Nam Quyền không tiếp tục để ý đến ông ta, gã chỉ cảnh cáo một chút, tiện thể lại truyền âm nói: "Còn có, quy củ võ lâm vẫn áp dụng ở trên người ngươi, cũng áp dụng ở trên chủ nhân này của ngươi! Thực lực Lý Hạo không bằng hắn rất nhiều, ta có thể cứu Lý Hạo một lần... Ngươi thì không được! Chủ tử ngươi bị giết thì bị giết... Rõ chưa?"
Lão nhân truyền âm: "Hạ Dũng, ta chỉ là trở về quê hương đến thăm Ngân Nguyệt..."
"Không muốn nói nhảm với ngươi! Nếu như ngươi kiên trì thì ta sẽ chỉ cản ngươi lại, còn ý gì... Ta chờ Viên Thạc trở về xem hắn có thể đánh chết ngươi hay không!"
"..."
Lão nhân không nói gì.
Viên Thạc!
Một tên võ sư trước mắt chỉ có thực lực Tam Dương đỉnh phong, trong mắt bọn hắn thật sự rất rất yếu...
Nhưng Hạ Dũng cũng đã nói như vậy, gã không giết được ông ta thì chờ Viên Thạc trở về giết ông ta.
Lời như vậy chỉ sợ sẽ làm cho người khịt mũi coi thường, nhưng lão nhân lại không cho đây là một lời nói phét, ông ta giống như có chút giãy dụa, dù sao Từ Phong chỉ là đi tìm Lý Hạo đang ở cấp độ Tam Dương, ông ta cũng đang nghĩ xem có thể xảy ra chuyện gì hay không... Nếu như xảy ra chuyện thì ông ta sẽ làm như thế nào?
Nếu như xảy ra chuyện thì ông sẽ nhúng tay vào... Liệu có tạo nên sự bất mãn cùng phẫn nộ của Viên Thạc không?
Tên kia nếu như biết ông ta nhúng tay cuộc chiến của đồ đệ hắn thì nhất định sẽ phát cuồng lên, nhất định sẽ lấy lại danh dự, nhất định là như vậy!
Lão nhân hít sâu một hơi, không nói lời gì nữa lui sang một bên.
Nam Quyền thấy thế cười một tiếng, thuận tay một quyền đấm chết một người siêu năng, truyền âm lần nữa: "Chuyện của ngươi ta biết một chút... Nhưng mà, đừng quên ngươi vẫn là võ sư chưa có hoàn toàn thoát khỏi!"
Nói xong lóe lên một cái rồi biến mất ngay tại chỗ.
Gã phải đi để ý Lý Hạo một chút, ở đây trong những người này gã chỉ kiêng kỵ duy nhất lão đầu này, về phần những người khác mạnh hơn tự nhiên do Hồng Nhất Đường xuất thủ đối phó.
Lão nhân nhìn thấy gã rời đi lại liếc mắt nhìn Từ Phong cách đó không xa một cái, thời khắc này Từ Phong đang đến gần Lý Hạo, giống như muốn nghiên cứu một chút làm sao để bắt tôn chiến sĩ bạch ngân này.
...
Phốc!
Lý Hạo một kiếm chém chết một tên Tam Dương, bỗng nhiên cảm nhận được một tia ánh mắt đang chăm chú nhìn hắn, nhìn lại hướng bên kia, chính là gia hỏa trước đó phá hủy cảm ngộ của hắn.
Là Từ Phong!
Là một Húc Quang trung kỳ - nhân vật gì đó trên bảng danh sách rất lợi hại, Lý Hạo khẳng định không có cách nào địch nổi.
Hắn không có quản Từ Phong, gia hỏa này hiện tại bản thân hắn không có cách nào địch nổi... Khẳng định là bị đánh cho bị thương, thậm chí sẽ bị đánh giết, hắn muốn tìm tên gia hỏa Húc Quang sơ kỳ đấu một trận.
Trong đám tán tu trừ gia hỏa này cùng Viên Hưng Võ vẫn còn có tồn tại ba người khác ở cấp độ Húc Quang.
Trong đó có một người là trung kỳ, hai người là sơ kỳ.
Mục tiêu của hắn là một trong hai người kia.
Nhưng hắn không muốn tìm người này thì người này lại tìm tới hắn, cho dù lúc Lý Hạo công kích lần nữa thì Từ Phong bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn.
Húc Quang trung kỳ chặn đường đi của hắn lại.
Dưới áo giáp, sắc mặt Lý Hạo rất khó coi.
Hắn là Tam Dương đỉnh phong chỉ sợ không phải đối thủ của đối phương... Lần này phiền toái rồi!
Nếu như cảm ngộ tiềm thế thứ tư thì còn có hy vọng.
Nhưng hôm nay, hắn mới hội tụ được ba tiềm thế.
