Ngoài thành, đại chiến bốn phía.
Thời khắc này Lý Hạo cũng vô cùng hung mãnh không gì sánh được, dung hợp ba kiếm xuất ra Huyết Đao Quyết.
Năng lượng kiếm bảo vệ thân thể vừa dưỡng thương.
Lần lượt bị đóng băng, lần lượt đứng lên lần nữa, xuất kích xuất kiếm!
Kiếm mang theo sự hung ác tàn khốc!
Bịch một tiếng thật vang, một tôn chiến sĩ hắc giáp trực tiếp bị chia năm xẻ bảy, Lý Hạo cũng nhịn không được nữa, nổi giận gầm lên một tiếng: "Cút ngay!"
Những chiến sĩ hắc giáp này không biết là nhận lấy chỉ lệnh hay là một chút chấp niệm vẫn còn, bảo vệ các tướng lĩnh trong quân, mấy lần Lý Hạo bị đánh bại đều có một vài chiến sĩ hắc giáp nhanh chóng vọt tới xung phong làm khiên thịt.
Nhưng chiến sĩ hắc giáp cấp độ Phá Bách phối hợp với áo giáp thì cùng lắm mới chỉ bằng Nhật Diệu.
Gặp phải Húc Quang trung kỳ thì chiến sĩ hắc giáp căn bản ngăn không được một chưởng của đối phương, ngay cả bản thân chiến sĩ hắc giáp cũng không được, trực tiếp bị một chưởng này đánh nát, đây chính là sức mạnh của Húc Quang.
Những chiến sĩ hắc giáp này chỉ là đi tìm cái chết.
Lần thứ nhất, lần thứ hai, lần thứ ba...
Lý Hạo thật ra cũng không có cảm thụ gì.
Những chiến sĩ hắc giáp này đều đã chết từ lâu.
Ngay từ đầu hắn cảm thấy có chiến sĩ hắc giáp ngăn cản thật ra cũng không tệ lắm, có thể làm khiên thịt, còn có thể kiềm chế đối phương một chút, tiêu hao một chút thể lực của đối phương.
Nhưng liên tiếp như vậy, từng tôn chiến sĩ hắc giáp giống như không biết nguy hung, không biết mệt mỏi, không biết chết chóc là cái gì, lần lượt dấn thân vào chiến trường, lần lượt đều bị đánh nát làm Lý Hạo nổi giận!
Một tôn rồi lại một tôn chiến sĩ hắc giáp bị đánh nát.
Một lát sau, chiến sĩ đồng giáp xuất hiện ở gần Lý Hạo.
"Giết!"
Một cỗ dao động tràn ra, đó là đến từ tiếng hò hét của chiến sĩ đồng giáp.
Khi Lý Hạo bị đối phương băng phong lần nữa thì một tôn chiến sĩ đồng giáp trùng sát tiến đến, sau lưng mang theo một vài chiến sĩ hắc giáp, cầm đại kiếm trong tay không sợ hướng về phía trước chém địch!
"Chiến thiên!"
Tiếng hò hét không quá rõ ràng nhưng giống như nổ ở ngay bên tai!
Khối băng trên người Lý Hạo trong nháy mắt vỡ nát, nhưng tôn chiến sĩ đồng giáp vẫn không sợ hãi như cũ, một tiếng ầm vang lên dẫn đầu tiếng nổ tung, chiến sĩ đồng giáp nổ tung, sức nổ làm Từ Phong lảo đảo một cái, có hơi lùi lại một bước nhưng không có bị thương, nhưng lại cản được hắn ta một lần nữa.
Từ Phong cũng vô cùng bực bội!
Không thể đánh chết Lý Hạo, cái này không nói làm gì, nhưng những chiến sĩ hắc giáp, chiến sĩ đồng giáp này chỉ giống như con kiến hôi này đều đã chết vô số năm còn không ngừng tiến đến công kích, làm hắn ta có chút bực mình!
Các ngươi vọt tới thì có thể làm được gì?
Có thể thay đổi gì sao?
Ngăn cản trong nháy mắt... Sau đó thì sao?
Sau đó không phải là Lý Hạo vẫn bị hắn ta tiếp tục nghiền ép sao?
Có ý nghĩa gì không?
Mà Lý Hạo làm khối băng phong vỡ nát, giờ phút này nhìn về phía tôn chiến sĩ đồng giáp vừa mới bắn nổ kia, rõ ràng đều là áo giáp giống nhau, cùng một loại trang bị, nhưng giờ phút này... Hắn giống như nhận ra người chiến sĩ đồng giáp vừa mới tử chiến kia.
"Đội trưởng Hồ Tân Võ sư thứ 9 đoàn thứ 7 liên ba đại đội quân phòng giữ..."
