Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 951 - Chương 951 - Chuột Nhắt Viên Thạc

Chương 951 - Chuột Nhắt Viên Thạc
Chương 951 - Chuột Nhắt Viên Thạc

Ánh Hồng Nguyệt cười hồi lâu, lại nói: "Bồi dưỡng Huyết Thần Tử quá khó khăn, đẳng cấp cao lại càng khó, ta biết mọi người cũng động tâm, nhưng so với Thần Kiếm Lý gia thì Huyết Thần Tử chỉ là phế vật, cái đồ chơi này nhiều năm qua, ta cũng chẳng thể bồi dưỡng ra nhiều, mà lại đều ăn hết, chỉ còn lại một chút nhỏ yếu, không có tác dụng gì với các vị. Nhưng Thần Kiếm Lý gia kia thì khác, ta cảm thấy không cần thời gian quá dài, không cần bỏ ra cái giá quá lớn. . . Dựa theo suy đoán của ta, có lẽ bỏ ra một chút đá Thần Năng là đủ."

"Lý Hạo có bao nhiêu vốn liếng, tất cả mọi người đều thấy rõ, hắn quật khởi mới mấy ngày, có thể có nội tình gì hùng hậu? Lúc trước thương thế của Viên Thạc khôi phục có lẽ là vì bắt đầu vận dụng Thần Kiếm Lý gia, vậy đại biểu cái giá bỏ ra khi đó căn bản không lớn! Mọi người lấy được vật ấy, hiệu quả hẳn đã có thể đoán trước!"

Lại có người lên tiếng: "Hồng Nguyệt vẫn luôn muốn đoạt Thần Kiếm Lý gia, chẳng lẽ đã sớm biết việc này? Hay là vì có nguyên nhân khác?"

Ánh Hồng Nguyệt không khách khí đáp: "Có quan hệ gì tới ngươi? Đây là trọng điểm hôm nay sao? Ngươi thì tính là cái thá gì, ngươi hỏi thì ta phải nói à? Nói cho ngươi là vì lợi dụng các ngươi đi đối phó Lý Hạo, đối phó Ngân Nguyệt, thật sự tưởng ta là cha ngươi, ngươi hỏi cái gì ta cũng cho ngươi biết sao?"

". . ."

Toàn trường an tĩnh trong nháy mắt, người mới tra hỏi kia cũng giận tím mặt!

Có thể trực tiếp liên hệ Ánh Hồng Nguyệt thì đều không phải là người bình thường, đều là bá chủ, lãnh tụ các phương.

Giờ lại bị nhục nhã ngay trước mặt mọi người, người kia bực tức vừa định mở miệng, Ánh Hồng Nguyệt lại cười nghiền ngẫm: "Được rồi, ta chỉ đùa thôi, đừng nóng giận! Tức giận. . . Ngươi cũng chẳng thể cắn chết ta, chọc tức chính mình thì không hay! Chẳng lẽ nhất định phải trêu chọc một cường địch về cho mình thì mới vui ? Ngoan chút, đừng nháo nữa, huống chi tất cả mọi người đều đang nhìn đấy!"

Trong nháy mắt, người kia cũng im lặng, đè xuống lửa giận trong lòng, bởi vì hắn biết, giờ mà mở miệng thì mẹ nó, quá mất mặt.

Còn không bằng im lặng!

"Được rồi, không nói việc này nữa, đúng rồi, gần đây canh chừng những tên kia, Bắc Quyền, Bá Đao đều đã lộ diện, Thiên Kiếm một mực không lên tiếng, vô thanh vô tức, cũng phải đề phòng cẩn thận. Còn Hầu Tiêu Trần nữa, đừng đùa quá mức kẻo đến lúc đó không dễ nhìn!"

Nói xong những này, gã cười giơ chén trà lên: "Vì đối phó Ngân Nguyệt, vì tương lai cao hơn. . . Mọi người hãy cùng uống một chén, uống xong, mọi người cùng nhau đi giết Lý Hạo, nhớ kỹ, loại người này rất khó giết, đừng ai nương tay, huy động toàn bộ chiến lực dùng một lần đi. . . Cùng lắm thì chết thôi, thắng thì sẽ có thể vậy liền phú quý cả đời! Phá toái khóa siêu năng thứ sáu, ta tin tưởng các nhà đều có thể. Các vị có muốn thừa dịp hôm nay nhiều người, mọi người cùng đặt tên cho cảnh giới thứ sáu luôn?"

Gã vui tươi hớn hở: "Lúc trước Húc Quang lấy ý từ Cửu Nhật, ta đã cảm thấy khó nghe. Cảnh giới sau này đặt tên dễ nghe hơn đi, thế nào? Đây là một lần thuế biến lớn, không bằng gọi. . . Tuyệt Điên? Lên mốc cao nhất, ý tứ đỉnh phong. . ."

Diêm La lạnh lùng nói: "Được rồi, ngươi cho là chúng ta chưa xem những cổ tịch kia à? Cần gì truy tìm dấu chân cổ nhân, không có chút ý nghĩa gì hết! Ánh Hồng Nguyệt, chính ngươi nghĩ vậy tự ngươi gọi vậy đi, chờ cấp độ này chính thức xuất hiện, nhiều người tự nhiên sẽ có tên, không cần ngươi quan tâm!"

"Ngươi ấy, lần trước đặt Húc Quang chính là ngươi nói ra trước. . . Thật khó nghe!"

