Hiện giờ ngũ thế của hắn chỉ là khâu lại chứ không phải dung hợp, dung hợp quá khó khăn, Lý Hạo cảm thấy mình không có thiên phú đó, dung hợp trong 1 – 2 ngày không phải chuyện mà người thường có thể làm được.
Như vậy thì bão hòa khóa siêu năng trước.
Đại lượng kiếm năng, năng lượng thần bí, năng lượng nguyên tố bắt đầu tràn vào trong khóa siêu năng.
Trong trái tim, mãnh hổ bị trói buộc có vẻ hơi rung động, nó luôn chấn động không ngừng.
Giờ phút này, xiềng xích trói buộc lão hổ có cảm giác hóa thành thực chất.
Lý Hạo mặc kệ, tiếp tục hấp thu năng lượng.
Giờ phút này, trong cơ thể, từng đạo khóa siêu năng bắt đầu hiển hiện.
Tứ chi, ngũ tạng, trên trán, lỗ rốn, cột sống.
Trọn vẹn 12 khóa siêu năng nổi lên.
Đúng vậy, 12 khóa.
Bây giờ, thông thường mà nói thì chỉ có 9 khóa nhưng mọi người đều biết trên đầu cũng có một khóa, đó là một loại siêu năng đặc thù, rất nhiều người đều muốn phá vỡ chiếc khóa trong đầu kia.
Về phần vì sao siêu năng khác biệt thì có lẽ là vì biến dị.
Vậy nên, trong nhận thức, mọi người biết rằng có 10 khóa siêu năng.
Còn hiện tại Lý Hạo lại có 12 khóa siêu năng trên thân thể.
Cột sống là cốt, thần khuyết là thân.
Lý Hạo không để ý, có trong cơ thể người không chỉ có 12 khóa siêu năng, đôi khi, vào lúc trùng kích cảnh giới, hắn có một loại cảm ngộ, hoặc có thể gọi là nội thị, hắn nhìn thấy nhiều thứ hơn, trong thân thể hắn không chỉ có 12 khóa siêu năng.
Có thể vì tiềm lực của hắn không đủ hoặc là hắn còn quá yếu ớt nên những khóa khác vẫn chưa hiện ra mà thôi.
Nếu siêu năng có thể làm chủ được điều đó thì sẽ rất đáng sợ, phá 1 khóa là một cảnh giới, phá 12 khóa sẽ là 12 cảnh giới, mà bây giờ hình như người mạnh nhất chỉ phá được năm cái mà thôi.
Về phần trên Húc Quang có cùng tình trạng này hay không thì Lý Hạo không rõ, nhưng đám người Hồng Nhất Đường đều kiêng kỵ khi biết điều này, vậy nên có lẽ là có, dù sao Lý Hạo cũng chẳng để ý lắm.
Thời khắc này, Lý Hạo không ngừng hấp thu năng lượng, trong lòng thì đang tự hỏi.
Nếu thêm vào 1 khóa là có thể mở ra vậy thì mình có nên thử mở khóa siêu năng, giải phong chiến lực hay không?
Dù không có khả năng tăng cả đại cảnh giới nhưng chỉ một tiểu cảnh giới cũng tốt rồi, hiện tại mình có thể giết hậu kỳ, nếu phá giải xong mà giết được Húc Quang đỉnh phong thì cũng không tệ.
Đương nhiên là không phải phá hết, chỉ cần phá 1 phần là tốt rồi.
Hắn có kiếm năng, vậy nên không sợ vấn đề này.
Lúc trước Ngân Nguyệt giao cho hắn 30.000 viên đá Thần Năng, 10.000 viên đã cho Tiểu Thụ, 10.000 viên dùng cho tu luyện hết, một vạn viên còn lại đang nằm trên người Lý Hạo, trên thực tế, Lý Hạo không chỉ có chừng ấy đá Thần Năng.
Trước đó hắn giết nhiều người như vậy cũng thu được rất nhiều.
Tiêu hao trong hai ngày kia đều là Hồng Nhất Đường và Quang Minh Kiếm bỏ ra, Lý Hạo không mất gì, chỉ thu chút phí thủ tục mà thôi.
Trong lúc tu luyện, một dãy núi lớn xuất hiện.
Nó như một ranh giới chia cắt đại lục phương Đông và đại lục phương Bắc.
Vùng núi này tên là Khuê Sơn.
Lý Hạo không biết vì sao lại có cái tên này, trên sách viết như thế và hắn thì không quá để ý.
