Bây giờ Lý Hạo đã về tới nguyên địa.
Quần áo phía sau đã sớm bị mồ hôi lạnh thấm ướt.
Gặp hắn trở về, mấy người Lưu Long vừa định nói chuyện, Lý Hạo truyền âm: "Đều đừng nói chuyện!"
Đám người lập tức không ai lên tiếng.
"Đi... Đi vòng..."
Lý Hạo nuốt một ngụm nước bọt, lúc này mới hơi thả lỏng được một chút, cũng may không bị phát hiện, thật là đáng sợ.
Hắn biết đám người nghi ngờ nên tiếp tục truyền âm nói: "Bên trong có đại yêu! Là đại yêu vô cùng cường đại, cường đại đến mức... Có khả năng đều là cấp bậc như Hầu bộ trưởng!"
Lời này vừa nói ra bước chân của tất cả mọi người trì trệ.
Cả người đều cứng ngắc.
Hầu bộ trưởng cấp độ gì?
Một thương làm chết khô Húc Quang.
Đều là?
Điều này có nghĩa là không chỉ có một con.
Lưu Long cũng tê hết da đầu, Thương Sơn đã đáng sợ đến tình trạng này sao?
Ông cảm thấy có chút may mắn, may mắn Lý Hạo phát hiện ra sớm, với lại cũng không có xảy ra việc gì, nếu không thì xong đời rồi.
Mà Lý Hạo sau khi nuốt một ngụm nước bọt, ánh mắt lóe lên một cái, kéo một mảnh vỡ quần áo nho nhỏ ở trên người xuống, cực kỳ nhỏ bé, người bình thường mắt thường căn bản không thể nào thấy được.
Hắn nhìn thoáng qua phía vào núi, ba tổ chức lớn còn đang truy tung hắn sao?
Nếu như vẫn còn ở đó... Nhất định phải có chút thủ đoạn.
Nếu như đuổi tới nơi này... Nhất định sẽ tiếp tục đi tới, nhìn thấy tòa núi đặc biệt kia thì chắc là cá nhân ai cũng đều sẽ hiếu kỳ.
Lý Hạo không có làm quá nhiều bố trí, quá nhiều thì sẽ quá giả rồi.
Hơi khôn khéo một chút là có thể phát hiện ra điều không đúng.
Chỉ loại này trong lúc vô tình giống như bị róc thịt cọ đến một chút xíu quần áo sợi, người bình thường cũng không phát hiện được, đã nhận ra cũng chưa chắc sẽ để ý, loại này mới là mồi dẫn dụ tốt nhất.
"Hy vọng các ngươi ngớ ngẩn, không cần một đường đuổi theo... Nếu không vô tình tiến vào nơi đó, Húc Quang cũng xong đời!"
Đừng nói một tên Húc Quang, bốn tên tiến vào... Nếu như đều giống như Hầu Tiêu Trần kia, một yêu đánh một tên may ra còn có chút thời gian, toàn bộ làm xong!
Nghĩ đến cái này Lý Hạo nhìn về phía đám người, truyền âm nói: "Toàn bộ bước chân nhẹ một chút, tốt nhất một người cõng một người, ít lưu lại một chút vết tích, chúng ta rút lui xa một chút..."
Nói đến đây, lại nói: "Thật sự không được... Thì chúng ta sẽ trở về đường cũ, nếu như người đuổi giết chúng ta tiến vào Thương Sơn, chúng ta tránh bọn hắn giết trở về!"
"..."
Đám người ngây ngẩn cả người, không phải đã nói, từ phương đông giết ra ngoài sao?
Trực tiếp đi hạp cốc Hoành Đoạn tại sao lại muốn rút về lại?
"Đừng xem, dọc theo con đường này, bảy tám con đại yêu Tam Dương, nơi này còn có bốn con Húc Quang cực kỳ cường hãn, thậm chí còn là đại yêu ở phía trên Húc Quang... Ta sợ chúng ta còn chưa đi đến phía đông thì đều đã chết sạch rồi! Nếu như có người truy sát chúng ta, cho dù không đến được nơi này thì sớm muộn cũng sẽ cùng những đại yêu Tam Dương kia tiếp xúc trước... Trước quan sát một chút rồi nói sau!"
Lúc này Lý Hạo có chút muốn rút lui.
Xuyên qua Thương Sơn vẫn luôn đi về hướng đông, có thể làm sao?
Nơi này làm lưng hắn phát lạnh.
Không nói thêm nữa, may mắn có đôi mắt này, nếu không hắn chết chắc.
Đóa hoa kia hình như là bảo bối.
