Chương 94: Mặt Trái Của Lĩnh Vực Siêu Năng
Tuy rằng Lưu Long cảm thấy việc hoán huyết rất đáng lo ngại, nhưng Lý Hạo lại không mấy để tâm. Bởi vì hắn không có nhiều hảo cảm đối với siêu năng, nhưng với võ đạo lại cảm thấy rất thân thuộc.
Lão sư của hắn là một võ sư.
Đội trưởng Lưu Long hiện tại cũng là một võ sư, tuy rằng muốn dùng chính hắn làm mồi nhử nhưng đổi lại cũng cho hắn rất nhiều đồ tốt, lại còn có lòng bảo vệ hắn, tính đi tính lại vẫn là người tốt!
Trong tiểu đội đều là võ sư!
Võ sư trong mắt hắn toàn một nhóm người tử tế.
Về phần võ sư đã đi tới mạt lộ hay Đấu Thiên là giới hạn gì gì đó... Bây giờ Lý Hạo mới vừa tiếp xúc với võ đạo, hắn chỉ là Trảm Thập, còn cách Đấu Thiên rất xa, tự nhiên sẽ không nghĩ nhiều. Hơn nữa hắn cảm thấy võ đạo cũng không thua kém gì siêu năng, cho nên tạm thời không cảm thấy có bất cứ chỗ nào không tốt.
Đối với loại tuyệt vọng kia của Lưu Long, hắn chưa thể lĩnh hội, nhưng Lý Hạo đã từng nhìn thấy một võ sư Đấu Thiên chân chính, hết sức mạnh mẽ!
Vì vậy, lúc này Lý Hạo đáp lại một câu khiến Lưu Long cảm thấy hắn còn rất non trẻ.
"Lão đại, võ sư là võ sư, có gì không tốt? Siêu năng rất mạnh sao? Hai Siêu Năng Giả Nguyệt Minh nhưng vẫn bị lão sư đánh bay như thường, ngay cả rắm cũng không đám thả!"
Lưu Long bật cười.
Lý Hạo lại nói: "Hơn nữa ấn tượng về Siêu Năng Giả trong lòng ta rất kém!"
Bởi vì chúng đã giết bạn bè ta, thậm chí là cha mẹ ta, chưa kể nhiều vụ án mà ta đọc được trong Tuần Kiểm Ti cũng là do Siêu Năng Giả gây ra.
Sau khi những kẻ này trở thành siêu năng, chúng thiếu phẩm chất và tâm lý để phù hợp với sức mạnh bản thân sở hữu, rất dễ trở nên biến thái.
Võ sư thì khác!
Các võ sư đều là từng bước đi lên.
Không nói đâu xa, ngay trong đội này, kẻ ít thì đã luyện mười, tám năm, kẻ nhiều thì luyện những hàng chục năm. Ngay cả Lý Hạo cũng đã luyện võ được ba năm.
Trong khi mấy tên Thiên Quyến Thần Sư kia, có thể vài tuổi đã trở thành Siêu Năng Giả, thực lực chạm tới Trảm Thập.
Tuổi còn nhỏ đã có thể dễ dàng giết chết hơn chục vị quân sĩ, Siêu Năng Giả như vậy có thể không lạc đường lầm lối sao?
"Lĩnh vực này chỉ mới phát triển hai mươi năm gần đây, tức là Siêu Năng Giả sớm nhất cũng chỉ tiến vào lĩnh vực siêu cường hai mươi năm. Trong hai mươi năm qua, thế hệ Siêu Năng Giả tiếp theo được bồi dưỡng khiến ta cảm thấy còn khuyết thiếu rất nhiều lý niệm làm người!"
"Võ sư huấn luyện môn sinh đều sẽ xem xét nhiều phương diện, xem tư tưởng có phù hợp với việc kế thừa y bát của chính mình hay không, nhưng về phía siêu năng thì ta cảm thấy, dường như chỉ nhìn vào thiên phú, chỉ xem liệu đối tượng đó có thể dẫn nhập năng lượng thần bí vào cơ thể hay không chứ không quan tâm đến những phương diện khác."
Lý Hạo đã nghe Vương Minh kể một chút về hệ thống tuyển chọn siêu năng, hoàn toàn chỉ bàn về thiên phú tư chất.
Cho dù ngươi có là tội phạm thì vẫn có những tổ chức sẵn sàng chi trả tiền cho ngươi, chỉ cần ngươi trở thành Siêu Năng Giả thì chuyện cũ đều bỏ qua!
