Thanh âm nơi xa truyền vào trong tai, ánh mắt Lý Hạo hơi khác thường.
Thiên hạ đại loạn sao?
Nơi này là hành tỉnh phương Bắc gần đại lục phương Đông, tên là Song Lục hành tỉnh, ngụ ý là vượt qua hai khối đại lục.
Nhưng nghe lời nói của đám người ở đây, đám hải tặc hoặc sơn trại như Hắc Sơn phỉ, Bạch Thánh quân, Tinh Quang đạo đang hoành hành, hình như quan phương không đủ sức vây quét hoặc căn bản là mặc kệ! Có nơi người ta còn kéo nhau lên núi, vào rừng làm cướp!
Bỗng nhiên, ánh mắt Lý Hạo khẽ dao động, thúc Hắc Báo nhanh chóng đi qua, một lát sau, hắn thấy mấy vị siêu năng mặc áo trắng trong rừng.
Những người kia đang nhìn trộm thôn trại phương xa.
"Đốt đi..."
"Được!"
"Trương lão nhị qua đó chưa? Dẫn dắt một chút là đám người đó đều sẽ gia nhập Bạch Thánh quân, hán tử thôn này đều tinh thông thuỷ tính, bồi dưỡng một chút thì sẽ thành một chi thuỷ quân tinh nhuệ! Dẫn đạo tiến vào siêu năng thì 90% sẽ tiến vào lĩnh vực siêu phàm, trở thành siêu năng hệ thủy..."
"Làm hay lắm!"
"..."
Mấy người áo trắng đang ăn mừng, Lý Hạo nhíu mày, trong lòng cảm thấy bất bình, đốt thôn trang người ta, đoạt lương thực của người ta, ép người vào rừng làm cướp...
Phải giết bọn họ!
Ngay khi hắn muốn giải quyết những người này, đột nhiên có một người lên tiếng: "Nhanh lên, nhanh dẫn người đi, nếu ngươi không đi, đám người Hắc Sơn phỉ đến đây thì e rằng thôn trại này sẽ không còn một ngọn cỏ!"
"Đúng vậy, đám người kia quá hung tàn."
Kiếm trong tay Lý Hạo bỗng nhiên ngừng lại.
Thật lâu sau, hắn khẽ than thở trong lòng một tiếng, thúc Hắc Báo bay lên không.
Đúng hay sai?
Đúng hay sai ở đâu ra!
Quan phủ vô năng, giặc cướp hoành hành, chẳng có kẻ nào tốt, Bạch Thánh quân cũng không tốt lành gì, nhưng so với những kẻ khác, đám Bạch Thánh quân này ít nhất là không giết người, nghe giọng nói kia, có vẻ nếu Hắc Sơn phỉ tới thì những người này đều phải chết!
Giờ phút này, nếu hắn hăng hái làm việc nghĩa giết đám Bạch Thánh quân kia, chưa nói đến Hắc Sơn phỉ, mà chính đám Bạch Thánh quân còn lại biết người của mình đã chết thì sẽ đến trả thù những thôn dân này, Lý Hạo không thể lo hết mọi chuyện, không có khả năng đưa người đến chỗ Hồng Nhất Đường.
"Đúng và sai... Khó phân biệt!"
"Điều mắt thấy chưa hẳn đã là thật!"
Thời khắc này, Lý Hạo ngộ ra vài điều.
Vì sao người tu luyện phải đi khắp thế giới?
Chính là vì những điều này.
Có một vài thời khắc, có điều ngươi cảm thấy là tội ác, nhưng nếu ngươi nhúng tay vào thì có lẽ tội ác lớn hơn sẽ xảy ra.
Nhưng Lý Hạo không tính sai nguyên nhân căn bản.
"Nguyên nhân căn bản là phía quan phương vô năng! Không tiêu diệt toàn bộ đám trộm cướp này, không có biện pháp phòng ngự, không làm tốt dân sinh. Không thể nào vì đối phương không giết người mà cho rằng đó là người tốt, chỉ có thể nói rằng những kẻ đó tương đối lương thiện trong đám trộm cướp mà thôi."
Nghĩ đến đây, Lý Hạo bật cười, lấy ra một bầu rượu uống một ngụm.
Thiên hạ sắp loạn.
Thế cục điên đảo, sắp mất cân bằng, không ai biết có thể duy trì bao lâu nữa, những bá chủ kia, những kẻ có dã tâm kia có lẽ đều đang chờ mong ngày này.
