Khổng Khiết cười ha hả nói: "Lấy người Ngân Nguyệt ngăn cản Ngân Nguyệt đúng là biện pháp rất tốt. Chỉ là vương triều vốn không hiểu gì về Ngân Nguyệt, cũng không hiểu thế đạo võ lâm, kết quả là Võ Vệ quân biến thành Ngân Nguyệt Võ Vệ quân, nghe nói kẻ thành lập Võ Vệ quân là Bình Nguyên Vương đã phun máu những ba lần, suýt chút nữa là tức chết khi hay tin. Hiện giờ chắc chắn ông ta hận tam đại thống lĩnh thấu xương!"
Lý Hạo bật cười, nâng ly rượu trong tay lên uống, nhất thời cảm thấy tư vị khổ, cay, chua,... trong ly rượu này khó mà nói rõ.
"Khổng ty trưởng, có một câu ta không biết có nên hỏi hay không?"
Không chờ Khổng Khiết đáp lời thì Lý Hạo đã trực tiếp hỏi: "Mưu đồ gì?"
"Hả?"
"Ta muốn hỏi những người này rốt cuộc có mưu đồ gì?"
Lý Hạo nghiêm giọng, "Ngoại trừ quyền khuynh thiên hạ thì bọn họ không có bất kỳ mục đích nào khác để theo đuổi sao? Dân chúng lầm than, thây ngang khắp đồng, xác chết trôi ngàn dặm, người chết đói đầy đất, đây chính là kết quả mà bọn họ muốn nhìn thấy à? Tuy bây giờ không có ngoại địch, cũng không có dị tộc xâm lấn như trong cổ văn minh ghi chép, thế nhưng không phải trước đó Cửu ti đang tiến hành cải chế sao? Hoàng thất được hưởng thụ đãi ngộ siêu hạng, Cửu ti lại nắm giữ thiên hạ. Vì sao hễ có lực lượng thì nhất định phải xưng bá một phương mới được? Bọn họ đang mưu cầu điều gì?"
Khổng Khiết ngẩn ra, hồi lâu sau mới than nhẹ một tiếng: "Mưu đồ gì ư? Ngươi thử hỏi bọn hắn đi! Quyền, lợi, danh, lực lượng, dù sao thì cũng không ngoài những thứ này.”
“Lý Hạo, thế giới này không thiếu những kẻ có dã tâm, không thiếu ác quỷ loạn thế, càng nắm giữ được lực lượng thì bọn chúng lại càng dễ phóng thích sự ác độc trong lòng ra ngoài. Cửu ti vốn là kẻ tàn sát long giả, năm đó vương triều hoàng thất nghiền ép thiên hạ bách tính, cũng nhờ có cửu ti trỗi dậy dẫn đầu việc tiêu diệt ác long, tuy rằng bọn họ không triệt để thành công, nhưng tính ra thì vào giai đoạn 80 năm trước, Cửu ti chính là anh hùng thật sự. Đáng tiếc qua nhiều năm, ít nhiều Cửu ti cũng biến chất rồi."
Khổng Khiết thở dài một tiếng.
Cửu ti cải chế, cục trưởng đời thứ nhất có tâm huyết và khát vọng rất lớn, thế nhưng đến khi Cửu ti trở thành một nhà chi cửu ti như Lưu gia Tài Chính tư thì. . . Đến lúc này, kỳ thật cũng đã thay đổi.
Lòng người rồi sẽ thay đổi theo năm tháng.
Những kẻ tàn sát long giả ấy, cuối cùng lại tự biến thành ác long, bắt đầu phòng bị lẫn nhau, kiêng kị lẫn nhau.
Về sau khi tam đại tổ chức quật khởi, Cửu ti vì kiêng kị bọn họ, sợ tự thân hao tổn lực lượng quá nhiều nên mới nảy sinh lựa chọn khác biệt.
Khổng Khiết cười nói tiếp: "Kỳ thật khi lĩnh vực siêu năng trỗi dậy vào 20 năm trước, lúc đó tam đại tổ chức cũng mới vừa thành lập không lâu, vốn có thể khởi quân dập tắt ý đồ của bọn họ. Không nói đâu xa, chỉ tính riêng Quân Pháp tư nắm giữ quân đội trong tay thì cũng biết bọn họ mạnh như thế nào, có điều Quân Pháp tư lo rằng đối phó với tam đại tổ chức thì sẽ tiêu hao quá lớn, vì vậy lựa chọn tạm thời tránh mũi nhọn! Hoàng thất cũng vậy, năm ấy bọn họ sở hữu Hắc giáp quân rất mạnh, nhưng hoàng thất cũng e ngại để Hắc giáp quân xuất động thì sẽ hao tổn sức chiến đấu."
