Lý Hạo vừa gia nhập đã trở thành bạch ngân đoàn trưởng, khá lắm, còn hạng cường giả như gã thì lăn lộn làm chiến sĩ đồng giáp, đương nhiên, trên không lo thì dưới lo làm quái gì, Nam Quyền mới có thể lo, hiện tại chính là đại đầu binh dưới trướng của gã!
Hồng Nhất Đường lại nói: "Ta có lục lọi ra một vài đồ vật, Lý Hạo, áo giáp này không tầm thường, lực phòng ngự rất mạnh, dù chỉ là chiến sĩ đồng giáp thì cảm giác của ta cũng vô cùng cường đại, trước đó có thể là chúng ta dùng không đúng cho nên lực phòng ngự của chiến sĩ hắc giáp chỉ mới có thể so với Nhật Diệu, ngươi hỏi lão Hạ một chút chiến sĩ hắc giáp của hắn lực phòng ngự cũng rất mạnh..."
Hạ Dũng lập tức nói: "Đúng, ta cảm giác cái đồ chơi này rất mạnh, còn phải nhìn thực lực mình, thực lực càng mạnh thì phòng ngự mới mạnh, rút ra càng nhiều năng lượng mặt đất, chỉ là... Giống như không có khả năng cách mặt đất, cách mặt đất chính là lực phòng ngự chiến sĩ hắc giáp bình thường."
Chiến sĩ hắc giáp là có một vài sự hạn chế.
Mà Lý Hạo, lúc này cũng cùng bọn hắn hội hợp.
Nghe được lời của hai người, trong bộ áo giáp cũng truyền ra thanh âm: "Ta cũng phát hiện một ít thứ, các ngươi thật sự giống như thành cấp dưới trực tiếp của ta, ta hình như có thể thông qua áo giáp đưa tin cho các ngươi..."
Nói xong, thần ý dao động cũng không truyền ra áo giáp, nhưng trong đầu hai người đều vang lên âm thanh của Lý Hạo.
"Chơi vui không?"
"..."
Hai người khẽ giật mình, Hồng Nhất Đường cũng thử một cái, sau một khắc, mở miệng nói: "Ta cũng được, nhưng mà hình như ta chỉ có thể đưa tin đối với lão Hạ, nhưng là chỉ cần ngươi khai thông quyền hạn, hình như ta cũng có thể đưa tin báo cáo làm việc đối với ngươi..."
"Áo giáp này lợi hại!"
"Thời kỳ văn minh cổ đại, những quân sĩ này mạnh mẽ khủng khiếp, mà công nghệ áo giáp cũng là mạnh đến đáng sợ, đây là hệ thống thông tin nội bộ, có thể hữu hiệu để đội ngũ phục tùng chỉ huy."
Hạ Dũng cùng Hồng Nhất Đường đều bùi ngùi mãi thôi, thật lợi hại!
Đây chỉ là một đội quân bảo vệ dự bị!
Chỉ là những áo giáp này, chế tạo đại giới cũng không phải là thứ Thiên Tinh vương triều hiện tại có thể làm được, có thể tiếp nhận được.
Vào thời khắc này Lý Hạo trong bộ áo giáp vang lên thông tin tin tức lần nữa.
"Tân biên sư thứ chín thứ đoàn 12 đoàn trưởng Lý Hạo, sư thứ chín tại thành đông gặp phải chiến đấu, địch đến cường hãn, tân biên đoàn 12 có nguyện ý tiếp viện hay không? Làm tân biên quân, chiến lực yếu đuối, nhân sự không đủ, có thể cự tuyệt tiếp viện, chờ đợi nhân viên đầy đủ, huấn luyện quân sự kết thúc..."
Lý Hạo có chút nhướng mày, hệ thống âm thanh này là ai truyền đến?
Là chiến sĩ hoàng kim giáp trong thành, hay là vốn là hệ thống tự có loại này?
Chiến sĩ bạch ngân giáp đều có thể thông qua hệ thống này nói chuyện, có nghĩa là chiến sĩ hoàng kim giáp cũng được.
Nghĩ thì nghĩ, Lý Hạo cũng không muốn đợi ở nơi này, dựa theo quy tắc trên sách nhỏ, tân binh ít nhất phải tiếp nhận nhiệm vụ vòng ba tháng huấn luyện quân sự, nếu như không xuất chiến, lúc này hắn đến mang theo hai người tân binh này, tại đây tiếp nhận ba tháng huấn luyện quân sự!
