều gật đầu, hơi ngưng trọng.
Bọn hắn không sợ Lý Hạo, thật sự không sợ, ai sẽ sợ người một tháng trước vẫn chưa tới võ sư Đấu Thiên? Nếu vậy đám Tam Dương bọn hắn chỉ một trò đùa rồi.
Viên Thạc là trường hợp đặc biệt, tên kia lắng đọng nhiều năm, không phải loại người mới như Lý Hạo này. Mặc dù như vậy, lúc trước sau khi Viên Thạc bước vào Đấu Thiên thì cũng không được coi trọng quá nhiều, sau này thẳng đến khi ông Uẩn Thần, lúc này mới bị người để mắt tới.
Điều bọn hắn lo lắng hơn là Lý Hạo sẽ bị hai phe kia bắt đi, thậm chí đánh giết, vậy nhiệm vụ lần này của Hồng Nguyệt bọn hắn sẽ triệt để thất bại.
Bắt Lý Hạo mới là việc cần giải quyết hàng đầu.
Thực sự không cách nào bắt thì mới cân nhắc đánh chết, coi như bị đánh chết cũng nhất định phải cướp đi thi thể, đây là ranh giới cuối cùng của Hồng Nguyệt.
Tướng mạo Trịnh Bình bình thường, lúc này cũng mặt không biểu tình, dư quang quét hai bên một vòng, truyền âm: "Căn cứ manh mối của chúng ta, đám người Lý Hạo hẳn là ẩn núp ngay kề bên này! Những võ sư này, đêm ra ngày ngủ... Đợi chút nữa nếu gặp phải, nhiệm vụ thứ nhất của hai người các ngươi là canh chừng người Diêm La và Phi Thiên, ta đi đối phó đám người Lý Hạo là được… sau khi bắt lấy Lý Hạo thì cấp tốc rút lui!"
"Được!"
Hai người vội vàng truyền âm, rất lo lắng.
Bên Hồng Nguyệt, có đôi khi không phải không bảo hộ Lý Hạo mới được.
Cùng lúc đó ba huyết ảnh cũng lặng lẽ tiến đến phía trước, đám người Trịnh Bình muốn lợi dụng huyết ảnh để tìm tới Lý Hạo trước một bước, sau đó khống chế Lý Hạo, nếu có thể lặng lẽ giải quyết Lý Hạo, mang về, tự nhiên là lựa chọn tốt nhất.
...
Phía tây.
Một hắc ảnh, người mặc áo choàng đang hành tẩu trên mặt đất, dưới áo choàng khóe miệng hơi cong lên.
Trịnh Bình?
Mặc dù Hồng Nguyệt phái tới ba Tam Dương, nhưng người mạnh nhất chẳng qua là Trịnh Bình... Nếu đợi chút nữa bọn hắn bắt lấy Lý Hạo, chính mình đánh chết Lý Hạo... Hắn dám trở mặt với mình sao?
Khuôn mặt dưới áo choàng rất trẻ tuổi, lộ ra một nụ cười.
Một lát sau, bóng đen hoàn toàn biến mất, không hề lộ ra chút khí tức nào, chào hỏi, hiện tại biến mất, cũng không nói mình vụng trộm tới.
Có lẽ mình có thể bắt lấy Lý Hạo trước rồi mang hắn đi thì sao?
Truyền nhân bát đại gia... Rất có ý tứ.
...
Phía đông.
Cũng có hai cường giả Tam Dương, trên người một người tràn đầy hoa văn, nửa người trên trần trụi, cực kỳ cường tráng.
Một người khác là nữ, xinh đẹp không gì sánh được.
Lúc này nữ nhân kia cũng nhìn hai phe khác một hồi, cười cực kì vũ mị: "Người bên Phi Thiên là Nguyệt Bồ, tên này có năng lực che giấu hạng nhất, nghe nói trước đó hắn ám sát một cường giả Tam Dương đỉnh phong, cũng không biết là thật hay giả."
Bên cạnh, tráng hán lạnh lùng nói: "Sát thủ? Ám sát? Đó là không có gặp được ta, hắn ám sát ta thử xem, nhìn xem có thể đánh tan phòng ngự của ta không!"
Hắn là cường giả hệ Thổ, Tam Dương hậu kỳ, hơn nữa còn cực kỳ am hiểu phòng ngự hệ Thổ.
Trước khi bước vào siêu năng, hắn cũng là một võ sư, chỉ là thực lực không tính quá mạnh, từ Trảm Thập đỉnh phong bước vào siêu năng.
Làm võ sư chuyển đổi sang siêu năng, hắn cũng rất kiêu ngạo.
Võ sư thành siêu năng, dưới tình huống bình thường họ đều mạnh hơn siêu năng đơn thuần chút. Mặc dù đối phương là Tam Dương đỉnh phong, hắn cũng không sợ, một Tam Dương đỉnh phong chỉ có thể âm thầm hành tẩu, có thể đánh phá phòng ngự của hắn rồi nói.
Nữ nhân là Tam Dương trung kỳ, lúc này nghe vậy cười duyên nói: "Đúng thế, ai mà không biết Diêm La Thiết Bích, phòng ngự vô địch. 19 hành tỉnh phía bắc, chỉ sợ cũng không có mấy ai phòng ngự mạnh hơn ngươi."
Không có mấy ai?
Thiết Bích âm thầm cười lạnh, trừ những Húc Quang kia, trong Tam Dương, phòng ngự của ai còn có thể mạnh hơn hắn được?
Tam Dương đỉnh phong, hắn cũng nhận biết một chút, hệ Thổ cũng có, hắn cũng từng so qua, không ai mạnh hơn hắn.
Cho nên sâu trong nội tâm của hắn cảm thấy mình là Tam Dương có phòng ngự mạnh nhất phía bắc.
Đương nhiên nói lời nói này ra có lẽ sẽ trêu chọc một vài phiền toái, để tránh phiền phức nên hắn mới không nói, nhưng trong lòng từ đầu đến cuối đều cho là như vậy.
"Đi, đi xem thử tiểu tử kia, lá gan đúng là không nhỏ, thật sự coi chính mình là Viên Thạc rồi?"
Thiết Bích hô một tiếng, mang theo chút lạnh nhạt.
Lý Hạo... tiểu gia hỏa không có danh tiếng gì, nếu không nhờ tên tuổi của Viên Thạc và bát đại gia thì hắn cũng chẳng muốn nhìn nhiều nhân vật như thế. Bây giờ tên kia lại có gan to bằng trời, thế mà diệt một phân bộ của Diêm La.
Hồng Nguyệt muốn mang người đi... Đừng nghĩ.
Thiết Bích căn bản không có để ba người Hồng Nguyệt trong mắt, ngược lại hắn khá coi trọng Phi Thiên Nguyệt Bồ, mặc dù không sợ đối phương ám sát nhưng dù sao kia cũng là cường giả Tam Dương tối đỉnh.