Lưu Long từ chối nêu ý kiến, nhưng Liễu Diễm bên cạnh lại phá ra cười lớn, nụ cười phi thường rực rỡ, lại có chút hàn ý xen lẫn khiến người ta phát run.
"Tiểu Hạo Hạo nói đúng!"
Liễu Diễm âm lãnh nói: "Vào hai mươi năm trước, khi mà thời kỳ võ đạo huy hoàng rực rỡ nhất, võ sư dù phạm tội cũng bị bắt đem đi xử lý, đáng chết liền giết! Võ sư thì có làm sao? Thực lực mạnh thì lại thế nào? Ngươi là kẻ xấu thì đều đáng chết!"
"Nhưng hiện tại, một số tổ chức siêu năng còn thu nhận những tên tội phạm trên diện rộng! Bởi vì bọn họ nhận thấy rằng đám tù nhân đều có tâm lý tốt hơn người thường, chúng đều là những kẻ không sợ chết, dám liều mạng dẫn nhập năng lượng vào cơ thể! Điều này cũng dẫn đến việc trong nội bộ của một số tổ chức, Siêu Năng Giả phạm tội nhiều không đếm xuể!"
"Hơn nữa lại còn có trò, ngươi giết người sao, không thành vấn đề! Chỉ cần ngươi thành công tấn cấp, chỉ cần ngươi không gia nhập Tuần Dạ Nhân, vậy liền sẽ có tổ chức siêu năng vì ngươi che chở, thay ngươi che gió che mưa."
Liễu Diễm càng nói càng kích động, nghiến răng cười gằn!
"Bao che tội ác, che chở tội phạm nhưng lại dám quang minh chính đại đi lại khắp nơi, ngay cả Tuần Dạ Nhân cũng không thể làm gì được!"
"Tuần Dạ Nhân tuy không phải người xấu, nhưng lại có quá nhiều kiêng kỵ, hơn nữa thực lực cũng không đủ để chấn nhiếp thiên hạ. Cuối cùng chỉ đành áp dụng chính sách thỏa hiệp. Để có được sự ủng hộ của một số tổ chức mà họ hệt như kẻ mù người câm, nhắm mắt làm ngơ, chỉ cần đối phương không làm gì quá phận thì sẽ không truy cứu, nhưng chính vì điều đó lại càng khiến đám người kia càng thêm lấn lướt."
Đây là lần đầu tiên Lý Hạo nghe được những lời nhận xét như vậy, cũng là lần đầu tiên hắn biết về tình hình các tổ chức siêu năng.
Hắn có chút bất ngờ, nhưng đồng thời cũng cảm thấy có phần đương nhiên.
"Khi sức mạnh vượt quá giới hạn trần tục, vũ khí nóng cũng mất đi lực uy hiếp vốn có, các tổ chức quan phương chính thống như Tuần Dạ Nhân lại không đủ sức trấn áp thì việc xuất hiện hỗn loạn như vậy là xu thế tất yếu."
Liễu Diễm cười lạnh, "Cho nên, muốn vượt qua hạn chế của phàm tục, nhất định phải trở thành Siêu Năng Giả! Lý Hạo, ngươi nhớ cho kỹ, chỉ cần ngươi trở thành Siêu Năng Giả, dù ngươi phạm tội gì cũng không sao. Tội nhỏ, Tuần Dạ Nhân sẽ không truy cứu; Tội nặng, vậy thì chỉ cần gia nhập các tổ chức khác, đảm bảo ngươi vẫn sống thoải mái!"
Lý Hạo lắc đầu, "Liễu tỷ, xem ngươi nói kìa, ta khác chúng. Ta đã nhận được giáo dục cao đẳng nhiều năm, hơn nữa còn gia nhập Tuần Kiểm Ti. Nói về bất kỳ phương diện nào thì ta cũng là người chính nghĩa, lương thiện, hiểu rõ lý lẽ. Những kẻ sa đọa kia bản thân đã là kẻ đi chệch ra khỏi đường ray trật tự để tiến vào con đường tà ác, sao có thể đặt ta và bọn chúng cùng một chỗ được?"
Liễu Diễm hừ một tiếng, "Càng nhiều tri thức thì lại càng dễ sa đọa!"
"..."
Không biết phản bác làm sao.
Huống chi việc trở thành Siêu Năng Giả vẫn là chuyện khó nói ở thì tương lai, nên Lý Hạo cũng không buồn tranh cãi làm gì.
Một nhóm 6 người thu dọn sạch sẽ khố phòng đầy máu, sau đó nhanh chóng bước ra khỏi tầng hầm bí mật.