Nàng biết Địa Phúc Kiếm rất mạnh, bất quá cũng không phải là mạnh đến vô địch.
Huống hồ nơi đây có đến hơn mười vị cường giả Húc Quang, thậm chí trong đó còn cường giả đang tiến vào thời kỳ thuế biến.
"Ngươi còn có thể chiến đấu không?" Lý Hạo hỏi.
Quang Minh Kiếm truyền âm đáp: "Vẫn được. Nhưng sẽ không kiên trì được quá lâu. . ."
Lý Hạo hơi có chút xoắn xuýt. Có điều đến thì cũng đã đến rồi, hiện tại mới xoắn xuýt cũng chẳng thay đổi được gì.
Có đôi khi võ sư chính là những kẻ rất dễ kích động, mấy người Ngân Nguyệt cũng đâu có giao cho mình tiền mua mệnh, chỉ là thanh toán phí chữa thương mà thôi. Lẽ ra mình nên chờ ở bên ngoài tiếp viện mới phải, đều là do Hồng Nhất Đường gây ra họa, cứ nhất định phải hiện thân!
Hắn ném một cái bình nhỏ qua cho Quang Minh Kiếm.
Kết quả bình còn chưa tới tay nàng ta thì đã bay ngược trở về, Lý Hạo nhìn sang liền thấy Hồng Nhất Đường cũng lấy ra một cái bình nhỏ, "Dùng đi, là sinh mệnh chi tuyền. Trong thời gian ngắn Lý Hạo không thể trấn áp được thương thế của ngươi, nên cứ dùng nó trước đã."
Lý Hạo thu hồi cái bình của mình, có chút ngoài ý muốn, Hồng Nhất Đường cũng có sinh mệnh chi tuyền à?
Mà Hồng Nhất Đường bên cạnh khẽ thở dài một tiếng, những người này thật là muốn mệnh mà!
Nam Quyền đã lấy một khối Thần Năng Thạch có độ tinh khiết cực cao, Quang Minh Kiếm thì phục dụng sinh mệnh chi tuyền. Tính ra chỗ tốt mà lần trước gã thu được trong Chiến Thiên thành chỉ còn lại có hai khối Thần Năng Thạch.
Đồ trên trời rơi xuống đúng là không dễ nắm chặt.
Quang Minh Kiếm không nhiều lời, trực tiếp cấp tốc nuốt vào.
Có người nhìn thấy một màn này thì giật nảy mình, vội vàng đưa tin: "Đừng chậm trễ nữa, hình như bọn hắn đã mang đến chí bảo chữa thương cho Quang Minh Kiếm, nếu còn muốn đoạt bảo thì bây giờ chính là cơ hội. Còn chần chờ thêm thì có lẽ sẽ phải bỏ ra cái giá càng lớn."
Nghe thế, mọi người lập tức đạt thành nhất trí. Hết thảy chờ đoạt được binh khí của bát đại gia tộc xong rồi lại tính. Nếu không thì hiện giờ có chia chác gì cũng chỉ là lời nói suông.
. . .
Từ Trấn nghiến răng hạ quyết tâm, ra lệnh cho hai người bên cạnh: "Giết!"
Mọi người chần chừ không ra tay đã đành, nếu cả Định Quốc công phủ cũng không xuất thủ thì sao có thể coi cho được?
Hai người bên cạnh Từ Trấn là lão nhân tóc trắng - Húc Quang đỉnh phong, vị còn lại là một người đàn ông trung niên - Húc Quang hậu kỳ. Vốn bọn họ còn hơi do dự, nhưng nay nghe Từ Trấn nói vậy thì liền cắn răng liên thủ giết ra!
Lão nhân tóc trắng là cường giả am hiểu hệ thống, thậm chí có thể là võ sư chuyển đổi thành. Lão đấm ra một quyền, trời long đất lở! Nam tử trung niên cũng bổ một đao tới khiến sóng nước dâng lên ngập trời.
Có hai người này tiên phong ra mặt, những người còn lại cũng không chần chờ nữa. Tất cả đồng loạt ra tay, lực lượng siêu năng đột ngột bùng nổ khiến cả một vùng biển rộng lớn dậy sóng dữ dội.
Đối diện, Lý Hạo và Địa Phúc Kiếm cũng xuất thủ ngay tức khắc.
Trường kiếm lăng không, tiếng kiếm reo vang vọng đất trời. Địa Phúc Kiếm trấn áp tứ phương, tứ Kiếm thế của Lý Hạo dũng mãnh xông tới, một bộ khí thế quyết tâm có đi chứ không có về!
Oanh!
Kiếm thế và lực lượng siêu năng vừa va chạm liền nổ tung. Lý Hạo nhịn không được phun một ngụm máu, Địa Phúc Kiếm cũng loạng choạng bước chân. Mà kẻ địch tứ phía cũng khiếp sợ ra mặt.
"Ngân Nguyệt Kiếm khách. . ."