Nam Quyền đâu?
Cũng không ra ngăn lại, đã nói xong có thể cho hắn tự do liều rồi mà!
Mà ngay giờ phút này bên tai hắn vang lên âm thanh của Nam Quyền: "Thử một chút thôi, sợ cái gì? Một tên công tử thế gia Thiên Quyến Thần Sư, thăng cấp nhanh chóng, mấy năm bước vào Húc Quang trung kỳ, cũng không phải là võ sư thăng cấp, thực lực của ngươi ta cảm thấy có thể địch nổi Húc Quang sơ kỳ... Còn người này cho dù không đánh lại được thì cảm thụ một chút, cảm thụ sự lợi hại của siêu năng trên bảng Thần Sư."
Lý Hạo thầm mắng một tiếng!
Mẹ nó!
Nói đơn giản chỉ là Húc Quang trung kỳ, Nam Quyền đang đùa hắn sao?
Trước đó còn nói tìm sơ kỳ đánh một trận mạo hiểm một chút, hiện tại đây mà là mạo hiểm sao?
Đây là tìm chết!
"Được rồi, đánh một trận, nếu như thật sự không cách nào địch nổi... Thì ta sẽ ra tay!"
Lý Hạo hít sâu một hơi, cắn răng trong lòng điên cuồng mắng gã.
Một giây sau không suy nghĩ thêm nữa.
Được rồi!
Hắn lên phải thuyền giặc... Còn có thể nói cái gì?
Trong nháy mắt, ba cỗ tiềm thế kiếm lập tức dung hợp.
Từ Phong đối diện vốn chỉ là muốn thử xem tên bạch ngân này rốt cục mạnh đến mức nào, có xuất hiện cái gọi là trạng thái khôi phục hay không, nhưng giờ phút này... Bất ngờ có chút ngoài ý muốn, cái này... Hình như đây là tiềm thế!
Chiến sĩ bạch ngân cũng biết tiềm thế sao?
Mà còn cũng là tiềm thế kiếm.
Trong Chiến Thiên quân này kiếm khách dùng kiếm đúng là không ít.
Ba cỗ tiềm thế kiếm được Lý Hạo dung hợp, suy nghĩ xong lập tức cắn răng một cái, bộc phát Huyết Đao Quyết làm khí huyết tràn ngập, lập tức Từ Phong phía đối diện hơi nhíu mày, cái này... Hình như đã từng nghe nói qua, đây là cái gì?
Lý Hạo dung hợp ba tiềm thế, bộc phát Huyết Đao Quyết, không chút chần chừ chém ra một kiếm!
Oanh!
Một kiếm này cũng cực kỳ cường hãn, mà ánh mắt tên Từ Phong kia cũng khẽ nhúc nhích, vung tay lên xuất ra một cỗ lực lượng băng giá lan tràn lao đến, một tiếng ầm vang lên, trường kiếm đâm vào ở phía trên khối băng lớn.
Khối băng kia cực kỳ cứng cáp, Lý Hạo chém xuống một kiếm khối băng vỡ nát nhưng cũng khiến Lý Hạo nhận lấy một cỗ lực phản lại vô cùng mạnh mẽ.
"Thú vị đấy!"
Từ Phong nhìn về phía Lý Hạo: "Vì sao lại cảm thấy... Ngươi đang còn sống nhỉ?"
Cái này hình như là người sống?
Có khả năng này không?
Hắn ta có vẻ bình tĩnh thong dong vung tay lên, vô số băng tiễn xuất hiện, trong nháy mắt đánh tới hướng Lý Hạo, trên mặt mang theo nụ cười, thật thú vị, tên bạch ngân này giống như khác với ba người kia.
Sẽ không phải thật sự là người sống chứ?
Nếu là như vậy... Hắn ta có chút khó mà tin được, là cổ nhân còn sống hay là người thời hiện tại cũng có thể trở thành một thành viên của di tích?
Ầm ầm!
Vô số băng tiễn nổ bể ra ở trên người Lý Hạo, Lý Hạo lui tránh không kịp, tốc độ của đối phương rất nhanh, băng tiễn ngưng tụ chỉ trong nháy mắt không có chút khoảng cách nào, cái này so với những siêu năng hắn gặp trước kia càng mạnh mẽ hơn nhiều.
Lý Hạo không rên một tiếng, đạp đất nhảy lên, chém ra một kiếm lần nữa!
Lần này trường kiếm im ắng, là kiếm pháp Vô Ảnh.
Ông!
Mãi đến khi trường kiếm đâm xuyên qua khối băng mới truyền đến một âm thanh nhức tai, Từ Phong càng thêm ngạc nhiên!
Mà giờ khắc này ở nơi xa ba luồng hơi thở đột nhiên bộc phát!