Đó là nhân vật cực kỳ cường hãn, một người phá ngàn, là nhân vật mấu chốt năm đó giúp hoàng thất định thiên hạ, mà vị này có tốc độ cực nhanh, dù gặp phải võ sư Đấu Thiên khác thì Định quốc công đời thứ nhất cũng có thể đánh chết toàn bộ, hết thảy đều ỷ vào Truy Phong Thần Ngoa.
Cũng là những năm gần đây theo nội dung cổ tịch truyền ra, đào móc ra càng nhiều di tích, Từ gia thế mới biết đôi giày này chính là một trong những vật được coi là báu vật thủ hộ gia tộc, là vật truyền thừa của Lưu gia.
Vốn dĩ đối với bát đại gia, Từ gia cũng không nắm giữ quá nhiều tin tức, nhưng khi bố cục của Hồng Nguyệt bại lộ tại Ngân Thành, thành thị biên cương nhỏ tới mức không ai để ý kia mới lập tức trở thành hạch tâm trong mắt một số người.
Bát đại gia thế mà lại ở cái mảnh đất rách ấy đánh đến vỡ đầu, đó là điều không ai nghĩ tới!
Kết quả, còn chưa đợi mọi người phản ứng, Ngân Nguyệt đã xảy ra kịch biến, trong chớp mắt, từ Tam Dương vẫn lạc đến lượng lớn Húc Quang bỏ mạng đã khiến Từ gia cũng trở tay không kịp.
Thần Kiếm Lý gia là binh khí đứng đầu trong bát đại gia, lão nhân không cần nghĩ cũng biết nhất định nó có tác dụng cực kỳ đặc thù.
Bên phía Hồng Nguyệt đưa tin tứ phương, không có gì ngoài kiêng kị võ lâm Ngân Nguyệt, kiêng kị nhân vật như Hầu Tiêu Trần, mọi người đều biết tâm tư Ánh Hồng Nguyệt. . . nhưng mà bảo vật ở ngay trước mắt, ai có thể không động tâm?
Lão nhân cũng không nói gì, quay người rời đi.
Quang Minh Kiếm. . . Đáng tiếc quá!
Thật vất vả thu nạp một vị võ sư đỉnh cấp Ngân Nguyệt, vốn định tăng cường thêm cho nội tình của gia tộc, hiện tại thì hay rồi, chỉ hi vọng quá trình vây quét phục sát sẽ không xuất hiện sai lầm.
. . .
Ngắn ngủi trong một ngày, các loại tin tức truyền vang trong số cao tầng và nhóm cường giả.
Giống như ngày đó Hầu Tiêu Trần tuyên truyền hiệu quả của Huyết Thần Tử, dẫn đến trong thời gian ngắn Hồng Nguyệt tổn thất nặng nề, thẳng đến khi bên Hồng Nguyệt giết chết không ít cường giả mới có thể ngừng lại xu hướng suy tàn.
Mà giờ khắc này, tin tức liên quan tới Thần Kiếm Lý gia cũng đang lan truyền trong một số người.
Thực ra cường giả đỉnh cấp chân chính sẽ không quá để ý đến Huyết Thần Tử, bởi vì họ biết trừ khi số lượng của thứ này đặc biệt nhiều, nếu không ở giai đoạn hiện tại, những Huyết Thần Tử nhỏ yếu đó không trợ giúp họ quá lớn.
Cho nên, cường giả đỉnh cấp chẳng động tâm là bao.
Nhưng mà, Thần khí của bát đại gia lại đều khiến những vị này để tâm.
. . .
Ngân Nguyệt.
Bạch Nguyệt thành.
Tổng bộ Tuần Dạ Nhân, Lý Hạo còn chưa lấy lại tinh thần từ sau khi Hầu Tiêu Trần rời đi, hắn đang cùng Hách Liên Xuyên mắt lớn trừng mắt nhỏ. Khi hai người còn đang rối rắm vô cùng với toàn bộ hệ thống Tuần Dạ Nhân, Lý Hạo lại nhận được tin tức không tốt lắm.
Trong văn phòng không người của Hầu Tiêu Trần, một máy thông tin màu đỏ vang lên.
Lý Hạo nhìn Hách Liên Xuyên, Hách Liên Xuyên nhìn Lý Hạo, hai người vừa mới cảm thấy sầu xuân thương thu, giờ phút này, bỗng nhiên máy thông tin vang lên. . . họ chợt cảm giác không phải là chuyện gì tốt.
Hách Liên Xuyên nhìn về phía Lý Hạo, hất cằm: "Đầu ta đau, không muốn tiếp, ngươi nhận đi!"
Lý Hạo trợn trắng mắt!
Ta cũng đang đau đầu đây, ta lớn như vậy đều chẳng quản một ai, khi còn bé từng làm lớp trưởng, thế nhưng chỉ là yêu cầu một chút bánh kẹo, Liệp Ma đoàn cũng là do mọi người tự giác quản lý, hiện tại ta đâu đầu không thua kém gì ngươi đâu.
