Lý Hạo rơi xuống đất cũng bị Tạ Cương đuổi kịp lần nữa, một người một giáp ở trên phố dài nhanh chóng nổ ra chiến đấu, tiếng ầm ầm bên tai không dứt, Lý Hạo chưa từng thử dung hợp ba thế, chỉ là dựa vào Cửu Đoán Kình cộng thêm áo giáp kiên cố, cùng thân thể ngũ tạng cường hãn mà không ngừng đối kháng với đối phương!
Không có ba thế hỗ trợ hắn thì rõ ràng hắn có chút không đánh lại Tạ Cương.
Nhưng Lý Hạo không quan tâm.
Đây mới là cuộc chiến mà hắn muốn, không chút kiêng kỵ sử dụng Cửu Đoán Kình, thậm chí trường kiếm trong tay cũng biến mất, trực tiếp dùng nắm đấm, một quyền liên tiếp một quyền, Hùng Đấu Thuật bên trong Ngũ Cầm Thuật là cự hùng bắt đầu xuất kích.
Oanh!
Cự quyền đập xuống, Cửu Đoán Kình không ngừng bộc phát tuôn ra nhiều cỗ lực lượng liên tiếp nhau.
Tạ Cương càng đánh thì càng kinh ngạc.
Tên bạch ngân này sức lượng không tính là quá cường đại, nhưng lại cực kỳ linh hoạt, nhìn thì không giống một con rối đã chết, ngược lại là cảm giác có chút tinh thần giống như hắn ta.
Mà âm thanh chiến đấu bên này hình như cũng dẫn tới một vài người chú ý.
Nhưng rất nhanh không ai chú ý nữa.
Sát vách, âm thanh chiến đấu mãnh liệt hơn phát ra ngoài.
Tiếng ầm ầm vang lên bên tai không dứt!
Không chỉ như vậy, còn có một tiếng kêu bén nhọn của nữ nhân: "Đáng chết!"
Đó là cường giả Hồng Nguyệt, Lý Hạo biết là ai, trước đó Hồng Nhất Đường đã nói qua là Hoàng Nguyệt trong Hồng Nguyệt, trước đó nghe nói đang đuổi giết lão sư, hiện tại tới bên này không nghĩ tới lại bị bọn Hồng Nhất Đường để mắt tới.
Tạ Cương cũng có chút thất thần, tình huống này là như thế nào?
Cuộc chiến sát vách hình như còn kịch liệt hơn chỗ hắn ta.
Bạch ngân... Chẳng lẽ người trước mắt này không phải là cường giả bạch ngân?
Hoặc có thể nói là không chỉ có một tên cường giả bạch ngân tiến vào ngoại thành?
Hắn ta còn hơi có vẻ hoang mang, mà Lý Hạo lại một quyền liên tiếp một quyền, tốc độ càng lúc càng nhanh, liên miên không ngừng, vận sức chờ phát động, giờ khắc này Lý Hạo đánh rất dễ chịu, người này rất mạnh, lực phòng ngự cũng đầy đủ.
Cái này khiến hắn nhớ tới lúc trước đi xem biển, làn sóng biển kia một làn sóng nối tiếp một làn sóng, phía sau càng cường đại hơn phía trước, cảm giác liên tục tập kích đá cứng.
...
Cùng lúc đó.
Trên quảng trường.
Mấy người cường giả lập tức tỉnh táo trong nháy mắt, nhìn lại phía ngoại thành đen như mực, có người ánh mắt lạnh lùng, có người chau mày tự hỏi tình huống này là như thế nào?
Gặp bạch ngân?
Thế nhưng mà... Trận chiến hình như không chỉ có một chỗ.
Xem từ dao động của trận chiến thì thậm chí còn vượt qua cấp độ Tam Dương.
Hầu Tiêu Trần cũng nhíu mày liên tục, một trận chiến trong đó hắn mơ hồ cảm nhận được một ít kiếm ý, một ít quyền ý...
Nam Quyền?
Địa Phúc Kiếm?
Giờ khắc này hắn không khỏi nghĩ đến hai người này.
Thế nhưng mà...
Hầu Tiêu Trần nhíu mày, nhìn về phía Lục Nguyệt bên kia có chút ngưng trọng, trầm giọng nói: "Lục Khổng Tước, người vào thành là ai? Chiến lực rất mạnh chỉ sợ không phải người bình thường, nói cho mọi người một chút để mọi người có chút chuẩn bị cũng tốt!"
Lục Nguyệt nhíu mày, không muốn để ý tới hắn.
Thời khắc này nàng cũng đang ngạc nhiên cùng sợ hãi.
Nàng biết là ai đi vào.
Là Hoàng Nguyệt!
Giống như nàng cũng là Húc Quang hậu kỳ, nhưng mà còn mạnh hơn so với nàng một chút, lấy năng lực của Hoàng Nguyệt thì dù chiến sĩ bạch ngân giáp thật sự có khôi phục hoàn toàn cũng có thể một trận chiến, cho nên tính an toàn vẫn được đảm bảo.
Nhưng lúc này... Tình huống hình như có chút không thích hợp.
