Lý Hạo quan sát, phía trên còn có khung tìm kiếm từ khóa mấu chốt.
Hắn mày mò thử một lúc liền hiểu, không nhịn được sợ hãi than: "Ngân Thành cổ viện cũng có thư viện, nhưng nói thật là bên đó phân loại rất lộn xộn, tìm sách cực khó. Có đôi khi vì muốn tìm một quyển sách này mà phải đọc qua vô số quyển sách khác mới mò được thứ đang cần. Nếu không có lão thủ thư trông coi thư viện thì không biết nó còn loạn tới mức nào nữa."
Hồng Nhất Đường cũng cảm khái: "Đây chính là sức mạnh của tri thức! Thiên Tinh vương triều vốn cũng coi trọng vấn đề này, đáng tiếc người đọc sách quá ít, dần dà cao tầng bên trên cũng không muốn quá mức hao phí thời gian để bày biện nữa. Thư viện mà thôi, có nhiều sách là được rồi. So ra thì vẫn là cổ văn minh coi trọng việc truyền thừa hơn."
Lý Hạo gật gật đầu, suy tư một chút, sau đó viết vào khung vuông nho nhỏ ở trên ở trên màn hình hai chữ: "Võ đạo" .
Trong nháy mắt trước mặt hắn liền xuất hiện vô số danh tự!
Lý Hạo nhìn tới hoa cả mắt, quá nhiều rồi. Như vậy làm sao mà tìm được?
Huống hồ hắn cũng chỉ có thể mượn tối đa 3 quyển mà thôi.
"Cơ sở lý luận."
Lý Hạo lại viết xuống mấy chữ, tức khắc số thư tịch hiển thị trên màn hình liền ít đi khá nhiều. Mỗi một trang giao diện chỉ có khoảng 20 quyển, lần này màn hình không hiển thị ra tới mấy ngàn trang giống trước đó mà chỉ còn lại mấy chục trang, tính ra thì có khoảng trên dưới 1000 quyển cơ sở lý luận võ đạo.
Nhiêu đó cũng đã đủ khiến Lý Hạo phải líu lưỡi, chỉ là cơ sở lý luận mà có đến cả ngàn quyển sách!
Phải biết thư viện của Ngân Thành cổ viện đã là thư viện lớn nhất, phong phú nhất toàn bộ Ngân Thành, mà tàng thư trong đó cũng chỉ có hơn 30.000 quyển.
Kỳ thật 30.000 đầu sách cũng đã là con số rất đáng gờm. Nhưng so với nơi này thì thật đúng là quá chênh lệch.
Hơn 50 trang, Lý Hạo không định gõ thêm từ khóa mấu chốt để thu gọn tìm kiếm, mà là lật từng trang một để đọc tên sách. Tuy rằng không đọc được nội dung bên trong, nhưng nhìn tên bìa hẳn là cũng có thể biết được đâu là quyển sách phù hợp với mục đích mà hắn đang cần.
"Phân tích chưởng pháp căn bản, Phân tích quyền pháp căn bản, Phân tích đao pháp căn bản. . ."
Đủ loại phân tích nội dung tu luyện cơ sở.
Trong lúc nhất thời Lý Hạo cũng không biết nên chọn cái nào, hắn thật sự khao khát có thể mang toàn bộ ra ngoài, đáng tiếc là không được.
Đúng vào lúc này, Lý Hạo đang lật trang xem xét bỗng giật mình, trong số rất nhiều cái tên ấy, chợt có một cái tên nổi bật hẳn lên, bởi vì nó có màu vàng, khác hẳn với những cái tên phía trước.
« Chương trình lý luận võ đạo cơ sở đại học võ khoa »
Cụm từ ‘đại học võ khoa’ này hắn đã từng nghe nhắc đến vài lần. Chính là nơi truyền thụ võ đạo chuyên nghiệp vào thời kỳ cổ văn minh, tương tự như cổ viện ngày nay, chỉ là cổ viện thiên về dạy văn hóa, không truyền thừa võ đạo mà thôi.
Chương trình lý luận võ đạo cơ sở đại học võ khoa… Xem cái tên thì hẳn là nội dung bên trong rất toàn diện! Chưa kể nó còn có màu sắc khác biệt so với các quyển sách khác, có lẽ đại biểu cho tầm quan trọng.
Lý Hạo đặt quyển sách này vào trong ‘hàng chờ’ của mình, sau đó tiếp tục lướt xem danh sách bên dưới, chốc lát sau, hắn lại nhìn thấy một cái danh tự nổi bật.
