Hắc Báo lắc lắc đuôi nhìn Lý Mộng vài lần.
Bây giờ trong đầu nó chỉ có chuyện ăn cơm mà thôi, trong lúc mơ hồ dường như còn hiện ra một chút hình ảnh. . . Nhưng cũng chỉ lóe lên một cái rồi biến mất, Hắc Báo hơi nghi hoặc một chút, nhìn Lý Mộng kỹ thêm chút nữa.
Cứ như vậy, tới tới lui lui nhìn nhiều lần.
"Gâu gâu gâu!"
Hắc Báo bỗng nhiên sủa về phía Lý Mộng.
Lý Hạo cúi đầu nhìn Hắc Báo, thấy nó sủa to với Lý Mộng thì cảm thấy cổ quái: "Thế nào?"
"Gâu!"
Hắc Báo vây quanh Lý Mộng dạo một vòng, giống như cũng hơi hơi nghi hoặc, sau một khắc, nó giống như nghĩ tới điều gì, bắt đầu kêu to với Lý Hạo!
Lý Hạo đau đầu, một con chó rất cường đại, đáng tiếc lại không biết nói chuyện.
Ngươi kêu to, ta đâu biết được có ý gì.
Có đôi khi hắn còn có thể hiểu rõ một chút, có đôi khi hắn thật sự không hiểu được.
Tỉ như hiện tại. . . Ngươi nhìn Lý Mộng rồi sủa, ta nào biết được ngươi muốn nói cái gì.
Hắc Báo cũng rất uể oải!
Sau một khắc, giống như nghĩ tới điều gì, nó bỗng nhiên trừng mắt với Lý Hạo, "Ngao!"
Giống như một con chó bự nổi giận, mà giờ khắc này trong đầu Lý Hạo hiện ra hình ảnh một con chó màu vàng hung hãn.
Hắn hơi hoảng hốt, lại hơi bất ngờ.
"Ngươi. . . Ngươi thật sự thành võ sư cẩu rồi?"
Đây là thần ý ư?
Con chó này thật cổ quái.
Nhục thân của nó cường hãn đáng sợ, không biết rốt cuộc người nào cải tạo cho nó mà khiến nó mạnh mẽ khủng khiếp.
Thần ý. . . Con chó này đang khoe khoang với mình sao?
Sau một khắc, Lý Hạo nghĩ tới điều gì đó mà nhìn về phía Lý Mộng, sau đó lại nhìn Hắc Báo, bỗng nhiên hắn hiểu ra: "Ý ngươi là nàng thuộc về hệ thống tinh thần biến dị ư?"
"Gâu gâu gâu!"
Hắc Báo vội vàng gật đầu, nó rất là hưng phấn, cuối cùng cũng hiểu rồi.
Thực ra nó cũng không hiểu, nhưng vừa rồi bỗng nhiên nó nghĩ đến cái gì đó, cũng không biết sao lại nghĩ tới, dù sao nó cảm thấy con mắt thứ ba này khá quen mắt, đại khái giống như năng lực Tinh Thần hệ.
Lòng Lý Hạo cũng khẽ nhúc nhích, Thiên Nhãn tu sĩ?
Đúng vậy, hắn chợt nghĩ tới cái này.
Trước đó, Hầu Tiêu Trần từng nói qua một lần, hắn lại hỏi Nam Quyền về một chút nghi hoặc, dựa theo Lý Hạo phán đoán người nhìn thấy hồng ảnh kỳ thật đều là Thiên Nhãn tu sĩ, những người này sẽ không dễ dàng mạnh lên.
Nhưng một khi bước vào hệ thống tu luyện, nhất là đột phá một chút cửa ải thì sẽ thay đổi cực kỳ khủng bố.
Trước đó hình như cũng có một vị Thiên Nhãn tu sĩ Hồng Nguyệt tiến vào, đáng tiếc lại chết rất nhanh, bị Vương thự trưởng chụp chết.
Về phần mình. . . Lý Hạo cảm thấy có vẻ không giống với hắn cho lắm.
Hắn cũng chưa hỏi.
Lý Mộng là Thiên Nhãn tu sĩ ư?
Thế nhưng không nghe nói Thiên Nhãn tu sĩ sẽ mở ra con mắt thứ ba mà?
Còn nữa, nghe nói Thiên Nhãn tu sĩ tu luyện rất khó khống chế, rất dễ tự bạo, Lý Mộng cũng không thể hiện ra đặc điểm này.
Hơi nghi hoặc một chút, Lý Hạo không nghĩ thêm nữa.
