Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 75 - Chương 75: Tấm Gương Sáng

Chương 75: Tấm Gương Sáng Chương 75: Tấm Gương Sáng

Chương 75: Tấm Gương Sáng

Lưu Long còn đang suy nghĩ đã nghe thấy Lý Hạo căng thẳng nói: "Lão đại, ta vẫn thấy hơi lo lắng. Với lại Vương Minh có nói gã muốn bỏ tiền ra mua thanh kiếm của ta... Lão đại, ngươi nói thử xem, hay là ta bán nó đi, như vậy có phải ta sẽ an toàn hơn một chút không?"

Lý Hạo thấp giọng giải thích: "Ta đã suy nghĩ cẩn thận rồi, ta đoán đối phương là người của Tuần Dạ Nhân! Nếu ta bán kiếm cho gã thì liệu có thể đẩy Tuần Dạ Nhân ra giải quyết đối phương không? Chúng ta ngồi im xem song hổ đấu nhau là được, hơn nữa ta còn có thể kiếm được một khoản tiền lớn..."

Bán kiếm?

Lưu Long nghe vậy liền tức điên lên, nhịn không được mắng: "Không cho phép! Ngươi thiếu tiền sao? Bán cái rắm!"

"Chờ đã, lão đại, ta nghĩ lại rồi, không thì dùng nó trao đổi một ít sức mạnh thần bí cũng được. Ta đang nghĩ, có lẽ hấp thu thêm một chút sức mạnh thần bí thì ta sẽ mạnh hơn, cơ hội bảo mệnh cũng lớn hơn..."

"Đổi cái gì mà đổi!"

Lưu Long cực kỳ tức giận, "Không được đổi! Nên nhớ, ngươi là thành viên của đội săn quỷ, không phải Tuần Dạ Nhân, còn chưa rõ thân phận của đối phương thì không được tùy ý tin tưởng. Vả lại dù có bán kiếm đi chăng nữa vẫn có thể bị giết như thường!"

“Nhưng không bán cũng chết. Tốt hơn là ta nên đổi một ít năng lượng thần bí để cải thiện bản thân trước..."

"Câm miệng!"

Lưu Long hết sức buồn bực, tên này thiển cận quá rồi!

Nghĩ xong, ông lại thở dài, đoạn nói: "Trong đội vẫn còn một ít năng lượng thần bí, không phải là ta không muốn đưa cho ngươi nhưng sợ rằng ngươi hấp thu quá nhiều sẽ gây tổn thương vĩnh viễn, thậm chí là bạo thể mà chết. Bây giờ số còn lại trong khố phòng đều là một ít năng lượng thần bí có thuộc tính... Như thế này đi, trước khi ngày mưa đến, nếu ngươi cảm thấy cơ thể chịu đựng được thì ta lại cho ngươi thêm hai khối. Bán kiếm là chuyện tuyệt đối không thể làm. Dù đổi về được nhiều năng lượng thần bí thì cũng chưa chắc ngươi đã có thể hấp thu hết!"

Trong mắt Lý Hạo hiện lên một tia vui mừng, đúng vậy.

Biết chắc Lưu Long sẽ ngăn không cho mình bán kiếm, bằng không Tuần Dạ Nhân trực tiếp can thiệp cũng chẳng liên quan gì đến ông ta.

Rủi ro luôn đi kèm với cơ hội!

Lưu Long vẫn luôn hy vọng tấn cấp siêu năng, tuy rằng giết Siêu Năng Giả rất nguy hiểm nhưng đối phương không quan tâm, chỉ hi vọng nhận được nhiều lợi ích hơn mà thôi.

Lý Hạo âm thầm tính toán, hai khối cũng được, về phần hấp thu năng lượng thần bí có thuộc tính sẽ xảy ra vấn đề gì hay không thì đành chịu, trước cứ hấp thu đã rồi biết.

"Vậy thì... được rồi, đa tạ lão đại, ta sẽ không bán nữa. Ta cũng lo cho sự an toàn của mọi người. Cứ nghĩ nếu để Tuần Dạ Nhân can thiệp thì biết đâu sẽ an toàn hơn."

"Không sao, chỉ cần ngươi hiểu là được!"

Lưu Long an tâm hơn một chút, lại khuyên nhủ: "Đừng để lộ! Nếu đối phương thực sự là Tuần Dạ Nhân thì kế hoạch lần này của chúng ta nhiều khả năng thành công, hơn nữa sự an toàn của ngươi càng được đảm bảo. Hỏa trung thủ lật (1), đó cũng là điều mà những võ sư theo đuổi cảnh giới siêu phàm như chúng ta nhất định phải làm!"

(1) Hỏa trung thủ lật: Lấy hạt dẻ trong lò lửa; ky cóp cho cọp ăn; mình làm người hưởng (ví với việc bất chấp nguy hiểm làm việc cho người khác, mà bản thân mình bị mắc lừa không được gì)

"Đã rõ!"

"..."

Hai người câu thông một lúc, Lý Hạo lúc này mời cúp máy liên lạc.

Sắc mặt trấn định, hoàn toàn không nhìn ra dáng vẻ căng thẳng như vừa rồi.

