Lý Hạo vội giải thích: "Không phải chiếm tiện nghi của ngươi, là vì lão sư ta và sư phụ ngươi là người cùng thế hệ, Liễu Nhứ Kiếm và Ngũ Cầm Vương đều cùng thế hệ. Nếu như ngươi thu nhận ta làm đệ tử ký danh, vai vế của ta không sao cả, tuy nhiên kéo thấp bối phận của lão sư ta thì không ổn, võ sư thế hệ trước tương đối để tâm chuyện này."
"Nếu ta trở thành đệ tử ký danh của Liễu Nhứ Kiếm thì không tồn tại vấn đề này nữa."
Lý Hằng bất đắc dĩ, như vậy sẽ tồn tại một vấn đề, ta tự dưng lại có thêm một vị sư thúc đấy!
Nhưng nếu suy xét cẩn thận thì thực ra hắn ta cũng chẳng thiệt thòi.
Dù Liễu Nhứ Kiếm còn sống và biết rõ tình huống của Lý Hạo, nói thật, đừng nói là đệ tử ký danh, dẫu thu nhận hắn trở thành đệ tử hạch tâm cũng chẳng có vấn đề gì. Trên danh nghĩa Lý Hạo vẫn là người của Ngũ Cầm Môn, Liễu Nhứ Kiếm hẳn sẽ không quá để ý.
Như vậy một vị kiếm khách cảm ngộ nhiều kiếm thế sẽ gia nhập Liễu Nhứ Kiếm nhất mạch, đây là chuyện rất tốt.
Lý Hạo tiếp tục nói: "Vì để cho Liễu Nhứ Kiếm dưới suối vàng nghỉ ngơi, ta có thể cung cấp cho môn phái 5000 khối năng lượng thần bí, 10 viên đá Thần Năng."
". . ."
Lý Hằng trợn tròn mắt, tại sao lại vậy?
Chẳng qua là một chút công pháp nhỏ, ngươi phải hoàn trả nhiều như vậy sao?
Chẳng lẽ kiếm pháp tầng hai Liễu Nhứ Kiếm là tuyệt thế bí tịch?
Hắn ta không nghĩ ra, nhưng mà cân nhắc một phen vẫn gật đầu nói: "Được thì cũng được. . . Chẳng qua là, Đoàn trưởng cho nhiều như vậy, không phải là ngươi đang cố ý chiếu cố ta đấy chứ? Hay bởi vì thiên phú của ta quá mạnh, vì vậy ngươi cảm thấy không thể làm trễ nải ta?"
Lý Hạo khẽ giật mình.
Người này sao lại sinh ra loại ý nghĩ như thế?
Lý Hằng tự cho rằng mình nghĩ đúng bèn cảm động nói: "Đoàn trưởng, thật ra không cần phải làm vậy đâu, ta có thiên phú tốt nhưng dù sao đã trễ nải vài năm, trong đoàn có người trẻ tuổi, có tiền đồ hơn ta nhiều. Lãng phí nhiều như vậy trên người ta thực sự không thích hợp, cũng dễ khiến người khác cảm thấy không công bằng. . ."
Lý Hạo yên lặng nhìn hắn ta sự duy diễn, một lát sau mới nói: "Ta cần Liễu Nhứ Kiếm hoàn thiện kiếm thế của ta, không có liên quan gì đến ngươi."
Lý Hằng khẽ giật mình, có chút cạn lời không biết nói gì.
Thật hay giả thế?
Được rồi, hắn ta chẳng muốn suy tư nữa, chỉ gật đầu nói: "Vậy được, Đoàn trưởng đã cho thì ta xin nhận."
5000 khối năng lượng thần bí, 10 viên đá Thần Năng có thể nói là cái giá rất hời.
Đây chẳng qua chỉ là hai tầng công pháp mà thôi, dù cho truyền thụ toàn bộ thì cũng đáng giá.
Chỉ là Lý Hạo muốn tuân quy cũ võ lâm, không muốn gia nhập Liễu Nhứ Môn, Lý Hằng cũng không thể nói thêm gì nữa, rất nhanh, hắn ta bèn truyền đạt một ít nội dung cơ bản của tầng hai, kể cả hạch tâm của Hô Hấp Pháp cho Lý Hạo.
Không tính là việc gì khó khăn, Lý Hạo có trí nhớ siêu hạng, lập tức liền có thể nhớ kỹ.
