Bình Đẳng Vương là cường giả Húc Quang, khác biệt dưới tay gã và Luân Chuyển Vương là gã chấp chưởng 16 phân bộ Địa Ngục, có 16 cường giả thờ gã thúc đẩy, những người này gần như đều là Tam Dương.
Một khi những người này đến… không hề kém hơn so với Húc Quang l.
Công thêm Luân Chuyển Vương - Tam Dương đỉnh phong, còn mang theo Nguyên Thần Binh, chỉ sợ Hải Khiếu cũng không phải đối thủ, mà Bán Sơn có xác suất lớn cũng có Nguyên Thần Binh tại thân, duy chỉ có Hải Khiếu không có.
Tuy Hải Khiếu là trưởng lão, nhưng Nguyên Thần Binh không nhiều, cũng không phải mỗi trưởng lão đều có.
Đám người Tử Nguyệt, Luân Chuyển đều phụ trách tọa trấn một phương, mà trên danh nghĩa thì địa vị những người này cũng rất cao, Hải Khiếu chỉ là một trong các trưởng lão, trưởng lão ở Hồng Nguyệt cũng không ít.
Đương nhiên nghe nói lần trước Phi Thiên tổn thất một thanh Nguyên Thần Binh tại Chiến Thiên Thành, có lẽ lúc này Bán Sơn chưa chắc có.
Hải Khiếu thầm nghĩ, vừa nhìn về phía phương xa vừa mở miệng nói: "Lý Hạo kia đến từ Ngân Thành, Ngân Thành chỉ là một tòa thành nhỏ..."
Nàng ta vừa nói, nơi xa đã có người cười ha ha nói: "Dùng Ngân Thành uy hiếp Lý Hạo đi ra? Đừng suy nghĩ, cũng đừng làm loạn! Cha mẹ của Lý Hạo bị các ngươi giết, bạn thân bị các ngươi giết, lão sư bị các ngươi đánh chạy... Người cô đơn, Ngân Thành có thể uy hiếp hắn? Đừng làm càn, chọc tới đại phiền toái đến thì ai cũng không cứu được ngươi!"
Sắc mặt Hải Khiếu lạnh nhạt nhìn về phía nơi xa, một bóng người hiện ra, là Nam Quyền.
"Hạ Dũng?"
Mấy người hơi giật mình, người này… cũng dám tới đây?
Hạ Dũng cười ha hả nói: "Sao nào, ta không thể tới hả? Tuần Dạ Nhân khai chiến với các ngươi, chứ cũng không phải hoàng thất ta! Làm gì, còn muốn liên luỵ hoàng thất vào hay sao? Ta không hứng thú với các ngươi, ta cũng muốn tìm Lý Hạo, tên này, lợi hại như vậy, ta muốn cùng hắn luận bàn một phen, lão sư hắn chạy, hắn cũng không tệ..."
Hải Khiếu lạnh lùng nhìn hắn: "Hoàng thất? Ngươi chẳng qua là một võ sư giáo đầu, cũng xứng đại biểu hoàng thất? Thật sự giết ngươi, ta ngược lại muốn xem xem sau khi hoàng thất ẩn lui 80 năm có thể ra tay với Hồng Nguyệt ta không!"
Tên Hạ Dũng này mượn da hổ kéo đại kỳ.
Cái gì mà hoàng thất hay không hoàng thất!
Hạ Dũng cũng không sợ nàng ta, cười ha ha nói: "Ngươi thử xem! Còn nữa, ngươi không thật sự cho rằng ta tùy tiện có thể chạy đến từ hoàng thất, một mực không quay về hả? Hoàng thất ta cũng khá có hứng thú với việc của bát đại gia, Hải Khiếu, nếu không thì chia sẻ chút, ta vui vẻ, vung tay lên triệu tập mấy vị quốc công thậm chí thân vương tới, cùng các ngươi diệt sát Hầu Tiêu Trần!"
"..."
Im ắng.
Quốc công, thân vương...
Xưng hô tước vị hơi cổ lão này, bây giờ đã có rất ít người nhắc tới, nhưng mọi người đều biết những người này đều có thực lực và quyền lợi!
Lời Hạ Dũng nói giống như đang nói hắn đến bên này là mang theo một vài nhiệm vụ đặc thù.
Hoàng thất tranh chấp với cửu ti, ba tổ chức lớn cũng biết rõ.
Tám mươi năm trước, hoàng thất bị bức lui vị, quan hệ với cửu ti có thể nói là thù đoạt quốc!
Chỉ là bây giờ duy trì cân bằng bên ngoài thôi.
Hải Khiếu suy tư một lát, không phản ứng người này nữa.
Không cần đắc tội hoàng thất, nhưng là cũng không cần thiết có quá nhiều liên lụy với bọn hắn. Trong nội bộ Hồng Nguyệt, cũng có một vài tình báo biểu hiện hoàng thất cũng không cam lòng yên lặng, tối thiểu cho tới nay Hắc Giáp quân còn đang bảo vệ hoàng cung không người dám ra vào kia.
Mặc dù Thiên Tinh Vương thoái vị, Thiên Tinh Vương tám mươi năm trước mất nước đã chết, nhưng bây giờ nghe nói Thiên Tinh Vương thế hệ này cũng là cường giả, một mực không cam tâm làm bài trí, có tâm phục quốc.
