Quang Minh Kiếm tựa hồ ý thức được gì, bỗng nhiên mặt nhăn mày nhó, một lát sau, hiện ra khuôn mặt khác hẳn, thở dài nói: "Kỳ thật trước đó chỉ là ngụy trang. . ."
Lý Hạo nhe răng, không lên tiếng.
Đúng vậy, ngụy trang.
Thế nhưng. . . vậy thì sao?
Chỉ là từ một lão đầu tử biến thành một bác gái thô kệch mà thôi, đúng vậy, thô kệch!
Không thể nói là xấu nhưng thực sự chỉ là khuôn mặt của một bác gái, còn khá là thô kệch, đơn giản mà nói thì không mấy ưa nhìn, khẩu vị quá nặng!
Lông mày đặc biệt thô!
Ngươi bây giờ còn không thuận mắt bằng dáng vẻ lão đầu lúc nãy, tối thiểu thì mới rồi còn là lão đầu tử mặt mũi hiền lành, hiện tại xem xét kĩ. . .Trời ạ, Lý Hạo thề, mình không phải kẻ trông mặt mà bắt hình dong. . . Khụ khụ, thực ra là có một chút như vậy, nhưng vị này thật sự nam tính quá!
Đương nhiên, nếu khẩu vị nặng thì cũng không quan trọng.
Quang Minh Kiếm thấy thế bèn thở dài một tiếng.
Người xấu thì không có nhân quyền.
Nhìn võ sư Ngân Nguyệt liền biết, Ánh Hồng Nguyệt ưa thích xinh đẹp, Viên Thạc cũng thế, thấy Bích Quang Kiếm có dáng dấp đẹp mắt, bèn tiện tay lưu tình.
Không chỉ bọn hắn, rất nhiều võ sư Ngân Nguyệt đều giống vậy.
Đẹp mắt thì sẽ được ưa thích.
Hoặc là nói, nam nhân. . . chao ôi, đều như vậy!
Quang Minh Kiếm thấy vẻ mặt của Lý Hạo thì cũng là bất đắc dĩ, trong lòng nàng đau khổ, xem ra lại không có hy vọng rồi?
Lý Hạo có thể dùng Truy Phong Ngoa, có thể nói đây là hy vọng lớn nhất của nàng!
Thế nhưng. . . Hiện tại dáng vẻ này của Lý Hạo thật sự làm cho người ta bi thương!
Lý Hạo im lặng, Hồng Nhất Đường ở bên ho nhẹ một tiếng: "Lý Hạo, ngươi có thái độ gì thế? Nói thế nào cũng là tiền bối của ngươi, nhất kinh nhất sạ cái gì? Lúc còn trẻ Quang Minh Kiếm vẫn rất đẹp, chỉ là về sau càng tu luyện thì càng. . . Khụ khụ!"
Lúc còn trẻ, khi mới xuất đạo kỳ thật nàng cũng coi như mi thanh mục tú.
Nhưng nếu bảo là rất đẹp. . . Hồng Nhất Đường nhớ lại một chút, khụ khụ, cũng chỉ bình thường thôi, trên đường cái đâu đâu cũng có thể thấy.
Bất quá nữ võ sư không nhiều, nếu một mực là dáng vẻ ấy, có lẽ về sau cũng có thể được xưng là một cành hoa của võ lâm, ai bảo võ lâm Ngân Nguyệt, nam nhiều nữ ít cơ chứ.
Lý Hạo ngượng ngùng cười khan, vội vàng nói: "Không có ý kia. . . Chỉ là. . ."
Hắn muốn nói đừng đề cập tới chuyện song tu, chỉ rút ra trong đó năng lượng thì không nhất định phải làm như thế mới được, biện pháp có nhiều lắm, trực tiếp rút Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật ra thì không phải cũng giống nhau sao?
Vì sao các ngươi đều cân nhắc tới chuyện song tu vậy?
Thật bẩn thỉu!
Quang Minh Kiếm thở dài: "Kỳ thật cải biến hình dạng cũng không sao cả, chủ yếu là lực lượng quang minh của ta tu luyện tới hiện tại cũng đến cực hạn, tiếp tục như thế, ta lo lắng sẽ nổ tung! Cho nên Truy Phong Ngoa cũng là hy vọng cuối cùng của ta. . ."
Hồng Nhất Đường trầm giọng nói: "Vậy thì tạm dừng tu luyện. . ."
"Thế còn không bằng chết." Quang Minh Kiếm lắc đầu, nếu không muốn phải vậy thì nàng đã sớm ngừng tu luyện, cần gì phải như bây giờ.
