Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 771 - Chương 771: Nguyện Ý Chịu Thống Khổ

Chương 771: Nguyện Ý Chịu Thống Khổ Chương 771: Nguyện Ý Chịu Thống Khổ

Mà Từ Phong cũng đánh ra một quyền, nhìn thấy Lý Hạo còn không có ngã xuống thì có chút bất ngờ, một giây sau lại tiếp tục vung quyền, sức lực băng phong cực kỳ cường hãn.

Đánh Lý Hạo gần như không có chút lực phản kích nào.

Nhưng mà ngũ tạng cường hãn, khí huyết cường đại, lại thêm áo giáp bạch ngân, mặc dù Lý Hạo không ngừng bị đánh trúng nhưng lại có thể khôi phục nhanh chóng, năng lượng kiếm cũng đang bổ sung tiêu hao, tu bổ thương thế.

Lý Hạo dần dần được hòa hoãn lại từ trong băng phong, ánh mắt lấp lóe.

Gia hỏa này... Hình như không đánh chết được hắn!

Đúng vậy, hắn không khỏi nghĩ đến lúc ấy chiến đấu cùng Lưu Long, chỉ cần đối phương đánh không chết được hắn thì năng lượng kiếm của hắn đầy đủ cũng đủ để mài chết hắn ta!

Một giây sau Lý Hạo huy kiếm trảm kích!

Tinh Không Kiếm vô cùng sắc bén không gì không phá được, Từ Phong cũng không thể không né tránh, né tránh thì lập tức cho Lý Hạo cơ hội, hắn dậm chân một cái đạp không nhảy lên, vòng chân đá đi, Cửu Đoán Kình lập tức bộc phát!

Lần này không hề cố kỵ, trong đầu chỉ có một cái ý niệm, xuất ra thực lực mạnh nhất, cho dù đánh không chết gia hỏa này cũng phải tiêu tốn siêu năng lượng của hắn!

Siêu năng cũng không phải là vô hạn, muốn bổ sung cũng cần phải có thời gian.

Ầm ầm!

Lý Hạo một cước liên tiếp một cước đá vào hắn ta, hai chân bị băng phong lại phá vỡ trong nháy mắt, một kiếm chém ra bức lui Từ Phong, tiếp tục huy kiếm, huy quyền, đá chân.

Giờ phút này phong cách võ sư phát huy đến cực hạn.

Từ Phong càng đánh càng phẫn nộ.

Người này... Không bị thương sao?

Hắn ta nhiều lần chấn động bị truyền vào từ áo giáp, chẳng lẽ áo giáp này cường hãn đến vậy, đem lực lượng của hắn ta phá giải toàn bộ rồi?

Hắn ta không hiểu!

Nếu là như vậy thì áo giáp này đơn giản chính là một chí bảo(*)!

(*) Chí bảo: Bảo vật vô giá, đáng quý.

Mà giờ phút này, Nam Quyền cách đó không xa lộ ra bộ dáng tươi cười, một giây sau đánh ra một quyền, đem một người Húc Quang muốn tới gần trực tiếp đánh lùi lại, Húc Quang kia biến sắc nhanh chóng trốn chạy.

Trong mắt lộ ra vẻ không thể tưởng tượng nổi, mẹ nhà hắn, những chiến sĩ hắc giáp này làm sao lại nhiều cường giả như vậy?

Hắn ta dù sao cũng là Húc Quang, vậy mà cũng bị chiến sĩ hắc giáp này một quyền đánh bị thương, thật là đáng sợ!

Nam Quyền một quyền đánh lùi một người Húc Quang, quay đầu nhìn về mấy chỗ trong chiến trường kia, ba đại bạch ngân kia giờ phút này giống như đang dần thức tỉnh, thực lực càng ngày càng mạnh, hơi thở cũng càng ngày càng hùng hậu, đại kiếm của thất đoàn trưởng chấn động chém xuống, thậm chí một kiếm đem một người Tam Dương đỉnh phong của Hồng Nguyệt trực tiếp đánh nát bấy.

Mấy người Lục Nguyệt cũng thay đổi sắc mặt.

Bạch ngân khôi phục cường hãn vượt quá tưởng tượng, trong lúc mơ hồ đang xuất phát hướng về Húc Quang.

"Phòng thủ!"

Có người rống to: "Thời gian bọn hắn khôi phục có hạn, rất nhanh sẽ bị tiêu tán triệt để, không cần liều mạng!"

Về phần rút lui... Giờ phút này chắc là là không có cách nào rút lui được, chỉ có thể lựa chọn phòng thủ làm tiêu hao bọn hắn, để chiến sĩ bạch ngân giáp trực tiếp bị mài chết, đây cũng là nguyên nhân bọn hắn không sợ đối phương khôi phục.

