Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 694 - Chương 694: Sức Mạnh Của Địa Phúc Kiếm

Chương 694: Sức Mạnh Của Địa Phúc Kiếm Chương 694: Sức Mạnh Của Địa Phúc Kiếm

Cùng lúc đó.

Lý Hạo toàn thân đều là mồ hôi, không nói một lời nhanh chóng bỏ chạy.

Mồ hôi thẩm thấu khắp người hắn.

Vừa mới lúc nãy hắn muốn rút kiếm, cho dù là tự tìm hắn cũng không có hối hận, chỉ là có chút ngưng trọng.

Nhưng mà... Một giây cuối cùng hai người kia không có ra tay.

Hắn không biết là bởi vì nhớ thương cái ân tình cứu mạng này, hay là bởi vì lo lắng chia của không đồng đều, nhưng ít nhất chính mình trở về từ cõi chết.

Không chỉ chạy trốn đơn giản mà còn thu hoạch được rất lớn.

Hắn nhìn được một trận chiến đấu quy mô hùng vĩ.

Hắn thấy được cường giả Võ Đạo đỉnh cấp xuất thủ, không phải huyễn cảnh, không phải cách một tầng mà là tận mắt nhìn thấy.

Hắn cũng lấy được rất nhiều bảo vật...

Trong nhẫn trữ vật Hồng Nhất Đường cho có một viên hạt sen màu vàng, một mảnh cánh hoa màu vàng, đều là bảo vật.

Trừ cái đó ra còn thu hoạch được hơn 100 viên Đá Thần Năng, thật ra cùng hắn nhặt xác thu hoạch không khác biệt lắm, chỉ là bổ sung trở về, ngoài ra còn có lượng lớn năng lượng thần bí, 17 người Tam Dương, hai người Húc Quang, lần này cung cấp cho Lý Hạo trọn vẹn 3 vạn phương năng lượng thần bí.

Nhẫn trữ năng của hắn cũng sắp không đủ dùng rồi.

Với lại bản thân bọn hắn cũng mang theo rất nhiều nhẫn trữ năng, Lý Hạo không có đi đếm cẩn thận, nhưng mà dù là một người mang mấy trăm phương thì cũng có hơn vạn phương.

Cộng thêm còn lại trước đó... Lý Hạo đơn giản phán đoán một chút trên người mình hiện tại tích trữ tới gần 5 vạn phương năng lượng thần bí!

Một con số cực kỳ khủng bố, thậm chí còn nhiều hơn, bởi vì Phi Thiên Bán Sơn cùng Diêm La Luân Chuyển Vương đều là thủ lĩnh bản xứ, bọn hắn không có khả năng chỉ mang theo mấy trăm phương dự trữ, vậy thì quá xem thường ba tổ chức lớn rồi.

Duy chỉ có Hải Khiếu, xác suất lớn là một con quỷ nghèo.

"Những người này đều chết ở nơi này... Ba tổ chức lớn chắc là muốn điên rồi."

Trong lòng Lý Hạo cảm khái, lập tức chết nhiều người như vậy, ba nhà chắc chắn đều không chịu nổi, nhưng mà không liên quan đến hắn, chết càng nhiều càng tốt, ngoài ra chuông gió kia ngược lại là có thể giữ lại làm đồ dự trữ, ngày nào năng lượng kiếm tiêu hao hết, Đá Thần Năng cũng mất thì có thể đem ra cứu mạng.

Lần này hắn còn có một cái tăng lên.

Tiềm thế thủy, chứng kiến Hải Khiếu xuất thủ có lẽ có chút trợ giúp.

Mấu chốt không phải ở tiềm thế thủy, mà là tiềm thế kiếm!

Kiếm của Hồng Nhất Đường!

Đáng tiếc duy nhất chính là hắn không có tự mình đi thể hội một chút, rất là tiếc nuối, nếu không, nếu như không chết ở dưới kiếm của hắn có lẽ sẽ có một lần cảm ngộ đặc thù, đệ nhất kiếm khách mạnh nhất hiện tại.