Những thành viên hoàng thất này đều có một ít thủ đoạn và thực lực...
Nghĩ đến những điều này, Hải Khiếu không còn nói chuyện với Hạ Dũng nữa.
Hạ Dũng cũng không quan tâm, đỉnh lấy hoàng thất tên tuổi, tối thiểu vẫn dùng rất tốt. Ít nhất dưới tình huống bình thường thì ba tổ chức lớn và cửu ti cũng không bằng lòng xuất hiện vài tranh chấp với hoàng thất ở giai đoạn hiện tại.
Rất phiền phức!
Tỉ như hiện tại, bọn Hải Khiếu không nhìn hắn nhưng cũng không ra tay với hắn, đổi thành người cửu ti, bọn chúng cam đoan sẽ ra tay.
Mấy cường giả dò xét một phen, rất nhanh riêng phần mình rời đi.
Bán Sơn và Hải Khiếu cùng đi, về phần lấy Ngân Thành uy hiếp Lý Hạo... Chính như Nam Quyền nói, hữu dụng không?
Thân nhân bằng hữu chết sạch, lão sư chạy, chẳng lẽ dùng người qua đường uy hiếp Lý Hạo?
Thật coi Lý Hạo là Bồ Tát sống rồi?
Huống chi một khi xuống tay với Ngân Thành cũng dễ dàng bị phía chính phủ Ngân Nguyệt điên cuồng đánh giết nghiêm trọng hơn hiện tại, Hải Khiếu suy nghĩ một phen, cấp tốc lựa chọn từ bỏ.
Luân Chuyển Vương cũng cấp tốc bỏ đi, bắt đầu chờ đợi 16 Địa Ngục Chi Chủ đến, bên Diêm La hiển nhiên cũng nghĩ thử một phen cách có thể bắt Lý Hạo.
Chờ người đều đi, lúc này Nam Quyền mới nhảy tới nơi chiến đấu trước đó.
Hắn tìm tòi một phen, tra xét một hồi, trong lòng hiểu rõ.
Hay cho một Lý Hạo!
Đây là muốn đi con đường ngũ tạng dung thần y như lão sư hắn, ngũ tạng dung ngũ thế!
Kim, Hỏa, Thổ giống như tụ tập đầy đủ hết.
Nói vậy, Thủy, Mộc còn chưa thành hình?
Ba thế dung hợp đánh chết Tam Dương đỉnh phong... Ngày đó Viên Thạc hai thế dung hợp phối hợp thêm Huyết Đao Quyết giết Tề Mi Côn, cũng coi là Tam Dương đỉnh phong...
"Hai sư đồ này muốn phân cao thấp sao? Nói vậy, thực lực Lý Hạo có thể so sánh được Viên Thạc ngày đó."
"Chẳng qua nghe nói Viên Thạc cũng ba thế hiện ra, ngược lại mạnh hơn Lý Hạo một ít..."
Trong lòng của hắn nghĩ, chỉ sợ thực lực hai sư đồ này sắp tương đương.
Chẳng qua Viên Thạc làm từng bước, ngũ thế sớm muộn có thể dung hợp, nhưng Lý Hạo thì hơi phiền phức, cảm ngộ hai thế cũng không dễ dàng đến vậy.
"Thủy thế... Hình như Lưu Long chính là thủy thế, Cửu Đoán Kình đi thủy thế? Nói vậy còn kém mộc thế, tiểu tử kia có đầu mối không?"
Nam Quyền phân tích một phen, cũng không quá rõ có phải Lý Hạo có ý tưởng không.
Nhưng tại hiện trường, hắn cảm nhận được vài vết tích Cửu Đoán Kình lưu lại.
Mà cũng có thế sóng lớn.
Thủy thế, có lẽ Lý Hạo đã có dự định.
"Mộc thế..."
Nam Quyền suy nghĩ một lát, sau một khắc hắn bỗng nhiên cười.
Hắn đúng là biết trong Ngân Nguyệt võ lâm có một loại kiếm pháp mộc thế, nghe nói cũng là khai quật ra trong cổ di tích, hình như chủ nhân năm đó có danh xưng Mộc Đầu kiếm khách.
Chẳng qua danh khí của kiếm pháp này không lớn.
"Liễu Tự Kiếm... Mộc Kiếm Khách..."
Hắn suy nghĩ, Liễu Tự Kiếm có truyền nhân không?
Liễu Tự Kiếm chết rồi, hình như truyền nhân duy nhất của hắn cũng đã chết rất nhiều năm, nếu vậy thì truyền thừa đã bị đứt đoạn rồi?
Liễu Tự Kiếm không phải một trong Thất Kiếm Ngân Nguyệt, năm đó nói là có thể xếp vào hàng ngũ mười kiếm khách đứng đầu Ngân Nguyệt nhưng cũng không có lên Anh Hùng Phổ, vậy nên ai sẽ để ý ngươi?
"Nếu tiểu tử này có thể thu được truyền thừa của Liễu Tự Kiếm thì có lẽ có hi vọng cảm ngộ mộc thế, đáng tiếc… thất truyền, không biết có phải có kiếm thuật mộc thế khác không."
Khẽ lắc đầu, Nam Quyền cũng không suy nghĩ thêm nữa.