Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 867 - Chương 867: Tự Ăn Bản Thân

Chương 867: Tự Ăn Bản Thân Chương 867: Tự Ăn Bản Thân

Lý Hạo không thèm nhướng mày, đầu gối hắn húc lên đập thẳng vào người Hải Sa, Hải Sa vô cùng thống khổ, chỉ cảm thấy ngũ tạng đều bị một cú lên gối này chấn cho vỡ nát. Có điều gã cũng là một kẻ ngoan nhân, bấy giờ vẫn ráng cắn chặt răng, dồn sức đá lại một cú về phía Lý Hạo!

Bịch một tiếng!

Hai người vốn đang dùng binh khí chiến đấu, nay đã chuyển sang trạng thái thiếp thân cận chiến. Siêu năng lần nữa bộc phát, năng lượng Kim hệ lấp lóe, bạo tạc, nổ bể ra khiến trên ngân khải của Lý Hạo lộ ra vô số vết tích.

Hai tay Lý Hạo vẫn kiên trì quấn chặt lấy Hải Sa.

Răng rắc!

Trực tiếp cường ngạnh bẻ gãy một tay của tên hải tặc.

Hai người điên cuồng công kích lẫn nhau!

Một đầu mãnh hổ xuất hiện, hổ khiếu sơn lâm, tiếng gào của hổ khiến Hải Sa lần nữa giật nảy mình, thất khiếu chảy máu!

Lý Hạo thừa cơ cấp tốc kéo gã xuống.

Oanh!

Cả hai trực tiếp rơi vào trong biển.

Hải Sa giận dữ gào lên, liên tiếp giơ cước đá tới, đá cho áo giáp của Lý Hạo ầm ầm rung động. Mà Lý Hạo bên này thì vẫn một mạch cố gắng lôi kéo đối phương chìm sâu xuống.

Ngân khải tương đối hữu hiệu khi tác chiến trong biển.

Mà theo tốc độ hạ xuống càng lúc càng sâu, Hải Sa càng thêm rõ ràng cảm nhận được trọng lực của mực nước biển, khiến siêu năng Kim hệ của gã bộc phát ra uy lực rất nhỏ, mà Lý Hạo lại nhân cơ hội này liên tục công kích.

Cửu trọng sóng nước điệt gia, ầm ầm!

Lại một tiếng vang thật lớn, sóng nước ở trong biển bộc phát ra lực lượng vô cùng dũng mãnh, lần tất kích này trực tiếp đụng phải đầu gối Hải Sa. Đầu gối của hai người va chạm, sóng nước điệt gia trùng kích liên hồi, bịch một tiếng, đầu gối Hải Sa triệt để vỡ nát, gã té khụy xuống, huyết dịch nhuộm đỏ tứ phía.

Lý Hạo vẫn tiếp tục lôi kéo đối phương lặn xuống, Hải Sa kịch liệt giãy giụa, giằng co!

Càng chiến đấu thì gã càng cảm nhận được chiến lực của Lý Hạo không chút nào yếu bớt, ngược lại là gã. . . Bởi vì năng lực đơn nhất, chỉ có mỗi siêu năng hệ Kim, dẫn tới sau khi bị kéo vào trong biển thì nhận phải vô vàn hạn chế.

Vốn Hải Sa đã thụ thương không nhẹ, giờ phút này chiến lực còn bị thúc bó khiến tình huống lập tức nghịch chuyển.

Lặn xuống càng sâu, gã càng thấy hoảng hốt!

Mà Lý Hạo căn bản không cho gã bất cứ cơ hội nào, hai tay từ đầu đến cuối gắt gao vờn quanh đối phương, Hải Sa muốn gào thét lại không thể truyền ra bất kỳ thanh âm gì, gã vừa giận vừa vội, dứt khoát dùng đầu húc thẳng về phía mặt kẻ đối diện.

Lý Hạo thấy thế cũng kiên gan dùng đầu húc trả.

Ngươi nhắm đầu của ngươi cứng rắn bằng ta sao?

Huống chi ta còn có lớp ngân khải trên thân.

Ầm!

Cú va chạm nảy lửa khiến Hải Sa choáng váng, kém chút đã té xỉu ngay tại chỗ. Trước kia gã đã từng dùng chiêu này đối phó với kẻ địch, so về độ hung ác thì đám hải tặc như gã tự nhận mình không thua kém bất kì ai, nhưng lúc này đây gã lại phải ăn thiệt thòi lớn.

Mà đối diện, Lý Hạo chiếm thế thượng phong vẫn không chịu buông tha cho địch nhân, hắn lần nữa húc mạnh đầu tới, một cú rồi lại một cú. Không bao lâu sau, huyết dịch đã nhuộm đỏ một vùng biển.

Thừa dịp Hải Sa đang choáng váng vì đau và mất máu, Lý Hạo liền dồn sức thi triển Hùng Đấu Thuật, toàn bộ kình đạo tập trung ở hai tay, cố gắng xé rách cánh tay của Hải Sa.

Mùi máu tươi nồng đến gay gắt mũi.

Hai tay tên hải tặc đã triệt để bị bẻ gãy tách rời hoàn toàn.

Cơn đau đớn kịch liệt khiến Hải Sa nhất thời thanh tỉnh lại, bất quá thể trạng của gã bây giờ cực độ suy yếu. Gã nhìn chằm chằm Lý Hạo, ánh mắt lộ rõ vẻ tuyệt vọng và không dám tin.

