Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 868 - Chương 868: Hắc Báo Đánh Lén

Chương 868: Hắc Báo Đánh Lén Chương 868: Hắc Báo Đánh Lén

Cùng một thời gian.

Có một nam tử đeo mặt nạ cấp tốc phi hành về hướng bên này, y vốn vẫn luôn đi theo Hải Sa, nhưng vì không để cho gã phát hiện nên cố ý giữ khoảng cách bên ngoài mấy chục dặm, có điều vừa rồi y phát hiện hình như nơi đây bạo phát chiến đấu, y lo lắng xảy ra chuyện nên đã sốt ruột chạy tới.

Từ khoảng cách còn khá xa, y đã nghe được tiếng chém chém giết giết.

Nhưng chẳng bao lâu sau, hình như cả Hải Sa và đối thủ của gã đã cùng rơi vào đáy biển, biến mất không thấy đâu nữa.

Nam tử đeo mặt nạ nhíu mày, là Võ Vệ quân sao?

Hắc khải?

Có điều nghĩ thì nghĩ vậy chứ nam tử đeo mặt nạ cũng không quá lo lắng, theo gã thấy thì có vẻ chiến lực giữa Hải Sa và tên hắc khải kia là ngang nhau. Huống hồ thực lực Hải Sa rất mạnh, là mãnh tướng thiện về công kích, hơn nữa nơi đây lại là địa bàn quen thuộc của gã, Hải Sa không thể nào chết tại nơi này được.

Mà đúng lúc này, có một đầu cẩu tử đang lẳng lặng ẩn núp ở dưới biển, mắt chó của Hắc Báo nhìn chằm chằm người kia hồi lâu, cái mũi đột ngột khụt khịt vài cái, nó ngửi thấy mùi vị của Lý Hạo rồi.

Xem ra Lý Hạo đang di chuyển đến gần chỗ người này.

Hắc Báo cảm nhận được vị nam tử đeo mặt nạ rất mạnh, mùi máu tanh trên người y xộc thẳng vào mũi nó, đây chắc chắn là vị cường giả giết chóc quen tay quanh năm.

Nó không biết Lý Hạo có biết cách giết người này như thế nào không, Hắc Báo chỉ biết là, nếu mình mà xông lên đánh lén trước thì chưa hẳn Lý Hạo có thể giết chết được y.

Cho nên nhất định phải là Lý Hạo xuất thủ trước rồi nó âm thầm đánh lén thì mới được. . .

Có điều… Không rõ Lý Hạo có nghĩ ra được vậy không?

Hắc Báo rất lo lắng, bởi vì nó cảm thấy Lý Hạo có đôi khi khá ngốc.

Ngay khi Hắc Báo đang nghĩ tới những thứ này, một đạo kiếm mang đột ngột nổ tung từ trong biển bắn ra.

"Muốn chết!"

Oanh!

Đối phương vỗ một chưởng xuống, một tiếng ầm vang, nước biển bị tách ra, lộ ra một đạo hắc khải, chính là Lý Hạo vừa mới đột ngột xuất chiêu.

Tuy một kiếm đó của hắn thành công đánh trúng đối phương, nhưng người nọ phản ứng quá nhanh, rất nhanh đã kịp phản ứng lại, một chưởng vỗ cho Lý Hạo bị chấn sâu vào đáy nước.

Siêu năng Thủy hệ bộc phát, nam tử đeo mặt nạ kia lạnh lùng cất tiếng, "Kiếm khách? Võ Vệ quân? Lý Hạo? Vừa vặn. . ."

Nói tới đây, y chợt nghĩ đến một chuyện, "Ngươi giết Hải Sa rồi à?"

Nếu không Hải Sa đã xuất hiện rồi mới phải, sao có chuyện gã biến mất không thấy tung tích gì nữa được!

Lý Hạo không buồn đáp lời, hắn bạo hống một tiếng, lần thứ hai xuất kiếm!

Không phải vô thanh vô tức mà là động tĩnh cực lớn, ầm ầm rung động, nước biển nổ tung, sóng biển cuốn tới từ bốn phương tám hướng, không ai để ý có một con chó cũng đang thuận thế theo dòng sóng biển nhấp nhô này mà lẳng lặng mò tới.

Trường kiếm trên tay Lý Hạo lăng không, tiếng kiếm reo vang vọng tứ phương!