Trong Thương Sơn tại Ngân Nguyệt có đại yêu, trong Khuê Sơn nằm sát phương Đông với lượng siêu năng hùng hậu này có lẽ cũng có đại yêu, Lý Hạo vẫn nhắm mắt, trong lòng nâng cao cảnh giác, dặn dò nói: "Cẩn thận một chút, nếu gặp đại yêu thì hãy tránh đi, lỗ mũi của ngươi rất thính, chắc sẽ ngửi được mùi!"
"Gâu gâu!"
Hắc Báo gật đầu, có chút chờ mong.
Nó chưa bao giờ gặp đại yêu cả.
Đại yêu là thế nào?
Có cẩu yêu giống như mình không?
Lý Hạo từng gặp đại yêu, nhưng cẩu yêu thì chỉ có con dưới thân này thôi.
...
Khuê Sơn như một trường xà nằm sấp, quanh co khúc khuỷu, uốn lượn mấy ngàn dặm.
Nhìn từ trên địa đồ, Khuê Sơn không quá hùng vĩ, trên thực tế, khi đến Khuê Sơn mới thấy nó rất cao, đứng trước nó sẽ cảm thấy nó vô cùng hùng vĩ và đồ sộ.
Hắc Báo bay lên, không đi đường thường.
Đường núi cái gì? Đối với đại yêu như Hắc Báo mà nói thì trước mặt đều là đường, trực tiếp bay qua là được!
Hình như ở chân núi có người, có thể là sơn dân gần đây, Lý Hạo nghe tiếng người văng vẳng: "Cha, thần tiên kìa!"
"Thần tiên cái chó gì, đừng đánh rắm..."
Ngay sau đó, tiếng thét chói tai vang lên: "Chạy đi, là yêu!"
"..."
Lý Hạo bất lực, ngươi kêu lớn tiếng như vậy, nếu là yêu thật thì đã nuốt chửng ngươi rồi.
Hắn lười để ý tới bọn họ, hiện giờ hắn không sợ bị kẻ khác nhìn thấy, đương nhiên là chỉ không ngại người bình thường mà thôi.
Cả đời của một người bình thường có lẽ sẽ khó đi hết một khối đại lục, tiến vào đại lục khác.
...
Cùng lúc đó, trong Khuê Sơn, một cự xà trên đầu mọc sừng đang chuyển đổi thành Giao Long, nó đột nhiên mở mắt, đôi mắt chỉ có sự lạnh lùng vô tình.
Thân thể khổng lồ của nó đi xuyên qua rừng núi, nhanh chóng trườn về một hướng, tốc độ cực nhanh!
Vượt qua núi non trùng điệp, qua một hồi lâu, cự xà nhìn thấy thứ gì đó, đó là một con chó đen đang chạy rất nhanh.
Ban đầu Lý Hạo không để ý, một lát sau, hắn đột nhiên mở mắt, nhìn về nơi xa, hai mắt lóe lên tinh quang, ngay sau đó hắn thầm mắng một tiếng!
Hắc Báo đần này, mũi hỏng rồi sao?
Cách đó không xa, một cự xà còn lớn hơn con rắn ở Thương Sơn cuộn lại như một ngọn núi nhỏ, ban đầu Lý Hạo tưởng nó là núi thật, nhưng khi nhìn kỹ lại thì mơ hồ phát hiện quang huy chói mắt, không khác gì đại yêu ở Thương Sơn!
Đại yêu Thuế Biến kỳ!
Trong nháy mắt, Lý Hạo hiểu ra, cảm thấy hơi nhức đầu, sao bọn họ lại trực tiếp xâm nhập lãnh địa của nó chứ?
Hình như Hắc Báo cũng nhận ra, nó nhìn thoáng qua bên kia, trong mắt chó có chút nghi hoặc, kia là yêu sao?
Đây là lần đầu tiên nó nhìn thấy đại yêu nên rất hiếu kỳ.
Lớn thật!
Kích cỡ như vậy mà so với chính mình... Đột nhiên nó cảm thấy Lý Hạo bảo nó giảm béo là điều vớ vẩn.
Nó không sợ sệt, chỉ có chút hiếu kỳ, nó không những không lùi mà còn chủ động lao đến bên kia: “Gâu gâu gâu!"
Lý Hạo vừa định mắng chó thì con rắn lớn kia bỗng lui lại một chút, ánh mắt nhìn về phía Lý Hạo và Hắc Báo: “Khuê Sơn là lãnh địa của ta, hậu duệ Cổ Yêu phương nào mà lại đến đây?"
Lý Hạo giật mình!
Má nó!
Chuyện gì vậy?