Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 95 - Chương 95: Chuyện Xưa Của Liễu Diễm

Chương 95: Chuyện Xưa Của Liễu Diễm Chương 95: Chuyện Xưa Của Liễu Diễm

Chương 95: Chuyện Xưa Của Liễu Diễm

Theo thực lực không ngừng tăng lên, bấy giờ Lý Hạo cảm thấy đã có thêm chút sức mạnh và tự tin.

Lúc đi trên đường, hắn tò mò hỏi: "Lão đại, chúng ta có kế hoạch gì đối phó với hung thủ của vụ án tự thiêu không?"

Nếu là trước đây thì hắn sẽ không dám hỏi.

Mà dù có hỏi thì Lưu Long cũng không đáp.

Nhưng lúc này, Lưu Long suy nghĩ một chút liền mở miệng trả lời: "Kế hoạch rất đơn giản, dụ rắn ra khỏi hang, một gậy đánh chết! Chủ yếu còn cần mượn sự hỗ trợ của một số vũ khí nóng, đả kích trước bằng mìn ngầm, súng máy bắn phá tiên tiến! Nếu tên đó yếu sẽ trực tiếp bị giết chết, còn nếu mạnh cũng sẽ bị thương, đến lúc đó chúng ta sẽ xuất thủ săn giết!"

Lý Hạo cau mày, "Đối phương không thể không biết, ta còn nghi ngờ hắn có nội gián trong đội hành pháp, sao có thể không hiểu uy lực của vũ khí nóng? Hơn nữa, trước đó đối phương còn theo dõi ta, lão đại, ngươi cũng bị lộ rồi! Hẳn là đối phương cũng đã đoán được sự tồn tại của đội săn quỷ, thậm chí còn biết các người đã giết một vài Siêu Năng Giả..."

Hắn cảm thấy, có phải Lưu Long quá chủ quan rồi không?

Tuy rằng át chủ bài của hắn là lão sư, nhưng cũng không hy vọng đám người Lưu Long vì bất cẩn mà tổn thất nặng nề.

Lưu Long tươi cười gật đầu, "Đương nhiên còn có một số an bài khác, bất quá ngươi biết quá nhiều cũng không phải chuyện tốt, ngược lại ngươi chỉ cần biết chúng ta còn có những sắp đặt khác là được!"

"Nhiệm vụ của ngươi rất đơn giản, khi đêm mưa gió tới, tìm cách dẫn đối phương đến vị trí đã định của chúng ta, sau đó chờ đối phương mắc câu là xong!”

Lý Hạo muốn nói lại thôi.

Lưu Long cười hỏi: "Sao, cảm thấy rất nguy hiểm?"

"Một chút."

"Không còn cách nào khác."

Lưu Long thở dài, "Trừ bỏ cách đó, ngươi cảm thấy chúng ta còn cách nào tốt hơn sao? Thật ra ta muốn cường thế trấn sát đối phương, đáng tiếc chúng ta không có thực lực như vậy. Ta cũng muốn lên kế hoạch ám sát, có điều tới hành tung của đối phương chúng ta còn không thể truy tra! Vậy thì cứ dứt khoát một chút, nếu đối phương muốn giết ngươi thì kiểu gì hắn cũng phải tiến vào bẫy!"

Dứt lời, ông phất phất tay, nói với những người khác: "Các ngươi đi trước đi, ta có chuyện muốn nói với Lý Hạo."

Mấy người không hỏi gì, lần lượt rời đi.

Chờ bọn họ đi xa, Lưu Long thở dài một tiếng, "Liễu Diễm ban nãy… Có lẽ ngươi chưa biết, nàng ta đã kết hôn, chồng nàng bị Siêu Năng Giả giết chết. Tên kia gia nhập một tổ chức siêu năng, Tuần Dạ Nhân cũng không cách nào làm gì được đối phương, chỉ có thể làm ngơ coi như không thấy, cho nên vừa rồi nàng mới kích động như vậy."

Trong lòng Lý Hạo khẽ động.

Lưu Long lại nói: "Đề cập đến chuyện này chỉ vì ta muốn nói cho ngươi biết nàng trông có vẻ điên rồ, đôi khi có những hành vi không thể hiểu được, tất cả đều là bị bức ép mà thành! Khi Liễu Diễm thực hiện nhiệm vụ, nàng cũng là người hung hãn không sợ chết nhất, đừng thấy nàng là phụ nữ mà coi thường, Liễu Diễm mà điên lên thì đến ta cũng không cản nổi! Nàng gia nhập đội săn quỷ không vì lý do gì khác, chính là muốn trở thành Siêu Năng Giả để đi săn giết tên kia... Đáng tiếc đến nay vẫn chưa thành công.”

Ông kể sơ qua vài chuyện về Liễu Diễm, chủ yếu là do Liễu Diễm hay quấn lấy Lý Hạo, Lưu Long không muốn nàng ta để lại ấn tượng xấu trong mắt hắn.

"Nàng quấn lấy ngươi, không phải thực sự muốn phát sinh chuyện gì với ngươi..."

Nói đến đây, khóe môi Lưu Long bất giác cong lên, "Nàng ta luôn rất nhiệt tình với người mới, chủ yếu là hy vọng người mới có cơ hội tấn cấp siêu năng. Nói câu khó nghe một chút thì một khi ngươi trở thành Siêu Năng Giả, dù Liễu Diễm có thực sự sẵn lòng làm gì đó với ngươi thì mục đích cũng chỉ có một, chính là báo thù! Nhưng mỗi lần như vậy ta đều phải nhắc nhở người mới một câu, miễn cho chiếm tiện nghi nhưng lại không nhận nợ, phải biết rằng, nàng ta luôn gánh trên lưng huyết hải thâm cừu. Liễu Diễm là hoa hồng có gai, không phải ai cũng có thể hái."

