Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 674 - Chương 674: Quá Nhiều Yêu

Chương 674: Quá Nhiều Yêu Chương 674: Quá Nhiều Yêu

Không một tiếng động tiến lên.

Càng chạy Lý Hạo càng kinh hãi.

Mẹ ơi, có phải tiến hang sói rồi hay không?

Cái Thương Sơn này làm sao cảm giác còn nguy hiểm hơn so với bên ngoài, giờ phút này hắn lần nữa thấy được một cái chùm sáng, mà ở gần đó còn có một vài điểm sáng lấp lóe, đây cũng không phải là lần đầu tiên, càng ngày càng nhiều.

Càng đi vào sâu thì càng nhiều.

Yêu!

Bên trong Thương Sơn khắp nơi đều là yêu.

Trước đó thậm chí hắn thấy được một con đại yêu Tam Dương bay ngang qua bầu trời, Lý Hạo tránh đối phương đi lúc này mới không trêu chọc phải phiền phức, Tam Dương hắn không sợ, nhưng đây chỉ là bên ngoài.

Nơi này còn có đại yêu Tam Dương, vào sâu hơn nữa... Có phải sẽ càng nguy hiểm hơn hay không?

Lưu Long cũng cảm giác được một vài hơi thở nguy hiểm.

Lúc này nhanh chóng tiến lên, thấp giọng nói: "Lại đi gần biên giới một chút đi, dọc theo biên giới đi về phía đông có thể tránh xâm nhập. Thương Sơn trong miệng một vài lão nhân ở Ngân Thành là có Cửu Sơn Thập Bát Trọng, có dãy núi chín đầu vô cùng to lớn, trùng hợp mà thành tạo thành Thương Sơn bây giờ."

Đi vào sâu hơn nữa là tiến vào ngọn núi thứ hai, vậy thì phiền toái.

Lý Hạo gật gật đầu, phán đoán phương hướng một chút, di chuyển sang bên cạnh một chút, sở dĩ không có đi dọc theo chân núi Thương Sơn là bởi vì quá rõ ràng, không cách nào che dấu được hành tung.

Nhưng giờ phút này cảm nhận được nguy hiểm trong Thương Sơn, Lý Hạo cũng không phải nhất định muốn chết.

Đi một trận Lý Hạo thổ khí, lại thay đổi phương hướng.

Lưu Long nhìn hắn, Lý Hạo truyền âm: "Phía trước có con đại yêu Tam Dương, đi một bên khác."

Lưu Long cũng là không nói gì.

Địa phương quỷ quái này, khắp nơi đều là Tam Dương sao?

Làm sao cảm giác khủng bố như vậy.

Lại đi về phía trước một đoạn, Lý Hạo sờ lên đầu, trên đầu có chút mồ hôi, hắn thay đổi phương hướng lần nữa, Lưu Long lại nhìn về phía hắn lần nữa.

"Phía trước có Tam Dương!"

"..."

Lưu Long ngây ra như phỗng, ông chính là người Ngân Thành, Thương Sơn ngay bên người, lúc nào mà Thương Sơn lại nguy hiểm như thế rồi?

Cái này nếu như đại yêu trong Thương Sơn thích xuống núi chạy một vòng... Có phải Ngân Thành đã sớm bị diệt rồi hay không?

Lý Hạo không nói chuyện.

Tiếp tục tiến lên.

Lần này trên đường đi đều không có yêu vật gì, Lý Hạo nhẹ nhàng thở ra, còn tốt, cuối cùng cũng có con đường bình thường có thể đi.

Hắn không hiểu rõ yêu vật, cũng không hiểu rõ tập tính đại yêu.

Ghi chép liên quan tới yêu quái đã sớm biến mất.

Viên Thạc dạy sách cổ cũng ít có ghi chép về yêu quái.

Cho nên không đơn thuần là Lý Hạo, thật ra thế giới hiện tại mặc kệ là siêu năng hay là võ sư cũng không biết nhiều, hiểu nhiều về yêu quái, cho nên có rất ít người biết, yêu quái thật ra không tụ tập, đại yêu càng có ý thức lãnh địa của mình.

Khi một con đại yêu thì địa phương trải rộng xung quanh có một chỗ đất trống, không có bất kỳ yêu vật nào, lúc này nếu như là thời kỳ văn minh cổ đại, những người kia sẽ nói cho ngươi biết tuyệt đối không nên đi!

Điều này có nghĩa là bên trong còn có yêu quái cường hãn hơn, cường hãn đến mức những tiểu yêu bốn phía kia không dám tới gần.

Đương nhiên, đây là kinh nghiệm của người xưa.

Hiện đại siêu năng cùng võ sư trừ cường giả Trung Bộ đối với đại yêu có một ít hiểu biết sơ sơ bên ngoài, những người khác gần như đều hoàn toàn không biết gì cả, chỉ biết những yêu vật này rất mạnh, có đôi khi sẽ xuất hiện theo cùng một vài bảo vật.

...

Trên đường đi chưa từng xuất hiện yêu vật.