Tuy rằng hắn biết Lưu Long đang giúp mình, nhưng nếu có cơ hội lấy được nhiều năng lượng thần bí hơn thì Lý Hạo tuyệt đối không bỏ qua.

Ai bảo Lưu Long quá keo kiệt. Lần trước ông ta bảo nếu mà Lý Hạo thành công giết chết huyết ảnh thì sẽ thưởng cho hắn vài khối năng lượng thần bí... Lý Hạo không vui, như vậy là quá ít.

Đã gọi là hàng tồn kho cũng chính là vì không xuất ra được, đồng nghĩa với việc người khác không thích hợp dùng, cứ để không đó làm gì, chi bằng cho hắn sử dụng thử xem.

Về phần số lượng mỗi người có thể hấp thu có hạn, hấp thu quá nhiều sẽ không tốt gì gì đấy thì Lý Hạo không mấy để tâm. Dù sao hắn cũng không gặp phải tình trạng này.

Tinh quang năng chính là cách tốt nhất để trung hòa năng lượng thần bí, giúp cơ thể hắn chữa lành những vết thương mà năng lượng công kích để lại.

"Có thể tiếp xúc với Vương Minh, bất kể gã có thân phận như nào thì tính an toàn cũng đã tăng lên rất nhiều."

"Ngoài ra tối nay còn thu được hai khối năng lượng thần bí, cũng không tệ."

"Thêm vào đó còn che mắt mọi người, chuyển dời sự chú ý đến thanh kiếm kia, khả năng ngọc kiếm của ta bại lộ đã giảm đi rất nhiều."

Lý Hạo tính toán một hồi, vẫn khá hài lòng với màn trình diễn của mình.

Tất nhiên vẫn kém hơn lão sư một chút.

Lão sư đánh người gần chết vậy mà đối phương còn phải sốt ruột tìm cách chữa thương cho ông, chỉ sợ ông có mệnh hệ gì.

So ra thì Lý Hạo cảm thấy mình vẫn còn kém hơn lão sư nhiều, quả là một tấm gương đáng để học hỏi.

Hai khối năng lượng thần bí, chưa chắc lão sư đã để vào mắt.

"Gánh nặng đường xa, con đường phía trước vẫn còn rất dài!"

. . .

Lý Hạo quay lại phòng ăn.

Vương Minh không hổ là kẻ có tiền, chỉ có ba người mà Vương Minh lại gọi hơn chục món, hơn nữa còn có vài món Lý Hạo chưa từng nghe nói qua, so với gã thì Lý Hạo tự thấy mình quả thực chỉ là một kẻ bần cùng.

Trong bữa ăn, Trần Na đột nhiên thấp giọng, ra vẻ thần bí nói: "Tiểu Minh, ngươi đến từ Bạch Nguyệt Thành, đó là một thành phố lớn, ngươi hãy thành thật khai báo đi, lần này đến Ngân Thành có phải có mục đích gì đặc biệt không?"

Vương Minh sửng sốt, bại lộ rồi sao?

Không đến mức đó chứ!

Nhìn thấy biểu hiện của gã, Trần Na một bộ ‘quá rõ ràng rồi’, lại quay sang thấy vẻ mặt ngây ngốc của Lý Hạo, nàng không khỏi thở dài, "Lý Hạo, dù sao ngươi cũng là học viên của Ngân Thành cổ viện, đầu óc phải nhanh nhạy lên chút đi! Ta nghe nói Ngân Thành chúng ta đang muốn chọn ra một nhóm người tới Bạch Nguyệt Thành, ngươi có biết không?!"

Lý Hạo mờ mịt, "Làm gì, huấn luyện à? Hay thăng chức?"

"Đều không phải!"

Trần Na liếc nhìn Vương Minh một cái, lắc đầu thở dài, "Ngươi không biết nhưng Tiểu Minh nhất định phải biết! Vào mỗi cuối năm, một số người trẻ tuổi sẽ biến mất khỏi Tuần Kiểm Ti Ngân Thành, đến Bạch Nguyệt Thành tham gia một cuộc tuyển chọn! Nếu thành công thì sẽ trở thành... nhân vật huyền thoại!"

Vương Minh lúc này mới thầm thở phào nhẹ nhõm, đã hiểu.

Ứng cử viên cho Tuần Dạ Nhân!

Làm gã sợ chết khiếp, còn tưởng mình đã bị lộ.

Mà Lý Hạo nghe vậy liền minh bạch. Hắn cũng biết chuyện Tuần Dạ Nhân đang lựa chọn người ở Ngân Thành để tham gia buổi dẫn nhập năng lượng thần bí.

Tỷ lệ thành công là 1%.

Lưu Long đã đề cập đến điều này.

Rõ ràng Trần Na đã hiểu lầm, nàng cho rằng vì áp lực cạnh tranh ở Bạch Nguyệt Thành cao nên Vương Minh mới đến Ngân Thành tranh giành một suất tham dự.

Lý Hạo vẫn giả vờ không hiểu, "Na tỷ, ngươi đang nói cái gì vậy, nhân vật trong huyền thoại là sao?"

"Có nói ngươi cũng không hiểu! Thật đáng tiếc... Lý Hạo, không thì ngươi quay về hỏi Viên lão thử xem. Tiểu Minh biết cái này, đúng không?"

Bình Luận (0)
Comment