Lý Hạo hơi có vẻ hoang mang, trong nháy mắt khôi phục bình tĩnh.
Bọn hắn... Đã chết từ lâu!
Bọn hắn chỉ là làm việc theo bản năng.
Dù là chiến sĩ đồng giáp cũng không có linh trí, chỉ là bởi vì bản thân hắn là đoàn trưởng chiến sĩ bạch ngân giáp cho nên những chiến sĩ đã chết này mới nguyện ý lần lượt tự động dâng thân lên, chắn trước công kích tranh thủ thời gian cho hắn.
Vì cái gì, chỉ là vì hắn là chiến sĩ bạch ngân giáp.
Lý Hạo thầm nghĩ vậy lại xuất kiếm!
Kiếm hiện ra ánh sáng!
Một kiếm giết ra sát khí mạnh hơn ba phần, một giây sau Lý Hạo bật một cái lên không trung, một kiếm đánh tới bốn phía, oanh!
Một kiếm xuất ra một vài siêu năng xung quanh bị giết chết trong nháy mắt.
Nuôi sát khí!
Vẫn mãi giết không được Từ Phong nên Tinh Không Kiếm giống như đã rất gấp rồi, ánh mắt Lý Hạo lạnh lùng, nhanh chóng phóng ra, không còn tập kích Từ Phong mà là đánh tới đám người ở nơi xa!
"Còn muốn chạy?"
Từ Phong hừ lạnh một tiếng, bị hắn ta để mắt tới mà hắn còn muốn chạy?
Nằm mơ đi!
Hắn ta là một Thuấn Bộ trong nháy mắt ngăn cản ở trước người Lý Hạo, thời khắc này Lý Hạo vô cùng an tĩnh, không nói lời nào, thậm chí âm thanh hô hấp cũng không có, cơ thể nghiêng một cái trong nháy mắt vượt qua đối phương, một kiếm giết ra lần nữa giết chết một siêu năng Nhật Diệu.
Siêu năng bốn phía bị dọa vội vàng trốn chạy.
Mà Lý Hạo thì lại nhanh chóng truy kích.
Tích tiềm thế!
Đúng vậy, thời khắc này Lý Hạo mang theo một chút phẫn nộ hoặc là một cảm giác khác không nói nên lời, vốn chỉ là buông tay đánh cược một lần, thành bại hay không đều không quan trọng, Nam Quyền còn đang nhìn chằm chằm nên hắn không sợ.
Nhưng giờ phút này... Hắn muốn giết chết người này!
Oanh!
Từ Phong huy quyền lần nữa, một quyền đem một tôn chiến sĩ hắc giáp nhảy vọt đến trực tiếp đánh nổ, lười nhác nhìn nhiều, tiếp tục đuổi theo hướng Lý Hạo.
Cục sắt đáng ghét!
Hắn ta một quyền đánh nổ chiến sĩ hắc giáp kia, nhanh chóng truy kích.
Mà Lý Hạo giờ phút này cũng là một kiếm xuyên thủng một Nhật Diệu, sát khí không còn lộ ra ngoài, vô cùng nội liễm, lần nữa đánh tới một hướng khác.
Siêu năng bốn phía nhao nhao trốn chạy.
Mà chiến sĩ hắc giáp cùng chiến sĩ đồng giáp bốn phía lại không có chạy tứ tán, mà là không ngừng trùng sát về phía Từ Phong.
Đoàn trưởng đoàn 7 nói ở chỗ này hắn chỉ cần công kích!
Tất cả mọi thứ bốn phía xung quanh hắn không cần hắn quan tâm, chỉ cần Chiến Thiên quân còn ở đây thì... Hắn cứ yên tâm, kẻ địch của hắn chỉ có ở phía trước!
Nói như vậy là đương nhiên!
Thật ra trước đó Lý Hạo cũng không có cảm thụ gì, nhưng giờ phút này một người Húc Quang trung kỳ đang đuổi giết hắn, thế nhưng... Dù là hắn dừng giết người lại thì Từ Phong cũng bị ngăn cản ở bên ngoài, từng tôn chiến sĩ hắc giáp vô cùng điên cuồng, lấy chiến sĩ đồng giáp dẫn đầu trả một cái giá cực lớn là tự nổ tung chính mình, triệt để trả một cái giá lớn dù cho có phải tiêu tán để ngăn trở bước đi của đối phương.
Ầm!
"32!"
Trong lòng Lý Hạo thì thầm một tiếng, 32 người, Từ Phong đánh nát 32 người chiến sĩ của Chiến Thiên quân.
Rõ ràng đều là người đã chết, đã chết từ lâu... Vì sao... Vì sao phải nhớ kỹ những người đã chết này?
Xương cốt của bọn hắn đã hóa thành phấn vụn từ lâu.
Chỉ còn lại một chút chấp niệm mà thôi!