Tốc độ một đoàn người Lý Hạo cũng nhanh hơn rất nhiều.

Nhìn thấy trời đã sắp sáng rồi, hừng đông Lý Hạo không định tiếp tục đi tới, cho nên hắn để đội ngũ dừng lại, truyền âm nói: "Ta đi tìm chỗ an toàn tránh một chút, nghỉ ngơi một chút, ban đêm xuất phát."

Lúc này đã là ngày 20 tháng 9.

Lý Hạo cũng đang tính toán thời gian, trước ngày 28 không biết có thể xuyên qua núi lớn hay không, tiến vào hạp cốc Hoành Đoạn phía đông.

Còn có 8 ngày.

Dựa theo tốc độ đi xem thì hơi khó một chút, nhưng mà chỉ cần gia tốc một chút thì vấn đề cũng không lớn, chờ cắt đuôi những truy binh kia hoặc là xử lý bọn hắn thì có thể tăng tốc rồi.

Căn dặn mọi người đợi ở đây, Lý Hạo một mình đi lên trước, chuẩn bị tìm chỗ nghỉ ngơi an toàn cho những người này.

Hắn xê dịch nhảy vọt, thật ra không có những người khác đi theo thì tốc độ của hắn rất nhanh.

Như là một chú khỉ, xuyên thẳng qua ngọn núi lớn nhìn không thấy bờ này.

Trên đường đi gần như cũng không thấy yêu vật, cái này khiến Lý Hạo mơ hồ có chút bất an, làm sao một cái cũng biến mất?

Trước đó khi thường xuyên nhìn thấy mặc dù có chút bất an, nhưng một con yêu vật cũng không thấy được thì hắn cũng có chút không yên lòng.

Tiếp tục tiến lên xuyên thẳng qua, Lý Hạo thấy được phía trước giống như có một ngọn núi nhỏ, không, cảm giác càng giống sơn cốc hơn, bốn phía hở ra, ở giữa lõm xuống dưới, ánh mắt Lý Hạo cử động, nơi này không tệ.

Trong lúc mơ hồ còn hình như có hơi nước bốc hơi?

Chẳng lẽ là hồ trong núi?

Lần này xuất hành, bọn hắn mang theo lương khô, nhưng không quá nhiều.

Cũng mang theo một chút nước, lại càng ít hơn.

Một ngày này vẫn luôn không thấy được hồ, cho nên một đám người Lý Hạo giờ phút này vẫn còn có chút thiếu nước.

"Nguồn nước... Nơi có nguồn nước động vật sẽ tụ tập."

Cái này, ngược lại Lý Hạo rất rõ ràng.

Cho nên, hắn cũng không dám chủ quan, nơi đây khoảng cách bên kia có chút xa, lại cách một cái núi đá, hắn cũng thấy không rõ lắm bên trong có chùm sáng hay không, Lý Hạo coi chừng tiềm hành, hơi thở của hắn gần như không sẽ lộ ra ngoài.

Cộng thêm hấp thu năng lượng hệ Ám để hơi thở càng được che dấu, còn đeo một viên từ trên tay gương đồng đoạt từ Kiều Phi Long, càng không có bất kỳ hơi thở nào lộ ra ngoài.

Lý Hạo hai tay triển khai, bay lượn trên bầu trời.

Nhanh chóng đi về gần hướng bên kia.

Một lát sau Lý Hạo rơi vào tảng đá trên núi này, xung quanh đều là rừng cây nhưng đến chỗ này ngược lại là ngay cả một cái cây cũng không có, muốn tránh cũng không được.

Cũng may bây giờ sắc trời còn không sáng nữa, phía đông hiện hiện ra màu đỏ, mặt trời vẫn chưa hoàn toàn mọc lên.

Lý Hạo đi lên phía trên, ngọn núi nhỏ này có chút đặc biệt, giống như là bị người ta đào xuyên qua, không có đỉnh núi, đến giữa sườn núi thì không có đỉnh mức cao nhất, bốn phía xung quanh lõm xuống.

Hắn nhẹ nhàng điểm một cái, nhanh chóng leo lên, không bao lâu đã lên đến đỉnh.

Bốn phía cực kỳ bằng phẳng.

Giống như bị người ta một đao chém mất đỉnh núi, sau đó đào một cái động ở giữa.

Lý Hạo cũng không để ý, chỉ có thể cảm khái thiên nhiên quỷ phủ thần công.

Nơi này nếu đặt ở khu vực khác cũng có thể làm khu du lịch tham quan.

Hắn đi đến đài cuối cùng, vẫn có chút hiếu kỳ đối với phía dưới này, đây là hồ lớn sao?

Bốn phía giống như không có đường đi vào, không có yêu vật sao?

Đến bây giờ hắn cũng không thấy chùm sáng nào.

Cứ đi mãi đến bình đài cuối cùng, Lý Hạo cúi đầu nhìn xuống dưới đi...

Một giây sau hắn thu hồi ánh mắt lại.

Trong mắt lập lòe nước mắt.

Bình Luận (0)
Comment