Nếu như là võ sư hoặc là siêu năng bình thường thấy được có lẽ sẽ đi đoạt.
Lý Hạo không có đi, đó là hắn thấy được ánh sáng.
Có thể giống như bọn Hầu Tiêu Trần ở chỗ này, thật ra đều là người không có hơi thở, người bình thường là nhìn không ra điều dị thường, có lẽ sẽ đem bốn con đại yêu này như yêu vật khác mà đối đãi, vậy thì có trò hay xem rồi!
Không có suy nghĩ tiếp những thứ này, Lý Hạo nhanh chóng mang theo đám người rời xa nơi đây.
Ở nơi nguy cơ tứ phía đi về quân cũng là một loại rèn luyện.
Khi Lý Hạo mạo hiểm dẫn một đám người xuyên qua lãnh địa một con đại yêu Tam Dương thì phía sau lưng tất cả mọi người đều phát lạnh, thật ra bọn hắn đã gặp qua Tam Dương, không có e ngại như vậy.
Chân chính sợ sệt chính là một khi bị con đại yêu kia phát hiện, xảy ra chiến đấu thì có thể gây ra sự chú ý của con đại yêu như Hầu bộ trưởng ở nơi xa hay không?
Đây mới là chỗ làm da đầu tê dại.
Bao gồm cả Lý Hạo cũng lo lắng xảy ra chuyện như vậy, cho nên căn bản không dám động thủ với những con đại yêu này, cẩn thận từng li từng tí tránh đi con đại yêu Tam Dương kia, Lý Hạo mới tìm được một nơi thích hợp để nghỉ ngơi.
Ở giữa các đại yêu Tam Dương đều có một khu vực lân cận không có yêu vật tồn tại, có thể là đường phân cách của hai bên.
Lý Hạo chính là dưới loại tình huống này mang theo đám người tìm được một đám cây đại thụ.
Một đống đại thụ đang sinh trưởng lung tung, tạo thành một tán đại thụ, bốn phía đều là dây leo che chắn, phía dưới dây leo lại tạo thành một cái không gian bịt kín.
Mãi đến khi đám người dàn xếp lại, lúc này mới vang lên một trận thở dốc.
Tất cả mọi người thấp giọng, Lưu Long cũng như thế, nhỏ giọng nói: "Sẽ không khiến cho con đại yêu vừa nãy chú ý chứ?"
Vừa mới bọn hắn cách con đại yêu kia không đến 1000m, ánh mắt tốt thì thật ra đều thấy được con đại yêu Tam Dương kia, giống như là một con sư tử không biết là đang ngủ gật, hay là đang làm gì mà không nhúc nhích.
Nhưng mà ngược lại hơi thở lại cường hãn vô cùng.
Bọn hắn cách gần như thế đều bị dọa đến quá sức.
"Không có việc gì, chúng ta là võ sư, với lại chiến sĩ hắc giáp cũng có một chút tác dụng thu lại hơi thở."
Lý Hạo lắc đầu: "Ta quan sát rồi, không có vấn đề gì."
Hắn quan sát không phải hình thái đối phương, mà là siêu năng dao động của đối phương, một khi siêu năng có sóng chấn động đó mới có nghĩa là đối phương đã chú ý tới bọn hắn, không có dao động thì là không có phát hiện.
Điểm này cũng là những người khác không có đủ.
Đại yêu cũng có khả năng không có phát hiện, không có động tĩnh, có thể chứa, cũng sẽ không giả vờ siêu năng, ai sẽ phát hiện siêu năng bọn chúng dao động?
Lý Hạo có thể.
Lúc này Lý Hạo càng cảm thấy đôi mắt này dùng rất tốt, thậm chí có đôi khi còn muốn vượt qua năng lượng kiếm.
Hắn lại có chút nghi hoặc, những người phát hiện huyết ảnh lúc trước đâu?
Một Ngân Thành có bao nhiêu người lên.
Trong mấy triệu người ít nhất cũng có 10 người đi, cho dù chết một thì mấy triệu người ra một cái, một Ngân Nguyệt cũng có thể có trăm người.
Những người này đều đi đâu rồi?
Bên Tuần Dạ Nhân giống như không có người nào đề cập đến những người kia.
Nếu như những người kia cũng giống như hắn, chỉ cần Tuần Dạ Nhân có mấy người thì phát hiện cứ điểm siêu năng còn không phải rất đơn giản sao?
Nghĩ thì nghĩ nhưng hắn cũng không có ý định xâm nhập tìm tòi nghiên cứu, việc này có cơ hội hỏi thăm một chút thì tốt.