Lúc này Lý Hạo mơ mơ hồ hồ, không nhịn được truyền âm cho Hắc Báo: "Yêu tộc vốn ngốc như vậy à? Hay con rắn kia bị ngu nên còn chưa rõ tình huống mà đã đồng ý hỗ trợ?"
Hắn không hiểu gì cả, cũng không dám cho đại xà đi theo mình. Mặc dù nó cường đại nhưng không phải là không ai giết được Thuế Biến kỳ, phải cẩn thận kẻo bị kẻ khác phát hiện.
Trong đầu Lý Hạo vẫn còn một điều nghi hoặc, đó là ai đã chỉ điểm cho đại xà này?
Dù thế nào đại xà này cũng đã cam đoan, nếu sắp tới hắn bại lộ, bị người đuổi giết thì có thể chạy đến đó, Lý Hạo cũng nói rõ Thuế Biến kỳ là không đủ, đại xà kia vẫn đáp ứng giúp hắn, có lẽ trong Khuê Sơn này còn đại yêu cường đại khác tồn tại.
Hắc Báo không đáp lại, cũng không có cách nào để đáp lại.
Kỳ thật Hắc Báo mơ hồ đoán ra nguyên nhân có lẽ là vì mình, đúng, chính là vì mình!
Lần trước, hình như lão ô quy cũng nói rằng nó có huyết mạch tôn quý, là hậu duệ sứ giả trấn yêu, chưởng quản đại yêu thiên hạ gì đó!
Nếu gặp phải đại yêu, chỉ cần có chút huyết mạch Cổ Yêu, huyết mạch càng mạnh thì càng cảm thụ được rõ ràng, nếu biết nó đi ngang qua, dù không bái kiến thì đại yêu bình thường cũng không dám trêu chọc nó.
Hiển nhiên đại xà kia đã cảm nhận được, nhưng nó không biết nguyên cớ, cũng không dám trêu chọc nên thái độ cực kỳ khách khí mà thôi.
"Được lợi nhờ bản cẩu..."
Hắc Báo thầm nghĩ, đáng tiếc là không thể nói ra, cũng tiếc vì không biết chữ, không thì nó đã viết ra cho Lý Hạo xem, cho hắn biết rằng chuyện này chẳng liên quan gì đến hắn cả, tất cả là nhờ ta!
Một người một chó vượt qua Khuê Sơn, tiến vào đại địa phương Đông.
...
Lúc này, một vài cường giả đến từ Trung Bộ mới tới gần Ngân Nguyệt, gần Lâm Giang hành tỉnh hội tụ rất nhiều cường giả.
Phủ tổng đốc Lâm Giang phủ, các cường giả cùng Phàn Xương - tổng đốc Lâm Giang cụng chén.
Sau đó có người mở miệng: "Phàn tổng đốc, ngươi đã từng giao thủ với Địa Phúc Kiếm và Quang Minh Kiếm, ngươi cảm thấy thực lực bọn họ thế nào?"
Phàn Xương ngưng trọng lên tiếng: "Rất mạnh! Ta và Càn Phong cùng đối phó với Hồng Nhất Đường mà lại bại lui, Càn Phong đã chết, ta cũng gãy một cánh tay, may mắn chạy thoát!"
Tất cả mọi người lộ vẻ nghiêm nghị!
Quả nhiên là cường hãn!
"Bây giờ Lý Hạo trốn trong Bạch Nguyệt thành, Ngân Nguyệt có rất nhiều cường giả, e rằng rất khó đối phó. Nơi đây tiếp giáp Ngân Nguyệt, không biết ngài có biện pháp gì hay không?"
Mọi người tới đây là vì Lâm Giang tiếp giáp Ngân Nguyệt, biết nhiều chuyện hơn, có lẽ Phàn Xương có biện pháp nào đó, hơn nữa gã đã bị đối phương chém mất một tay, cùng chung mối thù với bọn họ, gã sẽ không đứng về phía Ngân Nguyệt.
Phàn Xương uống một ngụm rượu, ngẫm nghĩ rồi cười nói: "Đối phó Ngân Nguyệt thì khó nhưng muốn dụ Lý Hạo ra thì không khó đến vậy."
Đám người nhìn gã, ngươi chắc chắn ư?
Người ta đâu phải kẻ ngốc.
Hiện tại hắn biết tình cảnh của mình rất nguy hiểm, sao lại bị dụ ra được?
"Bạch Sa Đạo!"