"Mặt khác các ti cũng có cùng một mối bận tâm. Thật ra năm xưa không chỉ mỗi Ngân Nguyệt mà các địa phương khác cũng rất phát triển võ đạo, ngoài ra cũng có không ít vĩ khí mang tính sát thương cực lớn được khai quật ra từ di tích. Đáng tiếc là tất cả mọi người đều ôm lòng kiêng kị, cứ nghĩ nếu chúng ta dùng hết những thứ này, không có đòn sát thủ nào khác phòng thân, vậy thì sau khi hao tổn hết chiến lực để đối chiến với tam đại tổ chức xong thì làm sao còn sức mà đối phó với hoàng thất hoặc Bát ti còn lại?"
"Đây mới là nguyên nhân chủ yếu khiến lĩnh vực siêu năng cấp tốc quật khởi, đồng thời tam đại tổ chức có cơ hội phát triển lớn mạnh mà không bị tiêu diệt ngay từ ban đầu. Tính ra thì gã thủ lĩnh Ánh Hồng Nguyệt rất thông minh, bọn chúng biết sẽ là kết quả như vậy."
"Cuối cùng, Tuần Kiểm Ti bên này lựa chọn thành lập Tuần Dạ Nhân, xem như được Cửu ti và hoàng thất ủng hộ, bất quá tất nhiên tất cả mọi người đều không chịu xuất lực, vì vậy đành phải thành lập một tổ chức hoàn toàn mới, sau đó bắt đầu mời chào cường giả bốn phương. Khi đó, ta nghĩ chẳng ai ngờ được rằng siêu năng sẽ phát triển mạnh mẽ như vậy, cấp tốc nổi lên, trong chớp mắt đã vượt qua thời đại của lớp võ sư, thậm chí là vượt qua một vài loại vũ khí nóng cường đại."
Lý Hạo chỉ yên lặng lắng nghe chứ không nói gì. Hồi lâu sau, uống vài chén rượu xong, nhìn mấy thành viên của Liệp Ma đoàn còn đang dùng cơm, bấy giờ Lý Hạo mới mở miệng: "Không nói những thứ này nữa, bởi vì chẳng có ý nghĩa gì. Sở dĩ ta ôm lòng nghi ngờ như thế chỉ là do trong lòng có chút bất bình, cảm thấy không cam lòng mà thôi."
"Như Khổng ty trưởng đã nói, thời đại này quá nát, Cửu ti cũng xuống cấp, cho nên ta nghĩ không cần thiết phải nghe thêm gì nữa."
Đúng vậy, không cần thiết!
Thời đại này đã nát đến tận gốc rễ.
Cửu ti hay hoàng thất có lẽ đều có cấu kết với tam đại tổ chức. Ngươi tới ta đi, mọi người đều không nguyện ý xuất lực tiêu diệt đám người Hồng Nguyệt, Diêm La. Thậm chí tất cả bá chủ của các hành tỉnh lớn đều hi vọng tam đại tổ chức kiềm chế Trung bộ, lén lút ủng hộ bọn họ trong âm thầm.
Hết sức nực cười. . . Nhưng, lại là sự thật!
Tam đại tổ chức lăn lộn như cá gặp nước, căn bản không hề gặp phải tình cảnh gian nan trốn chui trốn nhủi như trong tưởng tượng.
Người sáng mắt đều nhìn ra, tiểu đả tiểu nháo tuy không hiếm thấy, nhưng đại chiến thật sự lại không hề có, cái gọi là bắn đạn diệt thành… Nhìn lại xem có thể đánh giết được bao nhiêu cường giả?
Trong khi kẻ gặp nạn, tử thương vô số lại là bách tính bình dân.
Ngược lại Tuần Dạ Nhân bên này, nghe nói có mấy kẻ lỗ mãng làm càn một trận, không chỉ giết cháu trai của lão đại Diêm La mà còn cướp đoạt bảo vật Thiên Đạo Xích của bọn họ, vì vậy mới dẫn đến đại chiến liên quan tới cấp bậc Húc Quang, thậm chí là có cả Húc Quang tử trận.
Trước lúc này, Tuần Dạ Nhân gần như liên tục bại lui, một mực phòng ngự, không mấy khi chủ động ra trận.
Còn nhớ lúc nghe Vương Minh kể chuyện này, Lý Hạo còn thấy câm nín, cho rằng mấy tên kia quá lỗ mãng, gây ra phiền toái cực lớn cho Tuần Dạ Nhân, đừng nói đó là gián điệp của Tuần Dạ Nhân đấy nhé!
Hiện tại xem ra, có lẽ mấy người mà hắn từng cho là gây rối đó mới là những kẻ sống thật lòng mình, hoàn toàn không cân nhắc đến lập trường của hoàng thất và Cửu ti, tự ý làm loạn một trận, không như đám cao tầng đều đang che giấu quá nhiều tính toán riêng.
Khổng Khiết trầm mặc, nhất thời cũng không lên tiếng.