Nhưng máy thông tin vang lên đúng lúc này có vẻ như không quá đơn giản, Lý Hạo vẫn cấp tốc tiếp lên.
Bên kia truyền đến thanh âm: "Lý Hạo hay là Hách Liên Xuyên?"
"Ta là Lý Hạo. . ."
Lý Hạo giống như mơ hồ nghe ra là ai, bất quá hắn không quá chắc chắn.
"Vậy là tốt rồi, sắp tới không nên chạy loạn, bây giờ hoặc là đuổi theo Hầu Tiêu Trần cùng đi Trung Bộ, hoặc là ngoan ngoãn chờ đợi ngay tại Bạch Nguyệt thành! Trung Bộ có tin đồn lưu truyền rằng ngươi đang cầm Thần Kiếm Lý gia, Thần Kiếm còn có thể mở ra vô số di tích hạch tâm, thậm chí là di tích mà hoàng thất nắm giữ. . . Ngươi biết hàm nghĩa trong đó rồi đấy, tin tức bát đại gia dần dần bị người ta nắm giữ, phiền phức của ngươi chỉ sợ sẽ càng ngày càng lớn!"
Lý Hạo khẽ giật mình, nửa ngày sau mới nói: "Ta giao cho. . ."
"Được rồi, coi tất cả mọi người là đồ ngu sao?"
". . ."
Lý Hạo không nói gì, xem ra mọi người đều không ngốc, hiện tại vẫn có người cảm thấy Tinh Không Kiếm đang ở trên tay mình.
Mấu chốt là sớm không truyền, muộn không truyền, chờ Hầu Tiêu Trần vừa đi thì tin tức bèn truyền ra. . . Xem ra, phía sau không có ai, quả nhiên dễ bị người ta nhớ thương a!
Trước đó, một số người kiêng kị Hầu Tiêu Trần đều sẽ giả hồ đồ.
Hiện tại chẳng ai thèm vờ vịt nữa.
Chuyện phiền toái quả nhiên là nối tiếp nhau, Lý Hạo cực kỳ bất đắc dĩ, người kia lại nói: "Không chỉ ngươi, lão sư của ngươi cũng gặp phiền phức không nhỏ, nghe nói đao Trương gia trong tay ông ấy, vốn một số người chưa để ý chuyện ông ta đối phó người Hồng Nguyệt, hiện tại đại khái sẽ có không ít kẻ tới tìm ông ấy để gây sự. Cụ thể tám binh khí ở đâu đều không quá rõ ràng, dù phân tán thì cũng sẽ nằm trong tay một chút thế lực lớn, duy chỉ sư đồ ngươi là kẻ yếu nhất, lại còn nắm giữ tận hai kiện, ngươi nói xem mọi người không tìm các ngươi thì tìm ai?"
Lý Hạo nhíu mày: "Tin tức do Hồng Nguyệt truyền đi?"
"Ngươi nghĩ sao?"
Lý Hạo khôi phục bình tĩnh: "Ta thì không nói, lão sư ta ngoại trừ người Hồng Nguyệt, ngoại trừ Ánh Hồng Nguyệt cực kỳ hiểu rõ bát đại gia, chẳng ai sẽ nghĩ tới chuyện ngài ấy sẽ cầm Trương gia đao."
Không nói lão sư thì thôi đi, nếu đã nói tới chuyện Viên Thạc cũng nắm giữ một trong tám Thần Binh thì Lý Hạo có thể trực tiếp xác định tin tức chính là do Ánh Hồng Nguyệt truyền đi!
Cân nhắc một hai, Lý Hạo hỏi: "Ta ở lại Bạch Nguyệt thành sẽ không sao ư?"
"Đúng."
"Vậy ta đi ra, Bạch Nguyệt thành không cách nào che chở ta sao?"
"Không được."
Đã hiểu!
Lý Hạo cũng chỉ là hỏi thử thôi, hắn thật sự cũng không quá để ý, giờ phút này, hắn có chút bất đắc dĩ, Tinh Không Kiếm vừa mới bại lộ, đại biểu trước đó một chút bố trí đều bị hủy bỏ, mọi người không còn tập trung vào Hầu Tiêu Trần nữa.
May mắn, hiện tại đại đa số mọi người chỉ biết là Thần Binh lợi hại, không biết hiệu quả cụ thể, nếu không thì sẽ phiền phức lớn rồi!
Người biết được sự thật chỉ có lão sư, Nam Quyền, Địa Phúc Kiếm. . . Những người này ngược lại là không đáng e ngại.
Trong lòng Lý Hạo dâng lên đủ loại suy nghĩ, bỗng nhiên hắn hiểu ra vì sao Hầu Tiêu Trần muốn hắn cùng đi, có lẽ vị này đã sớm phán đoán được chuyện ông ta vừa đi, Lý Hạo ở lại Ngân Nguyệt ắt sẽ có phiền phức quấn thân.
"Đa tạ nhắc nhở!"
Lý Hạo nói lời cảm tạ, nói chưa xong thì thông tin đã cúp máy.