Về phần Thiên Kiếm... Lý Hạo không đi nghĩ ai biết thực lực Thiên Kiếm là gì, chưa chắc chỉ có Hồng Nhất Đường cường đại.

Một lát sau, hắn về tới địa điểm trước đó.

Giờ này Lưu Long ở bên ngoài trông coi, nhìn thấy Lý Hạo trở về, nhẹ nhàng thở ra một hơi, lo lắng nói: "Ta còn tưởng rằng ngươi cùng những người khác bạo phát chiến đấu, vừa mới nãy toàn bộ Thương Sơn trong nháy mắt an tĩnh, tiếp đó chính là âm thanh chiến đấu... Là ba tổ chức lớn cùng mấy con đại yêu kia phát sinh xung đột sao?"

"Ừm!"

"Kết quả như thế nào?"

Giờ phút này tất cả mọi người lo lắng nhìn về phía Lý Hạo, trận chiến kết thúc rồi sao?

Vậy thì kết quả thế nào?

Lý Hạo thở hắt ra một hơi: "Ba tổ chức lớn toàn quân bị diệt! Chết 17 người Tam Dương, hai người Húc Quang, Bán Sơn, Luân Chuyển Vương, cùng một người chắc là người Hồng Nguyệt là Húc Quang hệ thủy cũng đã chết..."

Trong nháy mắt đám người trừng lớn hai mắt, ngạc nhiên sợ hãi luân phiên thay đổi trong mắt!

Chết hết?

Thật là đáng sợ!

Lưu Long cũng nuốt nước miếng: "Đều đã chết? Cái kia... Vậy những đại yêu kia thì sao?"

"Không có việc gì."

"Thật là đáng sợ!"

Lưu Long may mắn nói: "May mắn không có phát hiện chúng ta, nếu không thì..."

Vừa nói xong lại nói: "Cái kia đi nhanh đi, đúng, trước đó... Trước đó hình như có tiềm thế kiếm hiện ra, ta cho là ngươi xuất thủ, không phải ngươi sao? Chẳng lẽ cường giả ba tổ chức lớn cũng có võ sư cường hãn sao?"

Khoảng cách địa điểm chiến đấu thật ra cách nơi này rất xa, nhưng kiếm ý Hồng Nhất Đường vẫn truyền vang qua đây.

Nhìn lướt qua Hồng Thanh, mặc dù không nhìn thấy biểu cảm đã bị hắc giáp che mất, nhưng ánh mắt kia vẫn còn có chút ý tứ sùng bái, Lý Hạo không nói gì, nửa ngày sau mới nói: "Không phải ta, là một kiếm khách khác... Nhưng mà cũng bị đánh chết!"

Bản thân Hồng Nhất Đường không nói, Lý Hạo cũng lười tiết lộ cái gì với con gái của gã.

"Ngược lại thật là đáng tiếc... Nhưng mà là cường giả ba tổ chức lớn chết cũng tốt, kiếm khách này nhất định rất mạnh, kiếm ý trước đó truyền vang đến đây ngay cả binh khí của mọi người đều có chút rung động!"

Hồng Thanh cũng vội vàng nói: "Đúng vậy, thật là lợi hại! Kiếm của ta cũng không ngừng rung động, thật là đáng sợ, may mắn chết rồi, nếu không cứ tiếp tục, ta cảm giác kiếm đều muốn bay mất!"

May mắn chết rồi...

Lời này, về sau ngươi nói với cha ngươi đi.

Lý Hạo bỗng nhiên cười: "Đúng, chết tốt lắm! Hồng Thanh, lần sau gặp được phụ thân ngươi, cùng hắn nói một chút, nói chuyện lần này còn có kiếm khách cường hãn xuất hiện, có lẽ hắn nhận biết."

"Hả!"

Hồng Thanh mờ mịt, phải nói với cha sao?