Dao động từ xa truyền đến cùng một vài tiếng hét mơ hồ có khả năng Hoàng Nguyệt đang ở thế hạ phong.
Làm sao có thể!
Cho dù chiến sĩ bạch ngân giáp khôi phục, muốn nhanh chóng áp chế Hoàng Nguyệt cũng không có đơn giản như vậy, giờ phút này thậm chí tiếng hô quát của Hoàng Nguyệt cũng không thể truyền ra, có nghĩa là nàng ta đã rơi vào bên trong phiền phức, không dám tùy tiện hô quát để tránh bị loạn, bị kẻ địch thừa cơ hội!
Lam Nguyệt đứng bên cạnh cũng cảm nhận được nguy hiểm, truyền âm nói: "Hình như xảy ra chuyện, đến cứu viện ngay lập tức..."
Hoàng Nguyệt là một trong Thất Nguyệt, còn là một trong ba người đứng đầu.
Nếu nàng ta xảy ra chuyện ở nơi này thì phiền phức rất lớn!
Lục Nguyệt cũng không chần chờ nữa, truyền âm nói: "Đi, vào thành!"
Nói xong thì nhanh chóng xuất phát tiến vào hướng trong thành.
Mà giờ khắc này Hầu Tiêu Trần khẽ nhíu mày, rất nhanh mở miệng: "Khổng Khiết, mang những người khác ra khỏi thành!"
m thanh hắn truyền vang để Khổng Khiết nhanh chóng đi ra.
Hắn không muốn tham dự vào.
Trong ngoại thành này có chút không bình thường, có thể là Nam Quyền cùng Địa Phúc Kiếm xuất thủ, hắn cũng không muốn cùng hai người này xảy ra xung đột, mấu chốt là hai người này nếu như xuất thủ đối phó Hoàng Nguyệt, vậy có nghĩa là... Thực lực hai tên này còn mạnh hơn hắn nghĩ một chút.
Hắn để cho người rút khỏi, ánh mắt cường giả Diêm La cùng Phi Thiên bên kia lại lấp lóe một phen nhao nhao vào thành.
Không chỉ như vậy, trong đám người có một vài cường giả nhàn tản hình như cũng ngửi thấy mùi nên nhanh chóng vào thành!
Ai ở trong thành bạo phát đại chiến?
Cường giả Hồng Nguyệt?
Là một trong Thất Nguyệt sao?
Có lẽ có trò hay để nhìn, thuận tiện nhìn xem có nhặt được chút tiện nghi nào hay không.
...
Cùng lúc đó.
Hồng Nhất Đường cùng Nam Quyền, hoàn toàn chính xác liên thủ cuốn lấy Hoàng Nguyệt, dưới con mắt chấn động của Hoàng Nguyệt thì Nam Quyền một quyền liên tiếp một quyền, so với Lý Hạo sát vách còn cường đại hơn vô số lần, mỗi một quyền đều bộc phát ra lực lượng cường hãn không gì sánh được!
Oanh!
Một quyền liên tiếp một quyền, căn bản không cho Hoàng Nguyệt thời gian thở dốc.
Hoàng Nguyệt ngay cả tiếng kêu cũng không thể phát ra được, bởi vì nàng ta không dám, một khi phát ra khẩu khí thì rất dễ bị tên gia hỏa cường hãn này đánh chết.
Sự rung động trong lòng của nàng ta đạt đến tột đỉnh!
Nàng ta nhận ra quyền của cường giả này, Nam Quyền Hạ Dũng!
Nhất định là gã!
Trừ gã ra thì làm gì còn có quyền của ai bá đạo như vậy, sắc bén như thế?
Nam Bắc Nhị Quyền, Bắc Quyền càng cường hãn hơn Nam Quyền, nhưng quyền Bắc Quyền không phải như vậy, quyền Bắc Quyền tràn đầy khí thế, một quyền đánh ra giống như đứng trước thẩm phán mà cảm thấy tự ti, mặc cảm.
Mà Nam Quyền thì là triệt để bá đạo lãnh khốc, đây là quyền pháp khác biệt.
Nàng ta rung động không hiểu, Nam Quyền... Vì sao lại mặc chiến sĩ hắc giáp?
Giết một người chiến sĩ hắc giáp sau đó giả mạo thành chiến sĩ hắc giáp sao?
Cũng có khả năng này.
Nhưng người chiến sĩ đồng giáp bên cạnh kia thì sao?
Cho đến bây giờ vẫn chưa có người nào có thể hạ gục được chiến sĩ đồng giáp, chẳng lẽ cũng là có người cướp được sau đó giả mạo thành chiến sĩ đồng giáp?
Người kia không xuất thủ, chỉ ra một kiếm để lại một vết máu đỏ sẫm ngay ở trên người nàng ta, gã là kiếm khách, hơn nữa còn là kiếm khách cực kỳ cường hãn, trong lúc nhất thời nàng ta thậm chí không cách nào đoán ra được người kiếm khách này là ai?
Một người trong Thất Kiếm sao?
Thiên Kiếm?