Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 741 - Chương 741: Gia Nhập Chiến Thiên Quân

Chương 741: Gia Nhập Chiến Thiên Quân Chương 741: Gia Nhập Chiến Thiên Quân

Ngoài thành tiếng chiến đấu đang dần yếu đi.

Hình như siêu năng rút lui, mà Chiến Thiên quân giống như cũng đang thu binh, cố thủ cửa thành không có đi ra bên ngoài.

Bọn Lý Hạo không có quản những thứ này.

Thừa dịp hiện tại tất cả mọi người chưa đi vào trong, đây là cơ hội của bọn họ, lúc này ba người nhanh chóng di chuyển về hướng thành bắc, có hướng dẫn du lịch cho nên đối với tình huống trong thành mấy người đều càng thêm quen thuộc, ngay cả nhìn đến một vài phòng ốc mở cửa mấy người cũng không đi vào nhìn xem.

Tạm thời không vội.

Nếu như có thể giữ vững tòa thành này thì bọn hắn có nhiều thời gian.

Chiến Thiên thành không cách nào đợi một tháng, người bên trong thành sống không được lâu như vậy là bởi vì đến thời gian thanh lý cố định, sẽ để cho người ở lại bên trong thành tử vong, về phần ngoài thành bên kia ở quá lâu cũng sẽ gặp Chiến Thiên quân xua đuổi cùng thanh lý.

Cho nên, đây mới là nguyên nhân ba ngày sau khi di tích phong bế, lần sau đến thì không còn nhìn thấy những người khác.

Nhưng nếu như thu được thân phận hợp pháp, tự nhiên có thể ở lại nơi này.

...

Một đường chạy đi, tốc độ ba người rất nhanh.

Chiến Thiên thành không tính là quá lớn, không bao lâu sau bọn hắn tiến vào khu vực phương bắc.

Thành bắc hình như là một quân doanh cực kỳ lớn không gì có thể sánh được.

Còn chưa tiến vào tới khu vực thành bắc thì bọn hắn đã bị ngăn ở chỗ cửa vào.

Nơi này trước kia hình như là có người cố thủ.

Nhưng mà giờ phút này lại không có ai, chỉ có một đạo lan can sắt thật dài ngăn trở đường đi của bọn hắn, tự tiện xông vào cấm địa quân sự sẽ chết người đấy, mà phía trước cũng treo một tấm bảng, phía trên chính là viết mấy chữ "Cấm địa quân sự " to đùng.

Ba người dừng bước.

Lý Hạo nhìn xung quanh một lần, không có người.

Bên kia lan can sắt có phòng cảnh vệ, nhưng lúc này trong phòng cũng trống rỗng, cũng không có người ở đó.

Lan can sắt đang là trạng thái đóng.

Nam Quyền nhìn lan can sắt hình như không cao lắm, có thể vượt qua đi qua được, truyền âm nói: "Vượt qua đi..."

Lý Hạo lắc đầu.

Không ổn!

Tòa thành này vẫn còn trạng thái khôi phục, cũng không triệt để yên tĩnh, vượt qua lan can có lẽ sẽ tạo thành hậu quả không thể bù đắp.

Hắn đi lên trước kiểm tra một lượt.

Phòng cảnh vệ hoàn toàn đúng là không có ai.

Nhưng mà cửa phòng cảnh vệ lại mở, với lại toàn bộ phòng cảnh vệ bên trong giống như cũng có một bộ hệ điều hành, Lý Hạo cũng không quen thuộc bộ hệ thống này, nhưng hắn thấy được mấy cái nút.

Trong đó, có một cái nút viết hai chữ "Kêu gọi".

Lý Hạo có chút chần chờ, ấn xuống hay là không ấn đây?

Ấn xuống sẽ có người tới sao?

Hay là nếu như ấn xuống sẽ xuất hiện một ít phiền toái?

Hắn nhìn thoáng qua hai người phía sau, hỏi: "Nơi này có cái nút kêu gọi, ta cần ấn không?"

Hồng Nhất Đường suy nghĩ một chút, mở miệng nói: "Ấn! Không mời mà tới là trộm, chúng ta tới không có ai, hiện tại kêu gọi đối phương, nếu như đối phương cũng không có đáp lại... Vậy thì không phải là trộm."