Đối với võ sư, rõ ràng có thể tiếp tục mạnh lên nhưng bởi vì e ngại nguy hiểm mà không dám tiếp tục tu luyện. . . Vậy còn không bằng chết đi cho rồi.
Lý Hạo suy tư một chút, bỗng nhiên nói: "Thứ ngươi muốn chỉ là năng lượng hắc ám trong đây đúng không?"
"Đúng!"
Quang Minh Kiếm vội vàng gật đầu, Lý Hạo ngẫm nghĩ rồi nói: "Chưa hẳn cần năng lượng này, ta có thể cho ngươi thử một chút. . . Dùng một loại năng lượng Ám hệ cực kỳ tinh thuần để bổ sung thân thể của ngươi, nhưng nếu có thể giải quyết vấn đề, Truy Phong Ngoa phải đưa cho ta!"
Quang Minh Kiếm hơi chần chờ, hiển nhiên cũng không phải bởi vì Truy Phong Ngoa: "Năng lượng Ám hệ thông thường tiến vào trong cơ thể ta đều sẽ nổ tung, trực tiếp bị đánh tan, ta đã thử qua, dù là Húc Quang cũng không được! Ta từng giết một vị cường giả Phi Thiên Húc Quang hậu kỳ, kết quả cũng không có tác dụng gì. . . Đương nhiên, nếu ngươi nếu có thể giải quyết phiền phức của ta, Truy Phong Ngoa vốn để giải quyết cái này, ngươi muốn lấy thì tùy ý, chỉ là cần phải coi chừng Từ gia, bọn họ sẽ không buông tha cho Truy Phong Ngoa, dù phụ tử Từ Trấn chết thì cũng không quan trọng bằng Truy Phong Ngoa đâu."
Ám hệ bình thường không được, vậy kiếm năng chiết xuất ra thì sao?
Năng lượng thần bí chiết xuất sẽ hơi mỏng manh.
Dùng đá Thần Năng Ám hệ để chiết xuất thì thế nào?
Trải qua kiếm năng chiết xuất, nguyên tố tinh thuần Ám hệ hẳn là cũng có thể so sánh được năng lượng trong giày chứ?
Lý Hạo cấp tốc lật xem một lượt, rất nhanh đã tìm được mấy khối đá Thần Năng hắc ám, cứ thử một chút thì biết.
Hắn phá vỡ đá Thần Năng, lần này không triệt để chuyển đổi thành kiếm năng, mà là dùng kiếm năng tiến hành chiết xuất, cách này kỳ thật rất lãng phí, nhưng đối với Lý Hạo thì cũng không quan trọng.
Một cỗ năng lượng Ám hệ bị hắn chiết xuất ra, đầu ngón tay hắn điểm vào trên thân Quang Minh Kiếm, năng lượng nhanh chóng tràn vào.
Trong chớp nhoáng này, thể nội đối phương giống như truyền ra lực phản chấn cường hãn.
Thế nhưng rất nhanh, năng lượng Ám hệ liền bị hấp thu sạch sẽ.
Quang Minh Kiếm vẫn luôn tâm thần bất định, sau một khắc, bỗng nhiên ánh mắt sáng rõ, nhịn không được nhìn về phía Lý Hạo: "Hình như… không bị đánh tan. . ."
Nàng không tránh khỏi rung động, thế này cũng được ư?
Những năm này, kỳ thật nàng đã thử rất nhiều biện pháp, thậm chí cướp đoạt một chút Nguyên Thần Binh Ám hệ, kết quả lại đều vô dụng, nhưng mà Lý Hạo lại vô cùng nhẹ nhàng giải quyết hết thảy vấn đề.
Bây giờ, ánh mắt Hồng Nhất Đường cũng khẽ động.
Thanh kiếm này của Lý hạo thật sự không đơn giản.
Nó có thể phóng xuất ra năng lượng đặc biệt tu bổ nhục thân, hiện tại xem ra còn có thể chiết xuất năng lượng nguyên tố, kiếm Lý gia quả không hổ là Thần Kiếm!
Thật muốn cướp về!
Dù là ông thì lúc này cũng phải động tâm, nhưng rất nhanh ông lại áp chế xuống, trong lòng mặc niệm, hết thảy đều là hư ảo, người hơn binh khí nhiều, binh khí chỉ là ngoại vật, huống chi, Lý Hạo có thể sử dụng, không có nghĩa là mình có thể sử dụng.