Phàn Xương uống ngụm rượu: "Trước đó Lý Hạo giết hai vị thống lĩnh Bạch Sa Đạo, Bạch Sa Đạo vẫn luôn tìm cơ hội trả thù, Lý Hạo đã từng nghiêm túc nói rằng muốn tiêu diệt Bạch Sa Đạo! Có thể cho Bạch Sa Đạo tiến vào khu vực Nguyệt Hải, tỏ thái độ muốn tiến công Nam Độ, tuy Ngân Nguyệt có nhiều cường giả nhưng Bạch Nguyệt thành, Diệu Quang thành mới là trung tâm, chắc chắn cần có cường giả tọa trấn, họa này do Lý Hạo đưa tới, với tính cách võ sư Ngân Nguyệt của Lý Hạo thì chắc chắn sẽ xuất thủ. Đương nhiên ta không biết đám người Địa Phúc Kiếm có tới hay không, chúng ta chỉ có thể hạn chế tối đa số lượng võ sư Ngân Nguyệt bên cạnh hắn!"
"Nếu Tinh Quang đạo tiến công uy hiếp, một bộ phận tiến vào Nguyệt Hải từ Tây Hải, uy hiếp Bạch Nguyệt thành, vậy chắc chắn sẽ có rất nhiều cường giả phải lưu thủ Bạch Nguyệt thành."
Gã xấu tính bày kế, dù sao cũng không định bỏ công sức, gã muốn tiện thể mượn sức những người này để uy hiếp đám hải tặc, kéo Tinh Quang đạo và Bạch Sa Đạo vào lưới.
Hải Yêu đạo do gã nâng đỡ cũng có thể nhân cơ hội vớt chút lợi ích.
Gã lại nói: "Như vậy sẽ kiềm chế đám người Hoàng Vũ, không cho bọn họ trợ giúp Lý Hạo, dù biết là nguy hiểm nhưng võ sư Ngân Nguyệt đều thích rêu rao chính nghĩa, dám làm dám chịu, Lý Hạo chọc phải Bạch Sa Đạo, hắn chắc chắn sẽ xuất thủ, nếu không, võ sư Ngân Nguyệt đều sẽ xem thường hắn, dù bọn họ biết làm vậy thì hắn sẽ gặp nguy hiểm nhưng sẽ không ngăn cản hắn, đám người này cố chấp như vậy đấy!"
Đám người suy tư.
Phương án này có khả năng thực hiện, mà điều kiện tiên quyết là hải tặc phải đáp ứng.
Nếu hải tặc không đáp ứng thì sao?
Cũng không cần bọn họ thật sự ra tay, hải tặc chỉ cần uy hiếp một chút mà thôi, không phải thật sự tiến công Ngân Nguyệt, nếu khi ấy Ngân Nguyệt không tin, để hải tặc tiến vào thì kết cục sẽ là sinh linh đồ thán.
Đám người nhìn Phàn Xương, Phàn Xương cười nói: "Nếu chư vị cảm thấy vẫn chưa yên tâm thì ta cũng có thể điều động quân đội phủ tổng đốc tới gần Ngân Nguyệt, tiến hành quân diễn!"
Gã cắn răng quyết tâm!
Địa Phúc Kiếm chặt đứt tay gã, tuy gã đã dùng một giọt Sinh Mệnh Chi Tuyền để khôi phục cánh tay, nhưng cánh tay này yếu đuối hơn trước rất nhiều, điều này khiến gã cực kỳ phẫn hận!
Đám người nghe vậy, ánh mắt sáng lên.
Trên lục địa có Lâm Giang uy hiếp.
Trên biển có hải tặc uy hiếp.
Như vậy bọn họ có thể kiềm chế rất nhiều cường giả, khi đó, nếu Lý Hạo dám ra ngoài thì hắn chắc chắn sẽ phải chết, giờ chỉ phải xem hắn có dám đi ra mạo hiểm hay không.
Nhưng hắn không ra, Bạch Sa Đạo thật sự xâm nhập Nam Độ, vậy thì thanh danh của Lý Hạo sẽ bị hủy hoại hoàn toàn tại Ngân Nguyệt!
Một vài võ sư lão bối Ngân Nguyệt cũng sẽ cảm thấy hổ thẹn, không ủng hộ hắn!
Đám người Hoàng Vũ coi trọng đại cục, nhưng một vài võ sư lão bối tương đối thuần túy, dù chiến tử thì vẫn không vứt đi khí khái võ sư Ngân Nguyệt, chắc chắc sẽ cảm thấy Lý Hạo không đáng tin.
Mặc dù kế hoạch của bọn họ không thành công thì Lý Hạo cũng có thể bị võ lâm Ngân Nguyệt vứt bỏ!
"Phàn tổng đốc quả là nhìn xa trông rộng!"
Đám người nâng chén tươi cười.
Quả nhiên là người có thể trấn áp Lâm Giang, tên Phàn Xương này cũng là người ngoan độc.
Nếu Nam Độ vỡ trận thì Lâm Giang cũng sẽ được lợi, Nam Độ đã cướp đoạt không ít lợi ích của Lâm Giang, vấn đề này dính đến lợi ích cực lớn, gia hỏa này không thuần túy là muốn báo thù, nghe nói trong tám đoàn hải tặc lớn có một chi là của gã.
Nghĩ như vậy, tất cả mọi người đều cười, hiểu ra ý đồ của gã là gì.