Nhận biết, nhưng có thể thế nào chứ?

Đều đã chết rồi.

"Đi, thừa dịp đại chiến vừa kết thúc, các đại yêu run lẩy bẩy... Chúng ta đi đường, vẫn giữ nguyên kế hoạch!"

Hướng đông đi Hoành Đoạn hạp cốc.

Về phần hiện tại lui về, quên đi thôi, không nói bốn con đại yêu, nếu như trên đường gặp phải bọn Hồng Nhất Đường cũng xấu hổ.

Trận chiến này kết thúc, Lý Hạo cảm thấy phía trước sẽ không còn có nhân vật cường hãn nào nữa.

Bọn hắn chỉ là đi biên giới núi thứ nhất, nếu như trừ cái 4 con đại yêu ra, còn có con cường hãn hơn, vậy thì Lý Hạo cũng phục.

Một đoàn người nhanh chóng lên đường.

Mà ánh mắt Lý Hạo thì nhìn hạt sen màu vàng cùng hoa sen trong nhẫn trữ vật kia.

Ngoài ra còn có tiểu kiếm lại dài một chút, hiện tại dùng cũng rất thuận tay.

Trong đầu lại hiện ra trận chiến trước đó, không đơn thuần là bọn Hồng Nhất Đường chiến đấu với mấy con đại yêu, thật ra Lý Hạo cũng đang quan sát Kim Điêu, mãnh hổ, cự viên, đây đều có thể đối ứng với Ngũ Cầm Thuật.

Lần này Lý Hạo cũng coi như là thấy được sức mạnh tiềm thế mãnh cầm chân chính!

"Nhưng mà... Hình như mấy con vật này cùng lão sư ta cũng có chút liên quan, chẳng lẽ năm đó lão sư quan sát chính là bọn chúng?"

Lý Hạo thầm nghĩ.

Nếu như nói như vậy, lão sư đi tới Thương Sơn... Có cần phải chuẩn bị cho lão sư một chiếc quan tài hay không?

Kẻ thù cũng quá là nhiều!

Còn có, 36 hùng năm đó thì lão sư có chút lạc hậu mà.

Dù là năm tiềm thế của lão sư triệt để dung hợp, Lý Hạo cảm thấy cũng khó mà vượt được Hồng Nhất Đường hôm nay, về phần Nam Quyền thì không tốt lắm, thật ra Nam Quyền không phá nát khóa siêu năng thì thực lực cung có hạn, dáng vẻ Húc Quang trung kỳ.

Ba tiềm thế của lão sư dung hợp đang là vô địch trong cường giả Tam Dương, năm tiềm thế dung hợp... Nam Quyền không ngừng khóa siêu năng, có thể chưa chắc là đối thủ, huống chi lão sư cũng không phải không có khả năng.

"Nam Quyền có thể đuổi, Địa Phúc Kiếm... Khó đuổi!"

Muốn đuổi kịp Hồng Nhất Đường, có lẽ cần phải tiến vào cảnh giới đằng sau Uẩn Thần mới được.

Từng cái suy nghĩ lấp lóe, lúc này Lý Hạo cũng hiểu rõ vì sao những võ sư cường đại này cả đám đều giả sợ, liều mạng đứng lên đều là kết quả chặt đứt con đường phía trước, xem ra bọn Hầu Tiêu Trần cũng phần lớn là như vậy.

"Ngũ tạng không mạnh, khóa siêu năng yếu ớt, đây đều là vấn đề, nhẹ thì khóa siêu năng đứt gãy, nặng thì ngũ tạng phá vỡ..."

Lắc đầu, không suy nghĩ thêm nữa, chính mình cách một bước này còn xa, nếu thật sự đến... Đối với mình cũng không có ảnh hưởng quá lớn, có tin hắn đem ngũ tạng cường đại đến trình độ vạn phương siêu năng hay không?

Hù chết các ngươi!

Bình Luận (0)
Comment