Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 955 - Chương 955 - Tiến Bộ Không Nhỏ

Chương 955 - Tiến Bộ Không Nhỏ
Chương 955 - Tiến Bộ Không Nhỏ

Bay được một hồi, ánh mắt Lý Hạo lóe lên.

Hai mắt mơ hồ lộ ra một vòng tinh quang, dường như vô ý quét mắt nhìn bốn phía, cuối cùng hắn ngẩng đầu nhìn lên không trung một chút, sau đó nhanh chóng cúi đầu.

Hắn nhíu mày, hình như có người đang theo dõi. Hắn có cảm giác mơ hồ, nhưng khoảng cách hơi xa nên không thấy rõ gì cả, sau khi suy tư một phen, Lý Hạo đoán rằng, có khi nào là Triệu thự trưởng hoặc Hoàng Vũ đang đi theo mình không.

Có lẽ là để bảo hộ, cũng có thể là muốn giám thị...

Dù là nguyên nhân gì thì Lý Hạo đều không thích.

Hơn nữa, sắp tới hắn sẽ đến chỗ Tiểu Thụ, hắn không muốn những cường giả này đi theo khiến Tiểu Thụ hiểu lầm.

Suy tư một phen, sau đó Thần Chu hạ xuống đất.

Thần Chu nện xuống, khiến mặt đất xuất hiện một cái hố cực lớn, sau đó tiếp tục chìm xuống dưới.

Nhân lúc Thần Chu nện xuống, Lý Hạo biến mất.

Dưới sự khống chế của hắn, Thần Chu vẫn tiếp tục hạ xuống.

Trên không, Hoàng Vũ khẽ nhíu mày.

Đi xuống đất làm gì?

Có di tích ư?

Ông biết đám người Lý Hạo đi thăm dò di tích, nhưng cụ thể là di tích nào thì không rõ.

Hiện giờ hắn cho thuyền đi xuống đất, chẳng lẽ là ở đây ư?

Ông không đi theo, chỉ yên lặng đứng xem.

Một lát sau, Thần Chu dừng lại, không động đậy nữa, Hoàng Vũ chờ đợi một lúc, thấy Thần Chu vẫn không nhúc nhích thì nghi ngờ.

Không xảy ra chuyện gì chứ?

Thế nhưng ông không cảm nhận được năng lượng dao động.

Sau khi suy tính, ông lựa chọn yên lặng.

...

Lúc này, Lý Hạo đã rời khỏi chỗ đó.

Địa Kiếm Thế bạo phát khi Thần Chu rơi xuống đất, mở ra một lối nhỏ dưới đất, che lấp năng lực cường hãn của Lý Hạo, nhân dịp Thần Chu hạ xuống, hắn đi thẳng đến bên kia, về phần Thần Chu thì cứ để lại đó cho Hoàng Vũ trông coi.

Đây cũng là một lần diễn luyện ngấm ngầm tránh thoát kẻ theo dõi.

Lý Hạo muốn thử xem mình có thể thuận lợi chạy trốn ngay dưới mí mắt những người này hay không?

Vì diễn luyện, hắn vận dụng cả Truy Phong Ngoa, trong nháy mắt đã vượt qua ngàn mét, đây là phạm vi cảm ứng của rất nhiều cường giả.

Vận dụng ba lần liên tiếp khiến Lý Hạo tiêu hao rất nhiều, nhưng hắn đã cách Thần Chu 3000 mét.

Sau khi cảm ứng một phen, hắn nhìn xung quanh một lần, không còn cảm giác bị theo dõi nữa.

"Không tệ!"

Lý Hạo cười một tiếng, Truy Phong Ngoa phối hợp với thân phận võ sư của mình, tăng thêm năng lực Ám hệ, bây giờ khi hắn ẩn giấu hành tung, người bình thường không thể nhận ra được điều gì bất thường.

Thoát khỏi người theo dõi, Lý Hạo nhanh chóng chạy đi, qua một lát, Miêu Đầu Sơn hiện ra trước mắt.

Thân hình Lý Hạo lóe lên, nhanh chóng về tới sơn động.

Đã qua vài ngày từ khi hắn rời đi.

Mặc dù mọi người đều mang đủ lương thảo, nhưng phải đợi mấy ngày liên tiếp ở đây, không biết bọn họ có sốt ruột hay không.

Lý Hạo nhảy xuống từ trong lỗ đen.

Còn chưa rơi xuống đất, hắn liền cảm nhận được một cỗ tinh thần lực nhàn nhạt truyền đến thanh âm: "Hình như ngươi có một kiện Thần Binh không tệ..."

"Còn cảm ngộ được đạo khác nữa ư?"

Tinh thần Tiểu Thụ dao động, lộ vẻ ngoài ý muốn.

Thật nhanh!

Không biết là do người thời đại này có thiên phú hay bởi vì Lý Hạo có thiên phú mạnh, mới mấy ngày trôi qua mà thôi, nó vốn tưởng rằng Lý Hạo phải tiếp nhận mấy lần cảm ngộ Bản Nguyên Đạo nữa thì mới có thể ngộ ra.

Ai ngờ người ta chỉ ra ngoài một chuyến, đối với nó mà nói thì quãng thời gian ấy rất ngắn, vậy mà hắn đã cảm ngộ thành công.

"May mắn mà thôi!"

Lý Hạo đáp lại.

Sau khi hắn rơi xuống đất, những người khác cũng thấy được hắn, nhìn thấy hắn thuận lợi trở về, đám người an tâm hơn nhiều, Hách Liên Xuyên nhanh chóng mở miệng: "Cuối cùng cũng về, đã mấy ngày rồi, nếu ngươi không về thì chúng ta định ra ngoài tìm ngươi."