Có người buồn bực cảm khái một câu, có chút chấn động. Thật mạnh!
Địa Phúc Kiếm một kiếm giết ra, trực tiếp áp chế nhiều vị Siêu Năng Giả, từ đó mang đến cho Lý Hạo cơ hội xuất kiếm. Dĩ nhiên kiếm ý của Lý Hạo cũng rất mạnh, thế nhưng vẫn chưa đủ khiến mọi người rung động.
Mà Địa Phúc Kiếm lại dùng một kiếm trấn áp mấy vị cường giả đỉnh cấp, đây mới thật sự là chuyện đáng sợ!
Song kiếm phối hợp khiến đôi bên va chạm một phen, kết quả là Lý Hạo bị thương, Địa Phúc Kiếm thì chấn động nội phủ, nhưng đám Siêu Năng Giả bên này cũng không khá khẩm gì hơn, đơn cử là nắm đấm của vị lão nhân tóc trắng kia đã xuất hiện một vết rách lớn, máu tươi ứa ra.
Đằng sau, sắc mặt Từ Trấn biến hóa, sau một khắc, ông ta gầm lên: "Cùng xông lên đi, đừng giữ sức lại. Hồng Nhất Đường còn chưa gỡ bỏ niêm phong đâu, nhân cơ hội này hãy mau ra tay!"
Có điều không ai thèm nghe lệnh của ông ta.
Có người âm u lạnh lẽo nói: "Từ Trấn, ngươi đang xem kịch sao? Còn muốn bọn ta đồng loạt ra tay?"
Gia hỏa lên tiếng là Húc Quang hậu kỳ.
Người của Từ gia nói như thế nào đi nữa thì cũng có mấy phần thực lực, vậy thì sao không đích thân ra trận đi, lại ở đó mà chỉ huy người khác, Từ Trấn lấy đâu ra tư cách?
Từ Trấn cố gắng nén giận! Khách khanh của nhà ông ta đã tiên phong ra sân trước, thế mà còn chưa đủ à?
Bây giờ gia hỏa kia còn muốn ông tự mình hạ tràng. Đây là chuyện nguy hiểm cỡ nào!
Thế nhưng ông thật sự không nhẫn nại thêm được nữa, Từ Trấn cắn răng quát: "Quang Minh Kiếm đang khôi phục rồi… Cùng tiến lên đi!"
Dứt lời, ông bật người phóng lên, một cước đá ra!
Một cước này tạo thành một đạo gió xoáy tương đối mạnh mẽ.
Thời trẻ ông đã từng luyện võ, bất quá thiên phú võ đạo bình thường, chậm chạp không thể cảm ngộ thế, cho nên về sau khi lực lượng siêu năng xuất hiện, ông liền chuyển đổi thành Siêu Năng Giả, tính đến bây giờ thì xem như tu luyện cũng không tệ.
Hiện tại Từ Trấn đã tự mình hạ tràng, cường giả bốn phương tám hướng thấy vậy thì cuối cùng cũng đạt thành nhất trí, không tranh cãi nữa.
Đã thế thì cùng xuất thủ một lượt đi!Trong nháy mắt này, không gian như thể bị đóng băng vạn dặm, lôi đình liên tiếp lấp lóe!
Oanh!
Tiếng nổ lớn bộc phát dữ dội. Địa Phúc Kiếm chém liên tiếp từng kiếm lại từng kiếm long trời lở đất, tạo thành vòng phòng ngự rộng hơn 10m, cản trở thế tiến công của kẻ địch. Cùng lúc đó, Lý Hạo cũng vung kiếm giết ra, trực tiếp gây thương tích cho đám cường giả vòng ngoài.
Một công một thủ, phối hợp tương đối ăn ý, có điều lực phòng ngự thì ổn, nhưng lực công kích lại không đủ.
Thế công của Lý Hạo vẫn chênh lệch ít nhiều so với Hồng Nhất Đường.
Hồng Nhất Đường than nhẹ một tiếng, "Đáng tiếc, ngươi không phải là Thiên Kiếm. . ."
Lời này có chút đả kích lòng người, thế nhưng Hồng Nhất Đường thật lòng cảm khái, nếu người đang phối hợp với gã hiện giờ là Thiên Kiếm thì đám cường giả ngoài kia hoàn toàn không cần gã đặt vào mắt.
Mà sự thật cũng đúng là như thế, lực công kích của Lý Hạo chỉ mới đạt tới cảnh giới Húc Quang trung kỳ, đích thật lệch yếu một chút. Trong khi kẻ địch của bọn họ chỉ có hai vị Húc Quang trung kỳ, còn lại nếu không phải là hậu kỳ thì chính là đỉnh phong, thậm chí còn có cả cường giả thời kỳ thuế biến. Kiếm khí của Lý Hạo sao có thể đánh giết bọn hắn được, chỉ tính tới việc làm bọn họ bị thương đã là việc khó.