Gã xem tòa thành này thành một tòa thành sống.

Nếu không cũng không cần thiết phải cẩn thận như vậy.

Lý Hạo cân nhắc một phen, gật đầu, ấn cái nút xuống.

Không có động tĩnh gì.

Nhưng mà mấy người bắt đầu chờ đợi, có lẽ sẽ có một vài kết quả không giống.

Đang chờ đợi không đến một phút đồng hồ, ánh mắt Lý Hạo khẽ nhúc nhích, Hồng Nhất Đường cũng cảnh giác, đúng vào lúc này phía sau lan can bỗng nhiên xuất hiện hai bóng người.

Có người!

Tòa thành này vẫn còn đang hoạt động.

Nhưng mà, cũng không phải là chiến sĩ hắc giáp bọn hắn nhìn thấy, cũng không phải chiến sĩ đồng giáp hay là chiến sĩ bạch ngân giáp, giờ phút này tới lại là hai người chiến sĩ mặc áo giáp màu đỏ.

Chiến sĩ hồng giáp!

Lý Hạo bồn chồn, cẩn thận nhìn lại phía hai người mang áo giáp kia, chỉ thấy bên trên cánh tay của bọn hắn còn có một hàng chữ nhỏ - Đốc tra.

Cái này... Hình như là loại quân khác nhau!

Sắc mặt Nam Quyền cũng thay đổi, đội Chiến Thiên quân này thế mà không chỉ có những binh chủng mà đám bọn hắn biết đến kia, còn có binh chủng đặc biệt, hai tôn áo giáp trước mắt này hình như là một hệ thống khác.

Thực lực cụ thể trước mắt cũng không có cách nào biết được.

"Đốc tra!"

Lý Hạo truyền âm nói: "Trên áo giáp hai tôn này viết là đốc tra, khả năng là tương đương với quân nội vụ của Chiến Thiên quân hoặc là đốc tra ... Loại quản lý nội vụ kia."

Hai người gật đầu, lúc này lại có chút đau đầu, cái này nên giao lưu như thế nào đây?

Có thể giao lưu không?

Quân sĩ bên trong Chiến Thiên thành mặc dù còn có thể tác chiến, nhưng hình như không cách nào để trao đổi, trừ khi lúc khôi phục lại, mà khôi phục thì có nghĩa là triệt để tử vong.

Lý Hạo nhìn thấy hai người quân sĩ nhanh chóng đi về phía mình thì ánh mắt khẽ nhúc nhích.

Rất nhanh, lấy ra «Hướng dẫn du lịch Chiến Thiên thành», nhanh chóng lật đến một tờ trưng binh kia.

Chờ đến hai tôn quân sĩ tiến lên, hắn vội vàng đem sổ nâng lên trước người, hắn muốn làm binh!

Về phần phương pháp này có thể hay không... Ai mà biết được!

Cách hàng rào, hai tôn quân sĩ dừng bước.

Trong áo giáp màu đỏ phảng phất trống rỗng, lại phảng phất vẫn còn tồn tại một chút linh tính hoặc là chấp niệm để bọn hắn vẫn như cũ thi hành nhiệm vụ khi còn sống.

Trưng binh!

Giống như thấy được nội dung trên sách, lại giống như biết lúc này người tới là kẻ ngoại lai, gần như cũng là vì chấp nhận mà đến, một người chiến sĩ hồng giáp trong đó vung tay lên, một vòng ánh sáng lấp lóe, hàng rào sắt được mở ra.

Trong lòng Lý Hạo ba người đều hơi chấn động một chút, có thể chứ?

Bọn hắn còn đang nghĩ ngợi thì một tôn chiến sĩ hồng giáp trong đó chỉ chỉ Lý Hạo cùng Hồng Nhất Đường, ra hiệu bọn hắn đi vào.

Lý Hạo có chút kỳ lạ nhưng vẫn đi vào.

Mà Hồng Nhất Đường, cũng đi vào theo.

Nam Quyền vừa định tiến vào... Oanh!