Ánh Hồng Nguyệt trêu ghẹo, cười nói: "Vậy cứ thế đi, sau này trò chuyện tiếp, bắt được Lý Hạo hoặc là cướp đoạt Thần Kiếm Lý gia. . . Mọi người nhớ nói cho ta biết một tiếng."

Không ai để ý tới gã, rất nhanh từng cái màn hình mờ đi.

Ánh Hồng Nguyệt nhìn tất cả màn hình biến mất, dáng tươi cười vụt tắt, gã thở dài một tiếng: "Sinh linh đồ thán, nghiệp chướng, thật nghiệp chướng, lại trêu chọc cho Ngân Nguyệt thêm chút phiền toái, không biết những lão bằng hữu kia của ta có bớt đi mấy tên hay không. Đáng tiếc, đáng tiếc!"

Ngoài miệng thì nói đáng tiếc nhưng gã lại lộ ra nụ cười xán lạn.

"Thanh Nguyệt đâu?" Gã cười xong bèn hỏi.

Căn cứ lớn như vậy bây giờ cũng chỉ mỗi Thanh Nguyệt lão nhân còn ở lại, bây giờ vị này cũng ra ngoài cho nên không thấy được người.

Phía dưới, cấp tốc có người báo cáo: "Thanh Nguyệt đại nhân đã đi Thiên Tinh thành. . ."

"Hồ nháo!"

Ánh Hồng Nguyệt nhíu mày, rất nhanh lại giãn ra: "Được rồi, tùy nàng đi, những người này đều là tính tình hoang dã, nói chuyện không nghe, coi chừng ăn thiệt thòi!"

Gã vừa cười nói: "Mặc kệ nàng, thông tri cho Đại trưởng lão, Nhị trưởng lão, Tam trưởng lão cùng ra ngoài đi dạo, mỗi người cho phép mang theo một giọt Sinh Mệnh Chi Tuyền, những vị khác mỗi một người ban thưởng một viên Huyết Thần Tử Húc Quang đỉnh phong! Không cần vội vã làm cái gì, quan sát thêm đã, nếu Địa Phúc Kiếm, Quang Minh Kiếm đều bị người cuốn lấy. . . chúng ta làm ngư ông cũng được!"

"Đúng!"

Cấp tốc có người bên dưới đi thông báo.

Trưởng Lão đoàn có rất đông cường giả, ví như Hải Khiếu, Hồng Phát, chỉ là bọn hắn xếp hạng không cao, bây giờ, Ánh Hồng Nguyệt lại trực tiếp xuất động ba vị trí tam đại trưởng lão đứng đầu.

"Còn nữa, thông tri Cổ Thần vệ đào sâu ba thước cũng phải tìm ra tên chuột nhắt Viên Thạc kia! Lão gia hỏa này đại khái lại đi đào mộ rồi!"

Ánh Hồng Nguyệt nhíu mày: "Lão già này mấy chục năm chú trọng nghiên cứu đào mộ, coi chừng bị ông ta đào được bảo bối gì, gia hỏa này trưởng thành rất nhanh. . . dù không đào được bảo bối gì mà đào ra mấy cái đại gia hỏa thì đến lúc đó, cũng đủ mọi người nhọc lòng!"

Nói xong gã lắc đầu thở dài: "Người không biết không sợ, hoặc là nói, gia hỏa này chẳng hề quan tâm, ông ta thật sự muốn đào ra một hai vị văn minh cổ còn sống. . . Ha ha, đều chờ chết đi!"

Tên kia sẽ không quản những này.

Nhưng Ánh Hồng Nguyệt ra tay quản, dù muốn móc ra thì cũng không thể là hiện tại, hiện tại móc ra rất dễ dàng xuất hiện biến cố lớn. Đào được kẻ dễ nói chuyện còn tốt, đào được kẻ tính khí nóng nảy, tính cách hung lệ, đồ sát tứ phương, vậy thì không dễ chơi.

"Vâng!"

Phía dưới, có gã mặt quỷ rời đi.

Nơi này, quanh năm có rất đông mặt quỷ tùy thời nghe lệnh, phụ trách liên hệ với tứ phương.

"Đúng rồi, để ba tỉnh phía bắc loạn hơn một chút, Ngân Nguyệt bây giờ quá an ổn, đám gia hỏa Hoàng Vũ nhàn quá rồi, tìm chút chuyện cho họ làm đi! Hoàng thất một mực không có động tĩnh,ta không tin bọn hắn không nóng nảy, coi chừng Thần Kiếm Lý gia mất đi, Thiên Tinh di chỉ của chúng cũng sẽ chẳng có cơ hội nữa. . . Ồ, vừa rồi quên nói, Thần Kiếm của Lý Hạo có thể mở ra Thiên Tinh di chỉ. . . Ha ha ha, mau truyền tin tức này đi, để hoàng thất cũng đi theo góp vui nào."

Phía dưới, một tôn mặt quỷ trầm giọng nói: "Thủ lĩnh, giờ phút này không nên trở mặt với hoàng thất, tin tức lộ ra ngoài, hoàng thất có lẽ sẽ tạo thành đả kích l ớn với chúng ta!"

Ánh Hồng Nguyệt suy tư một phen, cười gật đầu: "Cũng phải! Vậy thôi đi, chỉ những tin tức này cũng đủ để mọi người xuất lực rồi."

Rất nhanh, hắn liền quay người rời đi.

Vẫn tiêu sái như trước, không có chút dáng vẻ phiền não nào vì những chuyện của Ngân Nguyệt.

Lý Hạo tiến bộ rất nhanh. . . Nhưng lại có thể thế nào chứ?

Bình Luận (0)
Comment