Nhưng kiếm ý của Thiên Kiếm hình như không phải như vậy, kiếm Thiên Kiếm không gì không phá được, kiếm người này cũng công chính bình thản, không có loại cảm giác sắc bén đến cực hạn kia.
Nhưng càng như vậy thì càng đáng sợ.
Thiên Kiếm giống như Nam Quyền, bá đạo, sắc bén, mà kiếm người này ngược lại có chút giống Bắc Quyền, cảm giác khí thế ngập tràn áp chế.
Hoàng Nguyệt không cách nào tưởng tượng được hai người này đột nhiên xuất hiện là xuất hiện như thế nào?
Oanh!
Đầu nàng ta có chút loạn, bị Nam Quyền đánh trúng một quyền lùi lại mấy mét, miệng đầy máu tươi, không dám tiếp tục lùi lại, người kiếm khách phía sau kia cũng đang khóa chặt nàng ta.
Mà giờ khắc này Nam Quyền có hơi thở dốc một tiếng, cười.
"Lại có người đến, tốc chiến tốc thắng!"
Nam Quyền nói một câu sau đó bộc phát hơi thở so với trước đó còn càng cuồng bạo, cường hãn hơn nhiều, trong nháy mắt hơi thở của Nam Quyền ít nhất cũng phải mạnh hơn trước đó trên ba phần.
Oanh!
Giờ phút này giữa đất trời giống như chỉ có một đôi nắm đấm này.
Mà một kiếm của Hồng Nhất Đường phía ngoài dập dờn tiến qua, bốn phương tám hướng truyền ra từng tiếng kêu thảm thiết, trong nháy mắt một vài cường giả vụng trộm ẩn núp tiến đến đều bị một kiếm này giết chết ngay lập tức!
Chỉ để lại Khổng Khiết cách đó không xa sắc mặt vô cùng nghiêm trọng, nắm lấy Mộc Lâm nhanh chóng lui lại, Kim Thương lại quay đầu nhìn lại lần nữa, dưới sự thúc giục của Khổng Khiết cũng nhanh chóng lui lại.
Thế nhưng mà sắc mặt của Kim Thương lại là có chút nặng nề, có chút phức tạp không nói ra lời!
Ông nhận ra!
Đều là người quen cũ, ai còn không biết chứ.
Địa Phúc Kiếm, Nam Quyền!
Hai người này... Hai người này... Cường hãn đến mức làm tim ông đập nhanh vô cùng, đồng thời ngoài việc tim đập nhanh cũng có một loại cảm giác bị đè nén, vốn cho là trong đám người năm đó ông là người đi xa nhất.
Nhưng hôm nay... Bây giờ lại nhìn, có lẽ... Có lẽ... Trong lòng của ông vừa nặng nề vừa thống khổ.
Địa Phúc Kiếm, Nam Quyền... Bọn hắn giống như đều đi ra con đường của chính mình.
Còn ông thì sao?
Dù có lẽ thực lực Tề Mi Côn không bằng ông thì lúc đánh một trận cùng Viên Thạc thì một giây cuối cùng cũng để lại một vài côn ý truyền thừa, loại ý chí kia ngưng ý là côn... Làm Kim Thương có chút cảm giác sụp đổ vô cùng thống khổ!
Năm đó, ông nhận được sự giúp đỡ của Hầu Tiêu Trần phá vỡ sự áp chế của Viên Thạc thăng cấp đến cấp độ càng cao, những năm này ông cường hóa nhục thân, cường hóa khí huyết, cường hóa thần ý... Hình như cái gì cũng đều đang mạnh lên, đều đang cân đối, đây cũng là Hầu Tiêu Trần chỉ điểm cho ông.
Thế nhưng mà... Ông phát hiện bản thân mình hình như bỏ qua thứ gì đó, giống như bình thường lại, giống như đã mất đi linh hồn của mình.
Khi ông nhìn thấy chiến sĩ đồng giáp xa xa đối mặt với mình, dù không nhìn thấy ánh mắt của đối phương nhưng cũng cảm thấy được đó là Địa Phúc Kiếm im lặng thẩm phán cùng coi thường ông, đệ nhất thương năm đó hôm nay như thế nào chứ?
Kim Thương có chút hồn bay phách lạc.
Giờ phút này ông có chút hoảng hốt.
Trong hoảng hốt, bỗng nhiên ông nghiêng đầu nhìn lại hướng một con đường khác.
Bên kia, một người chiến sĩ hắc giáp cũng đang bộc phát, một quyền liên tiếp một quyền giống như Nam Quyền tái sinh, nhưng loại kia quyền lại khác biệt với Nam Quyền, càng ngày càng mạnh hơn!
