Lý Hạo rất may mắn, có lẽ có thể thu hoạch được, dù sao cũng là cổ tịch, có lẽ trong di tích khác cũng có. Vận khí không tốt thì phải xem bản thân hắn, nói không chừng có bí thuật hoặc là cảm ngộ khác thì cũng có thể cảm ngộ mộc thế.
Chỉ là Liễu Tự Kiếm có thể làm từng bước trực tiếp cảm ngộ mộc thế, sẽ tiết kiệm rất nhiều thời gian của Lý Hạo.
Hắn quan sát hiện trường một lát rồi cũng nhanh chóng yên lặng rút đi.
Theo Nam Quyền rút đi, rất nhanh lại có người lần lượt đuổi tới, đều là cấp tốc quan sát một phen rồi mau chóng rời đi.
Trên Ngân Nguyệt, không chỉ ba tổ chức lớn và Tuần Dạ Nhân, cũng không chỉ hoàng thất phái người nhìn chằm chằm, cửu ti, bao quát một vài đại nhân vật cũng đều có nhãn tuyến nhìn chằm chằm bên này.
Rất nhanh, một vài tình báo kỹ càng liên quan tới Lý Hạo hiện ra các nơi.
Ba loại thế!
Khả năng giống như Viên Thạc, đi con đường Ngũ Cầm Dung Thế, con đường võ sư của Lý Hạo còn chưa đạt tới cực hạn.
...
Cùng một thời gian.
Trong sơn động, Lý Hạo kết thúc tu luyện, thở ra một hơi thật dài, cảm giác nhục thân mạnh hơn nhiều, mà lúc này thương thế nơi ngũ tạng cũng khép lại rất nhiều, nhưng phổi vẫn hơi không thích ứng.
Về phần năng lượng hệ Ám, hắn cũng triệt để hấp thu.
Không có cảm giác có biến hoá gì quá lớn, biến hóa duy nhất đại khái chính là khí tức càng thu liễm. Lý Hạo cảm thấy hơi gân gà, dù sao Lý Hạo hắn cũng không phải người đánh lén.
Võ sư vốn là khí tức nội liễm, năng lượng hệ Ám để hắn càng thêm thu liễm, thật vô dụng.
"Ho khan cuối cũng khá hơn nhiều..."
Trước đó, cách vài phút thì Lý Hạo phải ho khan một cái, hiện tại đại khái vài giờ mới có thể sẽ ho nhẹ một tiếng, phổi hơi khó chịu nhưng ngũ tạng cũng đến tình trạng 1500 viên, đến 2000 viên tất nhiên sẽ không còn vấn đề.
Chẳng qua Thần Năng Thạch tiêu hao quá nhiều, lúc này Lý Hạo cũng không có đủ nhiều Thần Năng Thạch để lãng phí.
"Nhục thân, xương cốt, ngũ tạng đều càng mạnh!"
"Thực lực tổng hợp đã được cường hóa một chút, nhưng… không tính quá nhiều. Chủ yếu vẫn là thế, thủy thế không có cảm ngộ nhưng có đầu mối, hẳn cũng nhanh."
"Mộc thế… mới phiền phức!"
Lý Hạo than nhẹ một tiếng, bốn thế dung hợp, thực lực của hắn hẳn sẽ càng mạnh, Tam Dương đỉnh phong cực hạn có lẽ có thể địch nổi Húc Quang sơ kỳ, phối hợp thêm Huyết Đao Quyết, tuyệt đối có thể địch nổi Húc Quang sơ kỳ.
Thế nhưng thế thứ năm, hắn thật sự không có đầu mối gì!
Mộc thế... cảm ngộ từ đâu?
Trong Ngũ Cầm Thuật, Lộc Doanh Thuật đối ứng mộc thế, nhưng con đường của Lý Hạo không giống với lão sư, cộng thêm Ngũ Cầm Thuật không phải kiếm thuật, thật ra điểm giống nhau không nhiều. Dù Lý Hạo cảm ngộ lộc thế thì khả năng rất lớn không phải thuộc tính Mộc.
Thế mặc dù không thuộc về tính, toàn bộ nhờ hậu kỳ tự mình cảm ngộ rồi đi phân phối thuộc tính, nhưng nếu phương hướng ngay từ đầu đã sai, dù cảm ngộ thế ra thì cũng không phải ngươi muốn trở thành thuộc tính gì thì nó sẽ trở thành thuộc tính đó.
Đang suy tư, nơi xa, Lý Hằng hứng thú bừng bừng, đâm một kiếm ra, nhỉ giọng khoe khoang với Ngô Siêu bên cạnh: "Lão tử giống như đã cảm ngộ thế, ta đúng là một thiên tài, mới tiến vào hậu kỳ không đến hai ngày là ta đã cảm giác ta muốn cảm ngộ thế. Liễu Tự Kiếm vừa ra, lá liễu bồng bềnh, nhánh cây quấn quanh, có thể khốn có thể giết, ta có cảm giác thế vừa thành thì sẽ công phòng nhất thể, ngô chạy trốn, đến lúc đó ngươi lấy cái gì so với ta!"
"Liễu Tự Kiếm..."
Lý Hạo nao nao, nhìn về phía Lý Hằng.