Lý Hạo cau mày nói: "Tuần Dạ Nhân không có cách nào sao? Dù gì cũng là tuần sát sứ của Tuần Kiểm Ti! Người nhà của tuần sát sứ bị giết, Tuần Dạ Nhân cũng không báo thù, vậy dạng tổ chức này cho dù là quan phương chính thống thì có bao nhiêu sức răn đe?"

Hắn không ngờ chỉ vì kiêng kỵ các tổ chức siêu năng mà ngay cả gia đình của tuần sát sứ bị giết, Tuần Dạ Nhân cũng không có cách thay họ báo thù được.

Với tính cách của Lý Hạo, dù ngoài mặt không thông cáo đại chúng là báo thù, nhưng vẫn sẽ bí mật tìm cách giết gà dọa khỉ, bằng không, làm sao có thể chấn nhiếp tứ phương?

Nhất thời hắn bỗng thấy vô cùng đồng cảm với Liễu Diễm.

Lời nói của Lưu Long rất rõ ràng, nếu ai có thể báo thù thay cho Liễu Diễm, bông hồng gai ấy sẽ sẵn sàng làm mọi thứ, bất cứ điều gì!

Đó thực ra là một chuyện rất đáng buồn!

Nàng là tuần sát sứ, Lý Hạo chỉ là một tuần kiểm cấp ba, hai bên còn kém vài cấp, vậy mà đến mối thù của tuần sát sứ cũng phải gieo nhờ hy vọng lên thân một người mới như hắn.

Lưu Long lại thở dài, hôm nay ông thở dài hơi nhiều.

Ông có chút bất lực, lắc đầu nói: "Lĩnh vực siêu năng phức tạp hơn ngươi tưởng! Nói chính xác là, Tuần Dạ Nhân không yếu, nhưng thực lực tổng thể thì chưa hẳn là mạnh nhất trong giới siêu năng! Còn có một số tổ chức vượt qua hoặc không thua kém gì Tuần Dạ Nhân! Tuần Dạ Nhân vẫn cần cố kỵ nhiều điều, dù gì đây cũng là tổ chức chính thống, không thể tùy ý một mất một còn, cá chết lưới rách được. Ngươi phải biết rằng Tuần Dạ Nhân còn phải chịu trách nhiệm trấn thủ, bảo hộ các thành."

Nói một cách đơn giản, Tuần Dạ Nhân có quá nhiều ràng buộc.

Vì một tuần sát sứ mà đắc tội với một tổ chức siêu năng lớn có thể gây ra sự phản kháng từ các tổ chức khác, theo quan điểm của những lãnh đạo cấp cao thì là được không bù được mất.

Ở góc độ suy nghĩ của cao tầng, đó là điều dễ hiểu.

Nhưng từ góc độ của Lý Hạo và người trong cuộc thì khó mà chấp nhận.

"Vậy thù của Liễu tỷ không thể báo sao?"

"Hết cách, trừ phi trở thành một cường giả trong giới siêu năng, vậy thì mới có thể tự mình đi giết đối phương, còn không thì đừng mơ tới việc mượn danh nghĩa hay muốn Tuần Dạ Nhân ra mặt thay mình."

Lưu Long bình tĩnh nói: "Chuyện này, ta là đội trưởng nên đương nhiên có kế hoạch! Điều kiện tiên quyết là ta có thể trở thành Siêu Năng Giả."

Nếu không thì chỉ là nói miệng, căn bản không thực tế.

Người đã giết chồng của Liễu Diễm hiện là Nguyệt Minh đỉnh cấp, thậm chí còn có hy vọng bước vào cảnh giới Nhật Diệu.

Cường giả Nhật Diệu trong bất kỳ tổ chức nào cũng đều là nhân vật cấp cao.

Không thăng cấp siêu năng, chỉ là một võ sư Phá Bách thì căn bản không thể làm gì được tên kia.

Lý Hạo yên lặng gật đầu, tuy rằng trong lòng có ngàn vạn suy nghĩ nhưng lúc này khó mà nói thành lời.

Hắn lại nghĩ đến những người khác, đoạn hỏi: "Lão đại, những người còn lại thì sao?"

"Bọn họ?"

Lưu Long bật cười, "Mỗi người đều có câu chuyện riêng, tại sao phải vạch trần vết thương của người khác? Ta nhắc đến Liễu Diễm chỉ vì ta cảm thấy nàng đang đặt nhiều hi vọng lên người ngươi. Ngươi hấp thu năng lượng thần bí quá nhanh, ta thấy nàng có phần động tâm nên không thể không nhắc ngươi một câu, tránh trẻ người non dạ bị nữ sắc dụ hoặc, cuối cùng rơi vào kết cục không tốt đẹp.”

Lý Hạo lắc đầu, "Lão đại lo nghĩ quá rồi, ta không phải loại người như vậy!"

Lưu Long từ chối cho ý kiến.

Thanh niên ấy mà, bình thường thì cứng miệng, ai biết đến khi Liễu Diễm thật sự làm ra chuyện gì đó với ngươi, đến lúc ấy rốt cuộc là ngươi sẽ giúp hay không giúp. Nháo nhào lên thì ông thân là đội trưởng cũng sẽ khó xử.

Bình Luận (0)
Comment