Đừng làm bậy!
Ba tháng... Thôi bỏ đi.
Sau đó Lý Hạo lựa chọn tiếp nhận tiếp viện nhiệm vụ.
"Tân biên đoàn 12, lập tức lao tới chiến trường, tuân theo chỉ huy chống lại ngoại địch! Vì Nhân tộc, vì Chiến Thiên thành, chiến!"
Một tiếng âm vang hữu lực, giống như có nhiều thêm một chút tình cảm vang lên ở trong đầu Lý Hạo.
Lúc này trong đầu Hồng Nhất Đường cùng Hạ Dũng cũng vang lên âm thanh đó.
"Tân biên đoàn 12, xuất kích! Giết địch!"
Hai người chiến sĩ hồng giáp sau lưng giống như biết bọn hắn tiếp nhận nhiệm vụ, một giây sau hành lễ lần nữa, một tiếng ầm vang lên, nện gõ lồng ngực phát ra âm vang!
Không chỉ như vậy, giờ phút này tất cả địa phương còn có quân sĩ ở đó, giống như đều nghe được chỉ lệnh.
Biết lại có một đội quân đoàn sắp lao tới chiến trường, một giây sau tiếng leng keng liên tục truyền đến.
Thấy phàm là chỗ có quân sĩ đều đang hành lễ đưa mắt nhìn.
Nam Quyền nói thầm: "Làm quá nhiệt huyết, giống như không trở về thì đều có lỗi với mọi người vậy..."
Loại cảm giác này con mẹ thật cổ quái!
Bên ngoài, muốn xử lý chính là người hiện đại, mà bọn hắn... Thật ra cũng là một thành viên trong đó, đây coi như là... Kẻ gian thời đại sao?
Lúc này mấy người Nam Quyền, bao gồm Lý Hạo thật ra đều có chút cảm giác cổ quái.
Chúng ta... Có phải làm kẻ gian thời đại này rồi hay không?
Gia nhập đại quân đội thời kỳ văn minh cổ, hiện tại tiếp nhận quân lệnh đi đối phó với người hiện đại...
Được thôi, cảm giác như vậy lóe lên một cái rồi biến mất.
Mới không quan tâm đâu!
Ngược lại là loại cảm giác này có chút không giống, Lý Hạo vừa đi vừa nói: "Khi ta xuất phát từ Võ Vệ quân, những người khác không có tiễn ta... Nếu như cũng có một lần như thế, có lẽ... Ta cũng sẽ có chút kích động nhỏ!"
Sự thật chính là như vậy.
Có đôi khi một vài động tác nhỏ trong lúc lơ đãng, hoàn toàn chính xác có thể khiến người ta khó mà quên được.
Giờ phút này, chỗ đến có thể nhìn thấy quân sĩ, đều hành lễ đối với bọn hắn, mãi cho đến khi nhìn không thấy bọn hắn nữa thì những quân sĩ kia vẫn còn đang đưa mắt nhìn bọn hắn rời đi, giống như đang vui vẻ đưa tiễn anh hùng xuất chinh... Vẻn vẹn chỉ một điểm này đã làm Lý Hạo cảm thấy rất thoải mái.
Một lát sau, ba người đã tới chỗ cửa ra vào trước đó.
Giờ phút này, nơi này nhiều hơn một người chiến sĩ hồng giáp thủ vệ.
Nhìn thấy ba người thì nhanh chóng mở lan can, bịch một tiếng nện ở ngực, nếu không phải không cách nào nói chuyện, có lẽ giờ phút này sẽ lớn tiếng nói chút gì đó.
Loại cảm giác này, thật ra ba người đều cảm nhận được.
Ba người ngay trong loại cổ quái này, lại dẫn lên một chút cảm giác nhiệt huyết cùng nhau đi ra khỏi quân doanh.
Mãi đến đi ra ngoài, lúc này Nam Quyền mới thở hắt ra: "Ở bên trong... Cảm giác ngốc lâu khẳng định sẽ bị bọn hắn đồng hóa, cảm giác thật là đáng sợ!"
Đó là một loại liên tục tẩy não, không ngừng chuyển vận một vài tư tưởng cảm giác.