Bỗng nhiên áo giáp màu đỏ rút đao, một đao đánh xuống, không có bổ về phía Nam Quyền, mà là bổ vào phía trước hắn, chặn đường đi của hắn lại, chỗ hốc mắt áo giáp màu đỏ kia bắn ra một tia ánh sáng hồng!

Giống như là đang cảnh cáo!

Sắc mặt Nam Quyền khó coi, có chút buồn bực cùng thống khổ, đáng chết!

Không có cầm chìa khoá chính là kết cục này sao?

Ngay cả cơ hội làm lính cũng không cho?

Thật mẹ nó!

Lý Hạo cũng có chút ngoài ý muốn, không được sao?

Nói như vậy, Nam Quyền rất khó để thu được thân phận hợp pháp rồi?

Hắn suy tư một chút, bỗng nhiên cầm chìa khoá trong tay ném cho Nam Quyền, tiếp theo Lý Hạo lấy ra Tinh Không Kiếm, ngay lúc chiến sĩ hồng giáp nhìn soi mói, Tinh Không Kiếm tản mát ra ánh sáng nhàn nhạt.

Một giây sau hai tôn chiến sĩ hồng giáp bỗng nhiên giống y như chiến sĩ bạch ngân giáp trước đó, tay phải đấm ngực phát ra âm thanh đương đương.

Lý Hạo cũng vội vàng hành lễ, tay phải đấm ngực.

Trong lúc nhất thời, ngược lại có chút cảm giác thần thánh.

Loại này lễ nghi rất là đàn ông, giờ phút này tư duy Lý Hạo tan rã, bỗng nhiên nghĩ đến một chút, nam nhân đứng lên không có gì, nữ nhân có thể thống khổ hay không?

Chiến sĩ hồng giáp này giống như không giống chiến sĩ bạch ngân giáp lắm, ngay từ đầu khả năng không có nhận ra thân phận Lý Hạo, mãi đến Tinh Không Kiếm xuất hiện bọn hắn mới giống như có một chút cảm thụ, có phải điều này có nghĩa là đẳng cấp thấp hơn chiến sĩ bạch ngân giáp không?

Chiến sĩ bạch ngân giáp là thiên phu trưởng, trước đó, những chiến sĩ hắc giáp kia cũng không có cảm thụ, vẫn là chiến sĩ bạch ngân giáp hành lễ trước rồi chiến sĩ hắc giáp mới hành lễ theo.

Mà chiến sĩ hồng giáp này cũng là cho tới giờ khắc này mới hành lễ.

Mà lúc này, Nam Quyền lấy được chìa khoá, không biết là bởi vì thân phận Lý Hạo hay là bởi vì có chìa khoá mà khi hắn bước vào hàng rào lần nữa, không có nhận công kích, hai tôn chiến sĩ hồng giáp không có tiếp tục ra tay với hắn.

Vẻ mặt Nam Quyền buồn khổ, may mắn Lý Hạo ở đây, nếu không hắn nhân viên ba không, dù có nhập thành cũng khó đi được nửa bước.

Chiến sĩ hồng giáp đã không còn động tác, hành lễ kết thúc để Nam Quyền tiến vào.

Chờ đợi một trận, giống như đang im ắng kể ra cái gì đó.

Một lát sau, phất tay lần nữa lan can sắt đóng lại.

Sau đó hai tôn chiến sĩ hồng giáp đi phía trước, bắt đầu dẫn đường.

Tinh thần ba người đều có chút bất định, giờ phút này bọn hắn bước đi ở quân doanh to lớn này giống như cảm nhận được một cỗ hơi thở túc sát.

Một đường cứ như vậy đi về phía trước...

Đi tầm khoảng được năm sáu phút đồng hồ thì một cái đại sảnh hiện ra ở trước mắt.

Ánh mắt Lý Hạo sáng lên!

Truyền âm nói: "Sảnh trưng binh! Nơi này là địa phương trưng binh, hai chiến sĩ hồng giáp này thật sự biết chúng ta muốn làm gì, các ngươi nói xem có phải bọn họ vẫn còn có ý thức đúng không?"

Chiến sĩ hồng giáp thật sự mang theo bọn hắn đến địa điểm trưng binh!

Bình Luận (0)
Comment