Vị tiểu Công gia mà người vừa nãy nhắc tới chính là trưởng tử của Định Quốc công và là phụ thân của Từ Phong - Từ Trấn.
Giờ phút này, nam tử trung niên thoáng cau mày. Nhìn thấy đa phần đều hờ hững với lời đề nghị của Từ gia khiến ông ta rất khó chịu.
Trong lòng Từ Trấn thầm mắng, đồng thời cũng thấy hết sức bất đắc dĩ, ai ngờ Quang Minh Kiếm làm đứt đoạn khóa siêu năng xong mà vẫn còn có thể kiên trì lâu như vậy. Đúng là không thể tưởng tượng nổi!
Mặc dù hiện giờ nàng ta đã là nỏ mạnh hết đà, thậm chí nàng ta còn không dám vận dụng chiến lực mạnh mẽ để đáp trả. Thế nhưng việc truy sát đối phương lâu như vậy mà vẫn chưa bắt được về tay đã dẫn tới rất nhiều cường giả hay tin đuổi theo.
Tiếp tục như thế, có thể đoạt Truy Phong Ngoa về hay không là vấn đề khó nói trước.
Phụ thân đã giao nhiệm vụ cho mình dẫn người đuổi theo, nếu mình mà làm không tốt thì chắc chắn vị đệ đệ kia sẽ không cho mình thời gian thở dốc.
Từ Trấn nghĩ đến đây lại thầm mắng một tiếng, tiếp tục dẫn người truy đuổi.
Trong số tám đại tướng quân đã có tới năm vị bị giết. Ba vị còn lại thì đều có việc công cần xử lý, không thể đi theo ông ta truy bắt Quang Minh Kiếm.
Có điều Quốc công phủ đương nhiên không thiếu cường giả, lần này có mấy vị khách khanh của quý phủ đi theo ông, đây đều là cường giả danh chấn một phương.
Định Quốc công phủ không phải là bá chủ duy nhất ở phương Đông, thế nhưng chính vì sở hữu thực lực mạnh mẽ nên vẫn có thể chiêu mộ được không ít cường giả xung quanh. Hành tỉnh phương Đông cũng không nghèo nàn như hành tỉnh phía Bắc, tới nỗi mà lĩnh vực siêu năng ở nơi đó cũng lộ ra sự cằn cỗi, chán chường.
Tuy rằng tại Ngân Nguyệt không có năng lượng thần bí tràn lan, có điều năng lượng thần bí ở phương Đông hoàn toàn không yếu, so ra cũng chỉ kém phía Trung bộ một chút mà thôi.
Bấy giờ, lão giả tóc trắng bên người Từ Trấn tiến lên đưa tin: "Phó soái, vì kéo dài thời gian truy bắt quá lâu nên đã có thêm không ít người tới. Cửu Ti, tam đại tổ chức, thất đại Thần sơn, thậm chí còn có cả người của Vương phủ đều xuất hiện."
Người của Vương phủ?
Từ Trấn khẽ nhíu mày, hoàng thất cũng muốn nhúng một tay vào hay sao?
Kỳ thật nãy giờ ông cũng nhận ra một số cường giả, chỉ là những người này chưa hẳn đã dám đắc tội Quốc công phủ, nhưng những thế lực mà lão giả tóc trắng liệt kê ra thì khác, chắc chắn bọn họ sẽ không đặt Quốc công phủ vào mắt.
"Không phải Hồng Nguyệt đã rút lui toàn bộ rồi sao? Sao lại có người của Hồng Nguyệt tới đây?"
"Thuộc hạ cảm giác được khí tức của Hắc Quả Phụ, nghe nói vốn dĩ bà ta muốn đến Ngân Nguyệt, có lẽ là vì đi ngang Bắc Hải nên sớm thu được tin tức, vì vậy quyết định đi vòng đến bên này. . ."
Từ Trấn hiểu rõ, Hắc Quả Phụ, Chanh Nguyệt.
"Nghe nói nhi nữ của bà ta đã bị bắt, đối phương yêu cầu Hắc Quả Phụ phải tự tới nộp mình. Bà ta thật sự dám đến Ngân Nguyệt à?"