Gã sẽ chết trong tay người này ư?

Đúng lúc này, lớp áo giáp trên tay Lý Hạo chợt biến mất.

Một trảo thẳng hướng vồ tới trước.

Một trảo này trực tiếp vồ nát lớp phòng ngự yếu ớt của Hải Sa, ngón tay của Lý Hạo đâm vào lồng ngực, móc ra một khỏa trái tim.

Lớp áo giáp che mặt Lý Hạo biến mất, lộ ra khuôn mặt còn rất trẻ trung, nhưng cũng hết sức lạnh lùng.

Thần ý dao động, hắn lẩm bẩm: "Thì ra trái tim của ngươi cũng là màu đỏ!"

"Nếu ngươi đã thích ăn như vậy, thế thì phải ăn nhiều một chút!"

Lý Hạo hạ quyền, đánh cho Hải Sa chảy máu tới choáng váng, sau đó một phát nắm đầu gã dựng lên, tay còn lại bóp nát trái tim, cường ngạnh nhét vào trong miệng gã!

Hải Sa điên cuồng ngậm chặt miệng, Lý Hạo bộc phát nội kình, chấn vỡ hết cả hai hàm răng của đối phương, sau đó hung tợn nhét hết thảy trái tim còn đang rỉ máu vào miệng gã.

Tiếp đến lại vồ một cái về hướng bụng của tên hải tặc.

Có bao nhiêu nội tạng thì móc ra bấy nhiêu.

Xong xuôi liền nhét tất cả vào trong miệng Hải Sa, ánh mắt tên hải tặc lộ rõ vẻ thất lạc, tuyệt vọng, và cả sự không cam tâm. . .

Mà giờ khắc này, hành động của Lý Hạo đặc biệt tàn khốc.

Sau khi nhét hết nội tạng của gã vào khoang miệng đã bị xé rách nát tươm, Lý Hạo liền tiếp tục bẻ gãy hai chân của Hải Sa, bóp thành thịt nát rồi lại nhét vào.

Hải Sa dường như đã biết Lý Hạo muốn làm gì, ánh mắt gã lộ rõ vẻ hoảng sợ. . .

Mà Lý Hạo vẫn như cũ gắt gao siết chặt đầu gã, cái tay còn lại không ngừng bẻ gãy từng bộ phận trên thân thể Hải Sa rồi bóp nát, cứ thế lần lượt nhét vào trong miệng.

Dưới con mắt khiếp đảm của Hải Sa, Lý Hạo bẻ xuống một bên lỗ tai của gã rồi lại nhét vào.

Cái mũi, thậm chí đầu lưỡi, đều bị Lý Hạo móc ra rồi bóp vỡ.

Bấy giờ, trong mắt Hải Sa đã chết lặng, chỉ còn lại nỗi tuyệt vọng ngập tràn, Lý Hạo đang ép gã phải tự ăn sạch chính bản thân mình, đáng hận hơn là đến tận giờ phút này, gã vẫn chưa chết, phải tự mình chứng kiến bản thân bị tra tấn đến độ này.

Có điều ánh mắt hoảng sợ của gã rất nhanh đã biến mất, bởi vì cuối cùng thì đôi mắt cũng bị Lý Hạo móc xuống.

Lý Hạo lẳng lặng nhét nốt thứ ghê tởm này vào miệng Hải Sa.

Mãi đến khi không còn nhìn thấy ánh sáng từ đôi mắt đáng hận đó nữa, lúc này Lý Hạo mới dần bình tĩnh lại, không còn điên cuồng như trước đó. Một quyền đánh ra, bịch một tiếng, rốt cuộc cái đầu của Hải Sa cũng bị hắn triệt để đánh nát.

Lý Hạo giương tay vồ một cái, bắt lấy thanh trường đao và nhẫn trữ vật của đối phương vào trong tay, sau đó nhanh chóng bay về hướng mà chùm sáng cực to lớn kia đang di động.

Rất mạnh!

Có thể người nọ là Húc Quang hậu kỳ.

Liệp Ma đoàn bên kia thì hắn tin tưởng đám người Lưu Long có thể tự giải quyết, dù gì thì cũng sẽ không bại trận quá nhanh được, hiện tại hắn muốn tập trung đi xử lý vị cường giả thứ hai trước.

Lý Hạo tin chắc đó là một thành viên khác của đoàn hải tặc. Bởi vì hắn ngửi được một mùi máu tươi nhàn nhạt nương theo chùm sáng kia đang lao nhanh về phía mình, đây là không phải là hải tặc thì mới là chuyện lạ.

Một đám gia hỏa buồn nôn, Lý Hạo cắn răng, hạ quyết tâm sớm muộn gì cũng phải làm thịt gia hỏa này cũng như đám hải tặc bên dưới.

Lúc này, tuy rằng không biết Hắc Báo đang ở đâu, nhưng Lý Hạo tin tưởng nhất định Hắc Báo đang quanh quẩn ở gần bên chỗ kẻ kia để tìm cơ hội.

Hắc Báo có thể đánh lén giết chết Húc Quang trung kỳ, cũng có thể đánh lén hậu kỳ. Hiện tại Lý Hạo chỉ có thể gửi gắm hi vọng, mong rằng Hắc Báo hãy thông minh một chút.

Bình Luận (0)
Comment