"Ta chính là người sẽ giết ngươi, Lý Hạo!" Lý Hạo gầm lên, trường kiếm trảm phá hư không.

Sắc mặt của nam tử đối diện lộ ra một vòng âm lãnh, ngươi muốn giết ta?

Được lắm, vậy thì để xem rốt cuộc là ai phải chết!

Nam tử đeo mặt nạ vỗ một chưởng, trong nước, từng đạo thủy long quét mạnh về phía Lý Hạo.

Lý Hạo, người chết chỉ có thể là ngươi!

Vào thời khắc này, trong lúc mơ hồ y có cảm giác có nguy cơ xuất hiện, có điều không đợi y phân tâm tìm ra vấn đề thì Lý Hạo đã lần nữa nổi giận gầm lên, phóng kiếm tới đánh nát tất cả thủy long, trường kiếm bộc phát ra huyết khí sáng chói, thẳng kích tập sát nam tử đeo mặt nạ.

Nam tử đeo mặt nạ quát to, bộc phát ra Thủy năng quét sạch mọi thứ đối diện!

Ngay lúc này, sau lưng y bất chợt có một con chó hiển hiện, vừa tới liền xuất trảo đánh ra, cửu trọng kình đạo bộc phát xen lẫn với huyết khí và nội lực cực kỳ cường hãn.

Một trảo này trực tiếp xuyên thấu tấm lưng của y, lớp phòng ngự bị đánh tan trong nháy mắt. Đối phương đang tập trung hầu hết lực lượng để đối phó Lý Hạo, không quá để tâm vào việc phòng ngự, vì vậy một trảo này trực tiếp đánh xuyên qua lưng, thậm chí đâm xuyên vào ngay tim của nam tử.

Bất thình lình bị công kích khiến nam tử đeo mặt nạ kinh hãi, hoàn toàn không dám tin… Ở đâu ra có nhiều cường giả như vậy?

Bấy giờ, siêu năng bị tràn ra ngoài, Lý Hạo lại đâm kiếm tới, một kiếm xuyên thẳng từ lòng bàn tay của đối phương lên tới cổ họng, xâu chuỗi cả hai vào cùng một chỗ!

Phía sau, Hắc Báo lập tức xông tới, nhắm ngay cần cổ của nam tử đeo mặt nạ mà cắn, răng rắc, cần cổ của y bị cắn gãy ngay tức thì!

Đầu của nam tử đeo mặt nạ đổ gục sang một bên, tới tận lúc chết mà y vẫn không thể hiểu được, rốt cuộc phía sau là cái gì?

Không giống người!

Trường kiếm của Lý Hạo quét ngang, chém rớt đầu của y xuống biển.

Tính ra thì giết vị hậu kỳ này ngược lại còn đơn giản hơn xử lý Hải Sa, chủ yếu vẫn là nhờ công của Hắc Báo, nó lựa chọn thời cơ đánh lén quá tốt, một trảo đâm xuyên tim đối phương.

Lý Hạo nhìn sang chỗ Hắc Báo, lúc này Hắc Báo đang tỏ vẻ hết sức ghét bỏ, vội vàng chăm chú hút một ngụm nước biển để súc miệng, nó len lén liếc nhìn Lý Hạo… Ta không ăn thịt người, đừng nhìn ta!

Có điều ta là chó mà, phải cắn người thì mới đủ uy lực!

Lý Hạo thu hồi nhẫn trữ vật, sau đóng vung tay lên đánh nổ nhục thân của đối phương. Hắn không thấy trên người y có Nguyên Thần Binh, Lý Hạo khẽ nhíu mày, có điều cũng không nói thêm cái gì, xử lý xong xuôi hắn liền cấp tốc bay về chiếc thuyền lớn nơi xa.

Bọn gia hỏa này… một tên cũng không được lưu lại!

"Hắc Báo, ngươi đi trước đi, lần theo hướng của người đàn ông ban nãy, biết đâu còn có người khác ẩn nấp. Ngoài ra hãy nhìn chằm chằm tuần tra bốn phía, bất kỳ kẻ nào chạy trốn thì lập tức giết chết kẻ đó!"

"Gâu gâu!"

Hắc Báo sủa một tiếng đáp lại, rất nhanh nó đã chui vào trong biển, biến mất không thấy gì nữa. Cái mũi của nó cực kỳ nhạy bén, đám hải tặc này đừng hòng trốn thoát khỏi sự truy tung của nó.

Bình Luận (0)
Comment