Lý Hạo mỉm cười nhìn y, sau đó kinh ngạc hỏi: "Tam Dương đỉnh phong rồi ư?"

Nhanh thật!

Sau đó hắn nhìn những người khác, trong đám võ sư hình như lại có không ít người cảm ngộ thần ý, nhưng võ sư tiến bộ không quá rõ ràng, siêu năng tiến bộ rõ ràng hơn.

Vương Minh mãi không tấn cấp giờ đã là Tam Dương sơ kỳ.

Ba người Hồ Hạo, Lý Mộng, Vân Dao cũng tiến bộ không nhỏ, nhất là Lý Mộng, trước đó chỉ là Nguyệt Doanh, hiện tại đã bước vào Nhật Diệu cảnh.

Lúc rời đi, hắn để lại chút đá Thần Năng cung cấp cho Tiểu Thụ, để nó phóng thích năng lượng cho mọi người tu luyện.

Không ngờ hiệu quả lại tốt như vậy.

Hách Liên Xuyên cười lớn: "Tu luyện ở đây có hiệu quả rất tốt đối với siêu năng như chúng ta! Bởi vì siêu năng có lực lượng thần bí bá đạo nhưng lại có rất nhiều ám thương, dù những năng lượng ngươi cung cấp trước đó có thể phát huy chút tác dụng chữa trị, ám thương tốt hơn nhiều, nhưng lực lượng thần bí vẫn rất bá đạo... Tu luyện ở đây có cảm giác ôn nhuận, ngay cả sinh mệnh đã tiêu hao cũng khôi phục..."

Giờ phút này, Tiểu Thụ truyền ra dao động tinh thần: "Tiềm lực của mấy người kia tiêu hao quá nhiều! Nhất là tên mập mạp này, tiềm lực tiêu hao quá lớn, người thời đại các ngươi rất đặc thù, hình như trong cơ thể có phong ấn phong tỏa tiềm lực, cũng là để bảo vệ bản thân, nhưng năng lượng của mấy vị theo võ sư đạo này thì có chút khác biệt... Sinh mệnh lực có thể giúp bọn họ khôi phục sinh mệnh lực... nhưng ta bây giờ chỉ có thể phóng ra một chút sinh mệnh lực, không thể giúp bọn họ hoàn toàn khôi phục."

Lý Hạo đã hiểu!

Siêu năng tiêu hao quá nhiều tiềm lực, trong tình huống này, tiêu hao tiềm lực tương đương với tiêu hao sinh mệnh lực.

Kết cục sẽ là chết sớm!

Cường giả thời kỳ văn minh cổ có thể sống rất lâu, sau khi đúc thành kim thân thì có thể sống đến ngàn năm, nhưng võ sư hay siêu năng bây giờ đều không đạt được đến mức này.

Kỳ thật có thể nhận ra điều này khi cảm ứng sinh mệnh lực của bản thân.

Võ sư có thần ý quá mạnh khiến nhục thân bị hao mòn.

Siêu năng có lực lượng thần bí quá bá đạo cũng luôn tiêu hao tiềm lực.

Vậy nên người thời nay tu luyện rất nhanh, thực lực rất cường đại nhưng loại tiến bộ thần tốc này sẽ đi kèm tổn thất nào đó, tỉ như tuổi thọ.

Lý Hạo không nói gì, hắn lấy ra một thanh Nguyên Thần Binh hệ mộc và 10.000 viên đá Thần Năng, trong nháy mắt dịch chuyển đến phần rễ của Tiểu Thụ: "Đây là thù lao!"

Tiểu Thụ lay động thân mình, hình như tâm tình không tệ.

Mặc dù đá Thần Năng không tính là gì nhưng số lượng nhiều cũng không tệ chút nào.

Mà Thần Binh - nhất là Thần Binh hệ mộc có khả năng là một phần thân thể của yêu thực năm xưa - có thể trợ giúp nó khôi phục một chút.

Mặc dù thiếu một chút lực lượng bản nguyên, nhưng ở giai đoạn hiện nay lực lượng bản nguyên không trợ giúp được nhiều cho nó, nó đang thiếu năng lượng.

Lực lượng bản nguyên là vấn đề của sau này.

Hiện giờ chỉ cần có đủ năng lượng là nó có thể khôi phục.

Lúc này, Lý Hạo bỗng nhiên vung ra một đống đồ vật, trong đó có chuông gió, quyền sáo, còn có 9 thanh Thần Binh, vậy là có tổng cộng 11 thanh Nguyên Thần Binh, đây là còn chưa tính thanh Thần Binh đã cho Tiểu Thụ kia.

Tiểu Thụ giật mình!

Mặc dù phẩm cấp không quá cao nhưng có nhiều Thần Binh như vậy cũng khiến nó cảm thấy ngoài ý muốn.

"Những thứ này có thể đổi bao nhiêu Sinh Mệnh Chi Tuyền?"

Lý Hạo nhìn về phía Tiểu Thụ: "Ngươi đưa ra số lượng đi."

Tiểu Thụ ngạc nhiên, hồi lâu sau, tinh thần dao động lên tiếng: "Ngươi chắc chắn muốn ta hấp thu hết ư? Đối với các ngươi mà nói, muốn có được những Thần Binh này cũng không dễ, trong đó còn có vài thanh phẩm cấp không tệ..."

Cộng thêm 1 thanh của nó, vậy là có tổng cộng 12 thanh Thần Binh.

Hơn nữa trước đó Lý Hạo đã tiêu hao vài chuôi.

Bình Luận (0)
Comment