Tinh Thần hệ. . . hệ này không dễ tăng lên, bây giờ chính hắn đều chưa thể thí nghiệm ra có loại lực lượng nào có thể dùng để cường hóa thần ý.
Hắn có chút Uẩn Thần Quả nhưng Lý Hạo vẫn chưa nếm thử, đương nhiên sẽ không cho người ta sử dụng lung tung.
Đối với con mắt thứ ba của Lý Mộng dĩ nhiên hắn sẽ để ý hơn nhiều nhưng không có cách nào tăng lên, Lý Hạo không thể làm gì khác hơn là nói: "Ngươi tu luyện trước đi, nhanh hơn trước kia cũng tốt."
Tốt xấu gì vẫn nhanh hơn khi xưa, hiện tại hắn cũng chẳng có biện pháp nào.
. . .
Không xen vào những việc này nữa, Lý Hạo lại tiến vào khố phòng, lấy đi toàn bộ đá Thần Năng Thạch còn lại.
Suy tính một chút, hắn chợt nghĩ tới Hách Liên Xuyên.
Đêm nay đi ra ngoài, không biết có gặp hải tặc không nữa, có nên gọi tên kia không nhỉ?
Tên kia là Tam Dương, thực lực hiển nhiên không kém.
Chủ yếu là trước đó Hách Liên Xuyên hứng thú bừng bừng muốn đi theo. . . Ngẫm nghĩ một hồi hắn bèn lắc đầu, được rồi, để lần sau đi.
Lần này chỉ ra xem một chút, không phải là ra ngoài đánh nhau.
Huống chi mình đi rồi mà tên kia cũng đi thì nếu Tuần Dạ Nhân xảy ra chuyện sẽ không biết tìm ai.
Giờ phút này, Lý Hạo từ bỏ suy nghĩ gọi tên mập mạp kia đi theo.
Lần sau rồi bàn đi.
. . .
Rất nhanh, bóng đêm giáng lâm.
Đêm khuya.
Một nhóm 55 người, trừ Lý Hạo thì những người còn lại đều mặc giáp đen, vốn chỉ có 51 người bây giờ lại nhiều thêm 4 vị siêu năng, Lý Hạo cũng cho họ mặc giáp đen, chủ yếu là để phòng ngừa siêu năng tiết ra ngoài.
Giờ phút này, giáp đen của họ đều được Lý Hạo kích phát.
Kích phát giáp đen có một chỗ tốt, Lý Hạo không cần dạy bảo nữa mà có thể thông qua áo giáp để đưa tin: "Tất cả mọi người có thể nhận được tin từ ta, hiện tại ta khai thông quyền hạn đưa tin của mọi người đối với ta, nhưng nếu không cần thiết thì đừng tìm ta nói chuyện phiếm. Ngoài ra, tất cả mọi người tận lực bảo trì trạng thái yên lặng, có việc liên hệ trong áo giáp là được."
Một đám võ sư vốn không có khí tức giờ lại phối hợp với áo giáp, không truyền âm mà cũng có thể gửi tin nội bộ, kể từ đó, nhánh Liệp Ma đoàn này cơ hồ ở vào trạng thái yên lặng.
"Đêm nay ra biển chỉ là làm quen tình hình hải vực trước, nếu có thể gặp số ít hải tặc cho chúng ta luyện tay thì càng tốt. . ."
Đưa tin trong giáp một hồi, Lý Hạo không nói thêm gì nữa.
Lần trước từng có một lần làm nhiệm vụ, mọi người đi theo Lý Hạo vài ngày, bây giờ họ đã quen với phong cách của hắn, không ai nói gì, hành động cũng có chút tác phong quân đội, mặc dù vẫn kém xa kỷ luật nghiêm minh của Chiến Thiên quân nhưng so với Võ Vệ quân thì chẳng hề kém gì.
Bốn vị mới gia nhập siêu năng đều đi theo Lưu Long hành động, xem như nhân viên ngoài biên chế.
Một nhóm 55 người biến mất nhanh chóng trong bóng đêm.
Nơi đây cách bờ biển không xa.
Một lát sau, mọi người đến ven biển, Lý Hạo vung tay lên, một chiếc thuyền hắc ám như U Linh hiện lên trên mặt biển, chiếc thuyền này hơi đặc biệt, hai bên tựa hồ còn có cánh.
Thuyền này có thể bay được.
Mọi người đều cảm thấy hiếm lạ, không rõ đây là thứ gì vậy?