Lý Hằng là truyền nhân Liễu Tự Kiếm, hắn biết, năm đó truyền nhân Liễu Tự Kiếm dừng lại tại Ngân Thành, chẳng qua rất nhanh đã bị giết. Gà mờ Lý Hằng này một mực dùng Liễu Tự Kiếm không ra sao, không thể thể hiện ra sự cường hãn của Liễu Tự Kiếm.
Giờ phút này, nghe thấy hắn muốn cảm ngộ thế, Lý Hạo bản năng khẽ giật mình, nhanh vậy?
Điều này đại biểu bản thân kiếm thuật này đã có bản sự liên thông với thế.
Không phải bất luận bí thuật gì, chỉ cần tu luyện tới mức nhất định thì đều có thể cảm ngộ thế, Cửu Đoán Kình có thể, Ngũ Cầm bí thuật có thể, nhưng những thứ này đều là bí thuật đỉnh cấp, năm đó 36 hùng có bí thuật.
Liễu Tự Kiếm cũng có thể sao?
Lá liễu bồng bềnh, nhánh cây quấn quanh...
Có thể công có thể phòng?
Giờ khắc này, ánh mắt Lý Hạo nhìn về phía Lý Hằng, cái này nghe... Vì sao có chút cảm giác mộc thế?
Nội tâm Lý Hạo hơi dị dạng.
Ngủ gật rồi có gối đầu đưa tới cửa sao?
Thế nhưng... Lý Hằng nói chuyện hơi khoa trương, có phải hắn tùy tiện nói chuyện không? Hay là thật sự cảm giác cảm ngộ thế?
Lý Hằng đang khoác lác bỗng nhiên cảm nhận được một ánh mắt tiêm vào, trong nháy mắt, hắn quay đầu lại thì thấy ánh mắt khác thường kia của Lý Hạo, hắn nuốt một ngụm nước bọt, trong nháy mắt im miệng.
Giờ phút này, hắn không còn cái gì không phục, chỉ có kính sợ vị này.
Đừng nói hắn, cho dù là sư tổ tiện nghi của hắn phục sinh, Liễu Tự Kiếm năm đó cũng chưa được xếp hạng 36 hùng, mà Lý Hạo có xác suất lớn sẽ có một vị trí, trở thành một trong những nhân vật trên Anh Hùng Phổ.
Lý Hạo chỉ nhìn hắn chứ không nói chuyện.
Tất cả chỉ là ý nghĩ của hắn, huống chi Lý Hằng nói lời khoác lác suông không ít... Chờ chút xem thế nào!
Nếu hắn thật sự cảm ngộ thế, có lẽ rất nhanh sẽ hiện ra.
Khi đó… có lẽ có thể hỏi một chút.
Bí thuật trân quý, bình thường sẽ không truyền ra ngoài, nhưng tên này sư môn diệt tuyệt, chỉ giữa đường tham gia, cho thêm chút chỗ tốt có lẽ cũng có thể đổi lấy bí pháp Liễu Tự Kiếm.
Nếu Liễu Tự Kiếm còn sống, Lý Hạo đương nhiên sẽ không thông qua Lý Hằng để thu hoạch được, muốn tìm thì tất nhiên phải tìm Liễu Tự Kiếm, đây là quy củ.
Nhưng nếu sư môn dòng độc đinh... Ngược lại là vấn đề không lớn.
Lý Hạo không suy nghĩ thêm nữa, việc cấp bách là lĩnh ngộ thủy thế.
Thủy thế thành thì Lý Hạo sẽ có vốn liếng đối kháng Húc Quang!
"Chỉ cần thực lực của ta càng ngày càng tăng… thì tin tức các ngươi nắm giữ đều là quá khứ thức!"
Lý Hạo nhìn về phía phương xa, dù có tảng đá ngăn chặn ánh mắt nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được nhất định có Húc Quang đang đuổi giết mình.
Chờ xem!
Cửu Đoán Kình, rất nhanh hắn sẽ cảm ngộ đến một bước cuối cùng. Thủy thế thành, các ngươi không tìm ta, ta vẫn muốn tìm các ngươi, Thần Năng Thạch quá thiếu, Húc Quang có lẽ có rất nhiều nhỉ?
Nhìn những võ sư này trong đội ngũ, Lý Hạo lộ ra nụ cười.
Phá Bách trung kỳ rất nhiều, sơ kỳ hiện tại chỉ còn số ít, hậu kỳ cũng không ít, mà có mấy người, Lý Hạo thậm chí mơ hồ có cảm giác những người này có thể sẽ tự hành cảm ngộ thế.
Quả nhiên liều mạng tranh đấu mới để võ sư ngộ cơ duyên dễ nhất.
Trách không được võ sư đều rất thích tranh đấu tàn nhẫn, không ngừng luận bàn, sinh tử giao chiến.
Nếu trong đội ngũ có thể có nhiều vài Đấu Thiên, Lưu Long có thể bước vào Uẩn Thần bước đầu tiên... Tiếp đó những người này đều có thể giết Tam Dương, tiến bộ nhanh chóng, ngay cả Lý Hạo cũng cảm thấy Liệp Ma đoàn sẽ nhanh chóng danh chấn tứ phương!