"Hắc Báo!"
"Gâu gâu!"
"Có câu nói là thà làm chó thời bình, không làm người loạn thế. Ngươi nói xem, có phải đôi khi làm chó thì sẽ vô ưu vô lự hơn một chút hay không"
"Gâu gâu!"
"Haizz!"
Lý Hạo thở dài, đây là một con chó không biết nói chuyện.
"Người ta là cây mà còn nói chuyện được, rắn hay chim cũng thế. Còn ngươi thì không biết, không ổn, dù chỉ là dùng tinh thần lực truyền âm thì cũng được, cái này cũng không biết thì... Ngươi đấy... Ngốc quá mà!"
Hắc Báo ủy khuất, ta không đần, đây là sự khác biệt về chủng loại, ai biết được.
"Hay ta dạy chữ cho ngươi nhé?"
Lý Hạo cười nói: "Nếu ngươi biết chữ, có vấn đề gì thì có thể viết ra. Ta thấy ngọc truyền tin có thể dùng văn tự để truyền tin tức, nếu chúng ta làm một cái máy truyền tin song hướng tương tự máy nhắn tin thì cũng có thể trao đổi với nhau, cần nói gì thì cũng không cần suy đoán nữa."
"Gâu gâu!"
Dường như Hắc Báo rất hoảng sợ.
Không được! Hình như trong trí nhớ huyết mạch, nó rất e ngại chuyện biết chữ.
"Đáp ứng à? Tốt lắm, Hắc Báo thật giỏi, rồi ta sẽ dạy cho ngươi!"
"Gâu gâu gâu gâu..."
Hắc Báo sủa inh ỏi.
Ngươi hiểu lầm rồi, ta không đáp ứng!
Lý Hạo cười lớn, không để ý đến nữa.
Ta nói là ngươi đáp ứng thì đó chính là sự thật.
Ngươi có bản lĩnh thì nói chuyện đi!
Uống thêm 1 ngụm rượu, Lý Hạo không trêu chọc nó nữa, cũng không nói thêm gì, hắn nhắm mắt dưỡng thần, bắt đầu tu luyện, lần này hắn không tu luyện ngũ thế mà là bổ sung khóa siêu năng.
Hắn rất ngạc nhiên, bỏ thêm trái tim mà không bổ sung tứ chi thì có thể giải phong chiến lực được hay không?
Đám Nam Quyền đều là bổ sung tứ chi trước.
Sau khi bổ sung thành công và bão hòa, chiến lực bọn họ đều tăng lên.
Tỉ như Nam Quyền, trong tình huống bình thường, đại khái hắn là Húc Quang trung kỳ, Nam Quyền có tổng cộng năm khóa siêu năng đã bão hòa, bao gồm 4 khóa tứ chi và 1 khóa ngũ tạng.
Vậy bão hòa sáu khóa thì bình thường ít nhất cũng là Húc Quang hậu kỳ hoặc thậm chí là chiến lực đỉnh phong đúng không?
Quang Minh Kiếm từng nói rằng nàng đã bão hòa hai khóa siêu năng ngũ tạng, trong tình huống không giải phong, chiến lực đại khái cũng là đỉnh phong.
Lý Hạo biết rằng Hồng Nhất Đường không giải phong thì có thể đối phó với Húc Quang kỳ thuế biến, lần trước ở trong núi chính là như vậy, Địa Phúc Kiếm ít nhất cũng là ba khóa, thậm chí là bốn khóa!
"Đến Định Biên hành tỉnh cần tối thiểu hơn một ngày nữa. Trong thời gian này, có lẽ khóa siêu năng trái tim có thể bão hòa."
Khóa siêu năng này hấp thu rất nhiều năng lượng, vậy mà không có cảm giác đạt đến giới hạn, mấu chốt là không biết rốt cuộc nó hấp thu bao nhiêu, chỉ có thể tính theo lượng tiêu hao, như vậy Lý Hạo đã tốn đến mấy ngàn viên đá Thần Năng.
Lý Hạo muốn thử không đi theo đường thường, bão hòa khóa siêu năng ngũ tạng trước thì có xuất hiện chuyện gì dị thường hay không?
Có bảo vật Sinh Mệnh Chi Tuyền và kiếm năng ở đây, hắn không lo sẽ xảy ra vấn đề.
Cùng lắm thì xuất hiện dấu hiệu đứt đoạn, có lẽ hắn có thể trấn áp được.
Cũng có thể sẽ có chiến lực cường đại hơn thì sao.