Ngày đó lão sư dựa theo công pháp của hắn đi phỏng đoán Uẩn Thần, bây giờ Lý Hạo cũng không có điều kiện lật lại những suy nghĩ của lão sư, hoặc nên nói là cải biến phương thức tu luyện, ví dụ như ngũ tạng cùng uẩn dưỡng một thế, Lý Hạo nghĩ tới điều đó nhưng lại không biết nên thao tác cụ thể ra sao.
Hắn không quản Lưu Long nữa, chỉ không ngừng vung quyền, một lần rồi lại một lần.
Thẳng đến khi sắc trời hoàn toàn tối đen, Lý Hạo đánh ra một quyền mơ hồ có dấu hiệu đệ cửu trọng.
Chỉ là cảm giác vẫn kém một ít, không thể liền mạch được như trước.
Lý Hạo lại lộ ra nụ cười tươi rói.
Không tệ!
Đã đủ rồi, điều này đại biểu hắn có thể đánh xuất hiện điệp thứ chín, chẳng qua là còn chưa đủ thuần thục, cần nhiều thời gian luyện rèn hơn, miễn là kiên trì thì không cần quá lâu, Cửu Đoán Kình của hắn có thể đại thành.
Lúc này, Lý Hạo đi tới cạnh Lý Hằng đang luyện võ xa xa.
Lý Hằng vốn đang luyện kiếm, chờ nhận ra sau lưng có người bèn quay đầu nhìn lại, hắn ta hơi hoảng sợ, vội vàng ngừng tu luyện: "Đoàn Trưởng!"
Lý Hạo khẽ gật đầu, cười tươi: "Luyện không tồi, Liễu Nhứ Kiếm. . . Cử trọng nhược khinh, người ngoài cũng cảm thấy kiếm này mềm nhũn, nhưng lại không biết cành liễu quất lên người rất đau, trong mềm ẩn chứa cứng rắn và cả đau đớn."
Lý Hằng mỉm cười, nhưng đều bị che lấp dưới lớp giáp đen.
"Ánh mắt đoàn trưởng thật sáng suốt, Liễu Nhứ Kiếm rất mạnh, có điều ta không tu luyện tới mà thôi."
Lý Hạo hiếu kỳ nói: "Liễu Nhứ Kiếm có phân chia cấp độ không?"
"Có, phân chia!"
Lý Hằng cũng không giấu giếm gì, thấy Lý Hạo có tâm tư nói chuyện phiếm với mình, hắn ta bèn vừa phỏng đoán ý nghĩ của Lý Hạo, vừa lên tiếng nói: "Liễu Nhứ Kiếm phân tầng không nhiều lắm, tổng cộng có bốn tầng."
"Tầng thứ nhất, cơ bản nhập môn, học xong Hô Hấp Pháp và kiếm chiêu là đủ."
"Tầng thứ hai, nội kình hóa kiếm, cái này thì có chút khó khăn. . ."
Lý Hạo gật đầu, trong lòng hắn thầm nhủ, quả nhiên rất lợi hại!
Nội kình hóa kiếm, hắn là đến Phá Bách viên mãn mới hoàn thành, cũng chính bởi vì hoàn thành điểm này, hắn mới bước vào viên mãn.
Hiển nhiên, tầng đại thành này hầu như cũng cần thực lực Phá Bách viên mãn, dường như Lý Hằng còn thiếu sót một ít.
"Tầng thứ hai viên mãn thì có hy vọng tự nhiên cảm ngộ kiếm thế."
Lý Hằng vui vẻ ra mặt: "Ta nghĩ rằng ta sẽ sớm thôi. . . Chỉ có điều, dù là nội kình hóa kiếm thành công, ta cách lúc Liễu Nhứ Kiếm đại thành vẫn còn rất xa."
"Tầng thứ ba, lợi kiếm vô phong!"
"Tầng thứ tư, tơ liễu theo gió!"
Lý Hằng nói xong bèn cười khan: "Đây không phải là do ta tự nói mà là ghi chép trên bí thuật, tầng thứ ba thành công đại biểu dù ngươi cầm lấy thanh kiếm nào thì cũng có thể phát huy ra hiệu quả sắc bén nhất, đây cũng là truy cầu hạch tâm của Liễu Nhứ Kiếm. Liễu Nhứ Kiếm tựa như cành và tơ liễu phiêu động mà tạo ra. Ở trạng thái đỉnh phong nhất chính là giống như tơ liễu, gió thổi qua, theo gió phiêu động, bay đến nơi nào, bay tới đâu thì ở đó có tơ liễu, ở đó có kiếm ý. . ."
Lý Hạo gật đầu, cẩn thận suy nghĩ một chút loại trạng thái này, hiển nhiên nhất định rất lợi hại.
Hệt như là tơ liễu, bay bổng theo gió khẽ động, đây chẳng phải là cảm giác vạn kiếm phát ra cùng một lúc sao?
"Bản bí thuật này có thể truyền ra bên ngoài không?"