"Ngân Thương..."
Thì thào một tiếng, Kim Thương nghĩ đến một người, Ngân Thương Lưu Hạo.
Loại quyền ý này để ông nghĩ tới một thương người, cao thủ kia mạnh thương thuật hơn một.
Khổng Khiết cũng nhìn thoáng qua hướng bên kia, có chút bất ngờ.
Bên kia, Lý Hạo một quyền liên tiếp một quyền, hoàn toàn đắm chìm bên trong Cửu Đoán Kình, hoàn toàn đắm chìm ở trong biển cả sóng lớn, làn sóng sau càng mạnh hơn làn sóng trước, khí huyết trong cơ thể cùng kình đạo đều đang điên cuồng bộc phát!
Từ lúc bắt đầu bị Tạ Cương áp chế đến thời phút này trong lúc mơ hồ đã địch nổi Tạ Cương, thậm chí áp chế được một chút làm Lý Hạo càng thêm phấn chấn.
Chính là loại cảm giác này!
Hắn cũng cảm nhận được có cường giả chú ý bên này, thế nhưng mà... Lý Hạo không ngừng suy nghĩ tiếp.
Chính là loại cảm giác đánh vỡ gông xiềng này!
Ầm ầm!
Hai bên đều truyền đến tiếng vang kịch liệt, mà trong thành từng tiếng xé gió nhanh chóng truyền vang tới.
Lý Hạo có chút phẫn nộ, có chút muốn hét lớn.
Những người này thật đáng ghét, nhất định phải đến đánh gãy hắn cảm ngộ sao.
Một giây sau một cỗ khí huyết dâng lên, hắn vẫn không có vận dụng ba tiềm thế, ngay thời khắc này hắn vận dụng Huyết Đao Quyết kích phát tinh thần cùng khí huyết của mình để cho quyền của hắn càng thêm sắc bén cuồng bạo!
"Huyết Đao..."
Tạ Cương giật mình, giờ phút này hắn ta cũng cảm nhận được có điều không thích hợp, khí huyết - đây là điều người sống mới có!
Người này biết Huyết Đao Quyết!
Hắn ta từng nghe nói môn công pháp này là độc môn bí thuật Ngũ Cầm môn, nghe nói vô cùng nổi danh thời kỳ văn minh cổ đại.
Lý Hạo...
Cái tên này lóe lên một cái rồi biến mất, ngay sau đó hắn ta nghĩ tới Viên Thạc, Viên Thạc am hiểu Ngũ Cầm Thuật có quyền thuật, ngược lại Lý Hạo lại am hiểu kiếm thế, người trước mắt này lại không dùng kiếm.
Chẳng lẽ là Viên Thạc?
Trong lòng Tạ Cương chấn động, một giây sau bạo hống một tiếng, một quyền ném ra giống như là thiên thạch nổ bể, không chỉ như vậy trên người còn hiện ra một bộ áo giáp, hiện ra màu vàng đất, đó là Nguyên Thần Binh của hắn.
Có Nguyên Thần Binh ở trên người làm hắn ta càng mạnh hơn nhiều.
Lực phòng ngự cũng tăng cao hơn!
Mà Lý Hạo lại càng hung hãn không gì sánh được, nhanh chóng tiến lên, có áo giáp bạch ngân ở trên người hắn cảm thấy không hề kém hơn cái Nguyên Thần Binh này.
Hai bên đối quyền lẫn nhau!
Một quyền, hai quyền, ba quyền...
Cửu Đoán Kình điên cuồng bộc phát liên tiếp không ngừng, Lý Hạo giống như kẻ điên dại, tiếng vang ầm ầm liên tiếp bạo phát ra ngoài, đánh áo giáp đối phương chấn động, nội phủ bể nát, mà quyền của Tạ Cương cũng đánh trúng áo giáp bạch ngân, chấn động nội phủ của Lý Hạo.
Lúc này hai bên đều là chỉ công không thủ, đều hiểu một cái đạo lý, ai trốn trước, ai rút lui trước, ai không may chết trước.
Oanh!
Lý Hạo thấy được, thấy được từng cái chùm sáng đang nhanh chóng tới gần, cũng vô cùng giận dữ, giống như biển cả phát cuồng, một lòng chỉ muốn phá hủy hết thảy trước mắt.
Cửu Đoán Kình là hắn sớm nhất minh xác, có thể cảm ngộ thế công pháp.
Nhưng cho tới bây giờ, Kim, Thổ, Hỏa đều cảm ngộ, duy chỉ có Cửu Đoán Kình chậm chạp không thể cảm ngộ cũng làm cho Lý Hạo vội vã không nhịn nổi!