Chỉ cần kiên trì một lúc, dựa theo kinh nghiệm lần trước thì thời gian tiếp tục chiến đấu của những bạch ngân này rất ngắn.

"Tam Dương trở lên toàn bộ đến giúp... Cùng nhau phòng thủ..."

Có người hét to lần nữa, bốn phía cũng nhấc lên hỗn loạn!

Giờ phút này, một vài chiến sĩ đồng giáp giống như cũng đang dần thức tỉnh, trong nháy mắt đạt đến chiến lực Tam Dương, trong chớp mắt đem một vài siêu năng trước mặt chém chết ngay tại chỗ, hai dòng người hỗn hợp cùng một chỗ, tiếng kêu thảm thiết bên tai không dứt!

...

Mà Lý Hạo, lúc này cũng mặc kệ bất kỳ thứ gì, trong đầu chỉ có một cái ý niệm, mài chết cái tên khốn khiếp nhà ngươi!

Ầm ầm!

Quyền đấm cước đá, thậm chí ngay cả hổ khiếu cũng lôi ra dùng.

"Rống!"

Tiếng rống cuồng bạo chấn động một vài siêu năng bốn phía, thất khiếu(*) lập tức chảy máu, vội vàng tránh khỏi, cũng chấn Từ Phong có chút choáng váng, gia hỏa này... Tại sao phải mạnh mẽ như vậy?

(*) Thất khiếu: Bảy lỗ trên mặt, hai tai, hai mắt, hai lỗ mũi, 1 miệng.

Có loại đánh mãi không chết sao?

Chém giết không ngừng kéo dài.

Người chết càng ngày càng nhiều, chiến sĩ hắc giáp bị đánh phế cũng không ngừng tăng lên.

...

Cùng một thời gian đó.

Trong thành.

Phủ thành chủ, chiến sĩ hoàng kim giáp cầm Huyền Quy Ấn trong tay, lơ lửng ở trên không nghiêng người nhìn cửa thành đông nơi xa, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía lão quy.

Lão quy lại không một tiếng động, chỉ là ánh mắt cũng nhìn về phía bên kia.

Hồi lâu bỗng nhiên có cỗ dao động truyền đến: "Làm sao... Không phải đây là một loại giải thoát sao?"

Đúng vậy, cái này chẳng lẽ không phải một loại giải thoát sao?

Thật ra không phải là không thể cứu, không phải là không thể ngăn cản... Nhưng bị cầm tù ở trong áo giáp ngàn vạn năm là một việc thống khổ cỡ nào!

Đây là loại tra tấn thống khổ nhất!

Không có ký ức, không có linh hồn, chỉ có mỗi cái chấp niệm kia thì không được, một khắc cuối cùng cho bọn hắn khôi phục để bọn hắn nhớ lại đã những chuyện từng, đây không phải một món quà tặng và giải thoát sao?

Giờ khắc này trong áo giáp hoàng kim truyền đến một cỗ dao động: "Thế nhưng mà... Chúng ta... Nguyện ý!"

Nguyện ý tiếp tục ở lại nơi này!

Nguyện ý tiếp tục bảo vệ tòa thành này!

Tâm trạng của lão quy hình như có chút chập chờn, một lát sau tinh thần dao động: "Ngươi đi đi!"

"Tuân lệnh!"

Một tiếng âm vang trả lời, một giây sau chiến sĩ hoàng kim giáp bắn nhanh ra ngoài, mang theo sát ý nồng đậm đến cực hạn!

Chúng ta nguyện ý, nguyện ý tiếp nhận loại cô đơn, loại thống khổ này.

Cái gọi là giải thoát... Không có quan trọng đến như vậy.

Bảo vệ tòa thành này là lời thề khi gia nhập Chiến Thiên quân năm đó, bây giờ cũng không phải là vì nhân loại mà chiến, chỉ là vì bảo hộ tòa thành không này mà chiến, mặc dù như vậy nhưng cũng vui vẻ chịu đựng!

Chiến sĩ hoàng kim giáp nhanh chóng lao đến cửa hướng đông.

Mà lão quy treo trên bầu trời toát ra một vài cảm xúc không nên có... Còn bằng lòng tiếp tục tiếp nhận loại thống khổ như vậy sao?

Nó vốn là muốn để bọn hắn triệt để giải thoát, tra tấn vạn năm đã quá khó chấp nhận rồi.

Chiến Thiên quân không phải đã triệt để tiêu vong rồi sao?

Bình Luận (0)
Comment