Lý Hằng khẽ giật mình, truyền ra bên ngoài?
Hắn ta thoáng do dự, nhìn Lý Hạo rồi ngaaoj ngừng nói: "Ý của đoàn trưởng là…"
"Ta muốn học."
Lý Hằng ngây ngẩn cả người, tuy rằng Liễu Nhứ Kiếm không kém nhưng dù sao nó cũng không phải Thất Kiếm.
Lý Hạo thì sao?
Hắn biết Ngũ Cầm Thuật, Vô Ảnh Kiếm, Cửu Đoán Kình. . . Những thứ này đều được lưu truyền xuống, những người kia cường đại đã chứng minh công pháp cường hãn thế nào.
Bí thuật không phải là càng nhiều thì càng tốt.
Huống chi, nơi đây còn có truyền nhân của Địa Phúc Kiếm, Địa Phúc Kiếm cũng nổi danh hơn Liễu Nhứ Kiếm nhiều.
Địa Phúc Kiếm hắn đề đó không đi học, lại muốn tới học Liễu Nhứ Kiếm với mình ư?
Lý Hằng còn đang suy tư, Lý Hạo đã nói: "Bây giờ ngươi có thể là truyền nhân duy nhất của Liễu Nhứ Kiếm, tương đương với Chưởng môn của Liễu Nhứ Kiếm nhất mạch, ngươi có tư cách truyền thừa. Đương nhiên, ta không bắt buộc, ngươi có thể nói điều kiện hoặc nói rằng không thể truyền cho người ngoài cũng không sao. Tư cách võ sư, hạch tâm bí pháp bổn môn không truyền ra ngoài cũng là yêu cầu cơ bản, ta sẽ không vì thế mà ghi hận cái gì, cứ yên tâm đi."
Lý Hằng cười khan: "Không phải ý này. . . Chỉ là. . . Chỉ là. . . Đoàn trưởng, có nhiều bí thuật nhiều như vậy, tại sao lại muốn học Liễu Nhứ Kiếm, nếu ta nhớ không lầm, Đoàn trưởng còn biết Vô Ảnh Kiếm đúng không?"
"Ừ."
"Danh tiếng của Vô Ảnh Kiếm hơn Liễu Nhứ Kiếm nhiều."
"Hữu dụng với ta."
Lý Hạo nói đơn giản vài câu, Lý Hằng suy tư một phen bèn bảo: "Nói thật, sư phụ dạy ta không bao lâu đã chết, trước khi rời khỏi Ngân Thành ngài ấy cũng đã nói, đừng để cho Liễu Nhứ Kiếm đứt đoạn truyền thừa. . . Thế nhưng. . ."
Lý Hằng quyết định chắc chắn, cắn răng một cái rồi nói: "Nhưng cần phải là đệ tử bổn môn mới được! Đoàn trưởng, ngươi muốn học thật ra cũng không khó. . . Nhưng mà. . . Nhưng mà ngươi phải trở thành môn nhân của Liễu Nhứ Kiếm nhất mạch!"
Lý Hạo nhíu mày suy tư một phen: "Đệ tử ký danh có thể chứ? Ta không học nhiều, ta chỉ muốn học đến tầng thứ hai, đặc biệt để nội kình hóa kiếm pháp."
Đệ tử ký danh!
Lời này vừa ra, Lý Hằng suy tư chốc lát rồi gật đầu: "Nếu không học phần sau thì cũng được, chỉ có điều. . . thế thì chẳng có được tinh túy của Liễu Nhứ Kiếm, Đoàn trưởng chỉ có thể học cái đại khái mà thôi."
Viêc này tương đương với đám Vương Minh lấy được Ngũ Cầm Hô Hấp Pháp cơ bản chứ không phải Ngũ Cầm Thổ Nạp Pháp. Đệ tử ký danh không học được đến hạch tâm.
Lý Hạo lại không thèm để ý, hắn ta giải thích: "Lão sư ta vẫn còn ở nhân thế, Ngũ Cầm Môn vẫn còn, nếu lão sư không có ở đây, ta cũng chẳng cảm thấy thế nào cả, dù trở thành truyền nhân của Liễu Nhứ Kiếm hạch tâm truyền nhân cũng không sao. Hiện tại, trừ phi lão sư ta bị người đánh chết tại Trung Bộ, bằng không chỉ có thể làm đệ tử ký danh."
". . ."
Lời này nghe có vẻ không được tự nhiên cho lắm.
Lý Hằng thở dài, ngươi hy vọng sư phụ ngươi bị người đánh chết hay là không hy vọng chuyện đó vậy?
Lý Hạo lại nói: "Mặt khác, ta cũng chẳng lấy không của ngươi, dù là làm đệ tử ký danh thì ta cũng không hy vọng trở thành đệ tử ký danh của ngươi. . . hoặc là sư phụ ngươi. Ngươi có thể thay thế sư tổ thu nhận ta không?"
". . ."
Lý Hằng sửng sốt, thế mà cũng được?