So với những lời Hồng Nhất Đường nói trước đó còn đáng sợ hơn.
Mà Hồng Nhất Đường thì thở dài: "Đây chính là nguyên nhân vì sao những quân sĩ này cường đại như thế! Chúng ta có tư tưởng của mình, thậm chí không phải người của thời đại này có thể gia nhập quân đoàn này, chỉ là không lâu sau thôi đã có một loại cảm giác nghiêm túc, trách nhiệm trên người. Có thể nghĩ sau ba tháng huấn luyện quân sự ở nơi này, cảm xúc của chúng ta sợ là sẽ càng sâu... Nơi này đáng sợ!"
Lý Hạo không nói gì, giờ phút này hắn lần nữa tiếp thụ lấy chỉ lệnh, mở miệng nói: "Đi thôi, không biết có phải là chỉ lệnh phía trên hay không, để cho chúng ta trong vòng một canh giờ lao tới chiến trường, đến trễ thì sẽ bị trừng phạt quân pháp!"
Nơi đây cách cửa thành đông không xa, một giờ là dư xài.
Đương nhiên đối bọn hắn một đội biên đoàn mới ba người này coi như tương đối rộng rãi.
Mà Lý Hạo nhanh chóng bay lên, giờ phút này cảm giác bay lên rất thoải mái, không có chút cảm giác trở ngại kia, trong lúc nhất thời có chút đắc ý.
Hai người phía dưới nhìn hắn, cũng không có động tác gì.
Ba người nhanh chóng nhắm hướng đông cửa thành tiến đến, Hồng Nhất Đường ở phía dưới truyền âm nói: "Đừng quá chiêu diêu, thực lực ngươi cùng không có khác cường giả bạch ngân sau khi khôi phục rồi cho lắm, chỉ khi nào bạch ngân khôi phục... Ngươi không đủ tư cách, coi chừng nghênh đón công kích mạnh của Húc Quang, Bạch Ngân đẳng cấp cao cũng chưa chắc là chuyện tốt!"
Nói xong, trên thân Lý Hạo biến sắc, sau đó biến thành màu đen, cười ha ha nói: "Làm bạch ngân đoàn trưởng, ta là có thể ngụy trang, đây là đặc quyền của ta, sợ cái gì!"
Điểm này, lần trước hắn đã từng chứng kiến.
Giờ phút này chỉ là bị lục lọi tìm thấy thực tế dùng tới mà thôi, Lý Hạo cười một tiếng, lại cắn răng nói: "Lần này sướng rồi, đợi chút nữa ta nhất định giết nhiều người của ba tổ chức lớn hơn một chút! Để bọn hắn chịu không nổi!"
Gia hỏa này lần này cuối cùng là tìm tới cơ hội giết địch chính diện.
Hai người phía dưới cũng không nói cái gì, giờ phút này đều có suy nghĩ của riêng mình.
Trở thành Chiến Thiên quân của Chiến Thiên thành thật ra là vượt qua tưởng tượng của bọn hắn, giờ phút này đối với kế hoạch kế tiếp bọn hắn cũng không biết nên tiến hành như thế nào, đi một bước tính một bước đi.
Rõ ràng là đến đoạt bảo, hiện tại thì hay rồi, ngược lại là thành một thành viên trong đó.
Mà Lý Hạo không có nhiều suy nghĩ như vậy.
Trong thành còn có một tôn hoàng kim, công thêm ở trong quân doanh thì có hai tôn chiến sĩ hoàng kim giáp.
Lần này cho dù bọn hắn không quấy rối, những người kia cũng chưa chắc có thể thành công.
Bay một hồi bỗng nhiên Lý Hạo nhìn thoáng qua hướng phía xa, có chút giật mình, ta có phải vừa mới bị hoa mắt hay không, cảm giác thấy được một con chó đen đang chạy?
Kỳ lạ!
Hắc Báo?
Chó đen làm hắn trong nháy mắt nghĩ tới Hắc Báo, thế nhưng mà... Vô nghĩa, Hắc Báo đã sớm chạy, không chạy cũng sẽ không xuất hiện tại nơi này.
Không có suy nghĩ tiếp, có lẽ là nhìn lầm, giờ phút này lại nhìn lần nữa thì đã không nhìn thấy cái gì... Đi thành đông trước rồi nói tiếp.