"Vậy thì chưa chắc. Có tin tức bên chỗ Hồng Nguyệt truyền đến, bảo là Ánh Hồng Nguyệt đối ngoại tuyên bố sẽ dùng bảo vật đổi lấy Tử Nguyệt. Nếu Ngân Nguyệt không đáp ứng thì gã sẽ cho tổ chức đứng ra trả thù Ngân Nguyệt. Ta thấy hiện tại Ngân Nguyệt không muốn triệt để vạch mặt đâu, bằng không nổ ra đại chiến thì song phương đều gặp phải tổn thất nặng nề. Có lẽ bọn họ sẽ chấp nhận trao đổi thôi."
Gần nhất Hồng Nguyệt không có hành động gì, thế nhưng vẫn lên tiếng tạo thanh thế.
Tử Nguyệt bị bắt, Chanh Nguyệt muốn đi cứu viện, Hồng Nguyệt liền thả tin tức ra muốn dùng bảo vật đổi người, một khi Ngân Nguyệt không đáp ứng thì chỉ có thể biến thành cục diện cá chết lưới rách.
Cho nên Chanh Nguyệt vẫn chưa đặt chân vào ranh giới Ngân Nguyệt chính là vì đang đợi cao tầng phía họ đưa ra một câu trả lời.
Đáng tiếc Hầu Tiêu Trần vừa đi khiến Ngân Nguyệt bên này còn vô số việc cần xử lý, nhất thời không để tâm đến chuyện của bà. Hiện tại Tử Nguyệt vẫn đang bị giam giữ tại Tuần Kiểm Ti.
. . .
Đám cường giả này nói chuyện thì nói chuyện, nhưng tốc độ di chuyển đều không chậm. Dù là Từ Trấn thì cũng chẳng phải là bao cỏ.
Định Quốc công có hai vị đích tử, ngoài ra còn có mấy vị thứ tử, có điều thứ tử thì đương nhiên không có tư cách kế thừa vị trí Quốc công.
Từ Trấn và đệ đệ của ông ta mới là nhân tuyển chính thống kế thừa chức vị của phụ thân. Hai huynh đệ minh tranh ám đấu đã nhiều năm, từ lĩnh vực võ đạo đến lĩnh vực siêu năng đều không dám lơ là.
Từ Trấn không phải là võ sư mà là Siêu Năng Giả, ông đã sớm bước vào cảnh giới Húc Quang hậu kỳ, mặc dù không phải là quá cường đại giữa đám đông cường giả xung quanh, nhưng cũng tuyệt đối không phải kẻ yếu.
Con trai của ông - Từ Phong, càng là người nổi bật nhất trong số hậu duệ đời thứ ba. Gã đã đạt tới cấp bậc Húc Quang trung kỳ ngay khi còn rất trẻ.
Đáng tiếc Từ Phong đã bị giết chết tại Ngân Nguyệt.
Càng nghĩ, Từ Trấn lại càng căm phẫn. Vốn dĩ nhờ đứa con trai này mà lão gia tử đối với ông rất tốt, nhưng từ sau khi Từ Phong ngã xuống, thái độ của lão gia tử đối với lão nhị liền trở nên tốt hơn hẳn.
Không có cách nào khác, ai bảo con gái của lão nhị cũng là thiên tài, mặc dù thực lực không bằng Từ Phong nhưng cũng đã tiến vào cấp độ Húc Quang. Còn may mà nàng ta là nữ tử, bằng không thì Từ Trấn đã mất ăn mất ngủ vì lo lắng.
"Chỉ có giết Quang Minh Kiếm, đoạt lại Truy Phong Ngoa, giúp Quốc công phủ rửa sạch sỉ nhục thì vị trí của ta mới được củng cố vững chắc."
Nghĩ đến đây, Từ Trấn liền quát: "Nhanh lên, tiếp tục truy tung, đừng cho Quang Minh Kiếm cơ hội nghỉ ngơi khôi phục. Tuy lực lượng quang minh của nàng ta có tác dụng chữa thương nhưng cũng có cực hạn, không có khả năng một mực kéo dài!"
Nghe vậy, mọi người mới biết vì sao Quang Minh Kiếm còn có thể kiên trì đến tận bây giờ.
Lực lượng của nàng ta quả thật rất đặc thù.
Không chỉ có thể giết người mà còn có thể chữa thương, thương thế vẫn luôn bị nàng áp chế xuống. Người đã sớm chết nhưng Quang Minh Kiếm vẫn còn sống, sinh mệnh lực đích thật vô cùng ương ngạnh.