« Sự khác biệt giữa hệ thống năng lượng và hệ thống khí huyết »
Ánh mắt Lý Hạo khẽ động, hệ thống năng lượng… là hệ thống siêu năng sao?
Lần đầu tiên khi hắn tiến vào, vị Bạch Ngân đoàn trưởng cũng đã nói siêu năng thuộc về một đạo năng lượng.
Lý Hạo vội vàng đặt quyển sách này vào trong danh sách sẽ mượn, như vậy hắn chỉ còn lại một sự lựa chọn cuối cùng.
Còn may mà ba người kia tổng cộng có thể mượn 5 quyển, lát nữa Lý Hạo sẽ lấy danh nghĩa của bọn họ để mượn sách. Bọn họ xem không hiểu, nhưng Lý Hạo hắn thì hiểu.
Hắn tiếp tục đọc qua một loạt cái tên, rất nhanh đã chọn được quyển thứ ba.
Lý Hạo không do dự lâu, đằng nào chỉ nhìn tên thì hắn cũng không biết được nội dung bên trong như thế nào, cho nên trước cứ lựa theo nhu cầu của bản thân cái đã. Ba quyển sách mà hắn lựa, lần lượt theo thứ tự là « Chương trình lý luận võ đạo cơ sở đại học võ khoa », « Sự khác biệt giữa hệ thống năng lượng và hệ thống khí huyết », « Phân tích Kiếm pháp căn bản ».
Thân là kiếm tu, Lý Hạo nghĩ mình nên tìm hiểu thêm về Kiếm pháp, nhất là những phân tích từ thời cổ văn minh truyền lại.
Trong thư viện không có nội dung tu luyện cụ thể, tựa hồ không có bản công pháp nào, điểm này thì Lý Hạo không quá để ý, hắn hiểu rõ đạo lý tham thì thâm, chỉ cần có bản trình bày một vài lý luận cơ sở là đủ rồi.
"Hai vị sư thúc, lão đại, các ngài cũng chọn mấy quyển đi."
Lý Hạo ấn chọn ba quyển mà hắn quyết định mượn xong, trên màn hình liền có một dãy số liệu dao động, dường như nó đang kết nối với áo giáp bạch ngân của hắn.
Rất nhanh, bên trong áo giáp đã thấy được một hàng số, biểu hiện nội dung của ba quyển sách trên đã được lưu lại, Lý Hạo có thể tùy thời tìm đọc.
Quá thuận tiện!
Bấy giờ, Lý Hạo thật sự bội phục trí tuệ của cổ nhân, loại thủ đoạn này thật sự lợi hại, nếu thời nay mà cũng làm được như thế thì khi trước hắn đâu cần phải cố sống cố chết học vẹt để ghi nhớ hết lượng kiến thức khổng lồ mà lão sư dạy, trực tiếp truyền lưu thông tin như này có phải tốt không?
Vả lại, áo giáp còn là vật phẩm duy nhất, có tính bảo mật cực cao, người khác có lấy được áo giáp của hắn thì cũng không cách nào sử dụng.
Đáng tiếc thời kỳ hiện đại có rất nhiều bí thuật đã bị thất truyền.
Lưu Long nhìn lướt qua, phảng phất như thể đang nhìn thiên thư, không thể làm gì khác hơn là xua tay, "Ngươi giúp ta lựa đi, ta xem không hiểu!"
Nam Quyền ra vẻ khinh thường, "Cái này đơn giản ấy mà, quyển sách nào có màu sắc danh tự khác biệt thì đại biểu quyển đó quan trọng, ngươi không thấy hai quyển Lý Hạo chọn đều là những cuốn có tên sách màu vàng à? Cứ dựa theo yếu tố ấy mà lựa, chắc chắn không sai!"
Trừ quyển « Phân tích Kiếm pháp căn bản » là trông phổ thông, còn lại hai quyển sách mà Lý Hạo lựa chọn đều có tên màu vàng.
Nam Quyền không khách khí, mặc dù hắn ta cũng xem không hiểu, thế nhưng hắn ta vẫn tiến lên lựa chọn một phen. Chốc lát sau, hắn đã thấy được một quyển thư tịch khác cũng có tên màu vàng tương tự, tức thì vui vẻ hô to: "Quyển này tốt nè, Lý Hạo, ta lựa cuốn này, ngươi thấy thế nào?"
Lý Hạo nhìn thoáng qua, vốn hắn không quá để ý, đợi đến khi nhìn kỹ lại tên sách thì không khỏi ngạc nhiên.
« Yêu tộc đồ phổ »