Lý Hằng vừa diễn luyện mấy lần, Lý Hạo đã hoàn toàn nắm giữ được nội dung chính của Liễu Nhứ Kiếm, chẳng qua là của ải nội kình hóa kiếm này có chút phiền phức, lúc trước Lý Hạo đã từng hóa kiếm một lần.
Lúc này đây, khả năng hắn cần lối tắt khác để tìm ra phương pháp, ví như luyện thành tầng thứ hai của Liễu Nhứ Kiếm.
Về phần sau khi thành công có thể lĩnh ngộ Mộc kiếm thế hay không thì Lý Hạo cũng chẳng quá chắc chắn.
Trong lúc hai người học tập truyền thụ, xa xa, van lên lấy từng đợt thanh âm xiềng xích va chạm.
Sau một khắc, tiếng bạo rống truyền ra.
Miệng Lưu Long không tràn máu, nhưng thận lại đau đớn, giờ phút này, ông nhíu chặt đôi mày, rống lên một tiếng, giây sau, ông lập tức đứng dậy tung ra một quyền.
Ầm ầm!
Sóng nước cường hãn lập tức quét sạch thiên địa.
Nháy mắt có bọt nước nổ bể ra!
Trong cơn bạo tác, xiềng xích từ bọt nước lao ra, đâm xuyên hư không.
Lưu Long thở ra thật dài, bốn phía, mọi người cũng đều hoảng sợ nhìn sang.
Sức bật này mạnh mẽ hơn trước rất nhiều.
Lý Hạo cũng nhanh chóng vọt tới, nhìn thoáng qua Lưu Long rồi bỗng nhiên thở dài một tiếng.
Lưu Long hơi nghi hoặc, đây không phải là chuyện đáng mừng hay sao?
Uẩn Thần khóa thế của ông đã thành công rồi!
Tuy chỉ có một thế, ngũ tạng vẫn chưa mạnh mẽ bằng Viên Thạc, vì vậy chiến lực khẳng định không bằng Viên Thạc khi vừa Uẩn Thần, nhưng dù nói thế nào thì ông cũng là Uẩn Thần rồi. Hiện tại Lưu Long cảm thấy mình có thể đối phó được với Tam Dương.
Trong khoảng thời gian ngắn có thể tiến bộ lớn như vậy mà ngươi còn thở dài làm gì?
Lý Hạo muốn nói lại thôi, một lát sau hắn lựa chọn truyền âm: "Lão đại, về sau….sao lại mạnh mẽ như thế, hiện tại Thủy Lãng Thế trùng kích thận hẳn sẽ khó mà chịu nổi, có lẽ. . . Aiz!"
Thận hư rồi!
Lúc này Lưu Long mới hoàn hồn, ông cạn lời nhìn thoáng qua Lý Hạo, tiểu tử này lại đi nghĩ sang cái hướng này, mẹ nó, hắn có bệnh à?
Bây giờ ông cũng có thể truyền âm rồi, trực tiếp truyền âm đáp: "Chớ suy nghĩ quá nhiều rồi, tư cách võ sư. . ."
"Vậy cũng cần nối dõi tông đường, cũng phải tìm lão bà chứ!" Lý Hạo truyền âm trực tiếp đã cắt ngang lời của ông.
Lão đại thật đáng thương, đáng lý không nên làm Thủy Thế mạnh mẽ như vậy, dù sao thận cũng còn chưa đủ cường hãn, hiện tại toàn bộ lực lượng của thận đều dùng để khóa thế rồi, xem ra các chức năng khác không hoạt động được nữa.
Lần trước lão sư cũng cưỡng ép tiến hành uẩn Thủy Hổ, có lẽ. . . ngài ấy cũng là như thế.
Chỉ có điều lão sư lớn tuổi rồi, không có vấn đề gì cả.
Lão đại còn đang ở thời điểm trẻ trung khoẻ mạnh mà.
Lưu Long hoàn toàn bó tay rồi, lười quan tâm hắn, thời khắc vui vẻ như vậy mà người này làm ông cụt hết cả hứng.
Ông nhìn sắc trời đã trở nên đen kịt rồi mở miệng: "Ngày 24 qua rồi, sắp sửa là ngày 25, nơi đây cách Hoành Đoạn Hạp Cốc còn rất xa, ta đã làm trễ nải không ít thời gian, chúng ta còn có thể tới kịp không?"
Từ Ngân Thành đi đến Hoành Đoạn Hạp Cốc phải kéo dài qua Thương Sơn ít nhất 3000 dặm, bây giờ nhóm Lý Hạo mới chạy đi hơn 1000 dặm, còn lại cả một nửa lộ trình.