Hai người đến từ Hỏa Minh hành tỉnh, cũng là một trong những hành tỉnh cường đại của Đông Bộ, bởi vì địa hình núi lửa khá nhiều dẫn đến có nhiều siêu năng Hỏa hệ với thực lực cường hãn.
Mà Hỏa Minh hành tỉnh cũng là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt của Từ gia.
Kẻ cai quản Hỏa Minh hành tỉnh không giống với các địa phương khác, nơi này do Ti trưởng Tuần Kiểm ti cũng chính là vị lão nhân tóc hoa râm này nắm giữ toàn bộ lực lượng quân sự của hành tỉnh từ mấy chục năm trước.
Lão nhân và Từ Khánh xảy ra xung đột từ nhiều năm trước, vẫn luôn là cái gai mà Từ gia muốn nhổ, bất quá thực lực lão nhân cường hãn, bước vào siêu năng từ sớm, bây giờ cũng đã đến kỳ thuế biến, lại còn là Hỏa hệ hùng mạnh, chiến lực bưu hãn.
Dưới trướng y còn có một nhánh Hỏa Hành quân cực kỳ trung thành, cường giả cũng rất nhiều, Từ gia hiển nhiên không dám tùy tiện xuống tay.
Lần này, Từ gia đại tế, lão nhân tự mình góp mặt, vị trung niên cực kỳ không muốn nhưng lại chẳng lay chuyển được y, chỉ đành cùng theo tới.
Thấy phụ thân muốn xuống xe, vị trung niên truyền âm nói: "Phụ thân, ta lo lắng Từ gia sẽ gây khó dễ cho phụ thân, trước tiên nên để ta tới. . ."
"Được rồi, làm đại sự cũng không cần thiết bó tay bó chân thời thời khắc khắc như vậy! Từ gia tuy mạnh nhưng hôm nay là đại tế công khai, uy hiếp có thể sẽ có nhưng trước mặt mọi người họ sẽ không có gan cũng chẳng có phách lực ra tay với ta, Từ Khánh sẽ không làm con chim đầu đàn này. Mặt khác ba phương chưa loạn, phương đông loạn trước cũng đâu phải kết quả mà lão muốn."
Dù sao cũng đâu chỉ mình lão nhân này phản đối Từ Khánh.
Có nhiều người lắm!
Từ Khánh muốn nhất thống phương đông, tối thiểu thì bây giờ không thể nào.
Lão nhân thầm nghĩ, miệng cũng không nói thêm gì, cất bước đi về hướng phủ quốc công. Cường giả đón tiếp ở cổng hơi biến sắc, cấp tốc nói: "Ti trưởng Tuần Kiểm ti Hỏa Minh hành tỉnh đến!"
Lời này vừa nói ra, trong nháy mắt đã khiến rất nhiều người chú ý.
Phía sau lão nhân có vài cường giả, nghe được lời này bèn nhao nhao nhìn về phía cổng vào, thấy lão nhân góp mặt, có người bất ngờ nở nụ cười, có vị này ở đây thì phải xem tình huống để hành sự rồi.
Phản đối Từ gia thì cũng phải có một con dê đầu đàn.
Tại phương đông, kẻ có tư cách, có thực lực để trực tiếp chống lại Từ gia chỉ có ba nhà, Hỏa Minh hành tỉnh là một trong số đó. Thứ hai là Đông Cực hành tỉnh, là một nơi cương vực rộng lớn, nhân khẩu đông đảo, cường giả như mây.
Thể chế của Đông Cực hành tỉnh có vài điểm khác biệt, giống như Định Biên, Đông Cực cũng có một đại thế gia tọa trấn. Danh khí của Đông Cực Hầu tuy không bằng phủ quốc công nhưng cũng là huân quý Thiên Tinh vương triều khai quốc năm đó.
Trừ Hỏa Minh và Đông Cực hành tỉnh, thế lực đối chọi Từ gia thứ ba của phương đông không phải là hành tỉnh mà là một tổ chức tên là Thần Nhật hội.
Thần Nhật hội thành lập từ rất lâu, gần như song hành với tam đại tổ chức, bất quá nó khuếch trương không nhanh bằng tam đại tổ chức, bây giờ chỉ đang cắm rễ ở phương đông chứ chưa thể khuếch tán ra. Thế nhưng thực lực ở phương đông của nó vô cùng cường hãn, thu nạp rất nhiều tán tu, tam đại tổ chức tại phương đông nếu chỉ tính đơn độc một nhà thì cũng không phải là đối thủ của Thần Nhật hội.
Thành viên của Thần Nhật hội trải rộng khắp phương đông, thậm chí có những thành viên có thân phận cực kỳ hiển hách, nghe đồn thậm chí có nơi là Đại tướng biên cương gia nhập trong đó, thu được không ít nhân vật thực quyền ủng hộ. Giống như Từ gia đứng sau hỗ trợ tam đại tổ chức, Thần Nhật hội cũng có vị kim chủ hậu thuẫn như vậy.
Một vài hành tỉnh ngoài mặt không dám phản kháng Từ gia, nhưng vụng trộm vì bảo trụ địa vị mà đều ủng hộ Thần Nhật hội.
Đối tượng chinh chiến của Định Quốc quân trong những năm qua đa phần đều là thành viên Thần Nhật hội.
Lão nhân vừa tới cổng đã khiến rất nhiều người chú ý.
Phía sau, còn có cường giả hành tỉnh khác vội vàng tiến lên nhiệt tình chào mời: "Du ti trưởng cũng đến sao? Sớm biết thì ta nên đi cùng đường với Du ti trưởng rồi, có Du ti trưởng ở đây sẽ an toàn hơn nhiều."
Lão nhân quay đầu, cười gật đầu: "Trở về có thể đi cùng nhau."
"Vậy thì làm phiền!"
Một đám người tụ tập tại cổng ra vào, cười cười nói nói, không có dáng vẻ đến phúng viếng chút nào.
Rất nhanh, Từ Tinh tự mình ra đón, thấy lão nhân bèn lộ ra nụ cười dối trá: "Du ti trưởng tới rồi, mời vào. . ."
Nói rồi dáng tươi cười của gã biến mất, lộ ra vẻ bi thương: "Lần này đại ca bất hạnh gặp nạn, khiến các vị vất vả bôn ba rồi."
Tốc độ trở mặt của gã thực sự quá kinh người.
Cười là biểu thị hữu hảo, bi thương là bởi vì đại ca và chất tử mất mạng, hôm nay là tế điển nên vẫn phải chú ý một chút.
Lão nhân cũng thu liễm dáng tươi cười, thở dài một tiếng: "Xin bớt đau buồn! Không nghĩ tới đám người Quang Minh Kiếm lớn mật như thế, Lý Hạo càng là xuất thủ tàn nhẫn, Định quốc công là nhân vật lương thiện nhưng lại phải kẻ đầu bạc tiễn người đầu xanh, mong rằng quốc công bảo trọng thân thể, sống lâu trăm tuổi, tuyệt đối đừng để ảnh hưởng tới sức khỏe."
Từ Tinh thầm mắng trong lòng.
Dối trá!
Đương nhiên, sống lâu trăm tuổi không tính là châm chọc gì, dù là trở thành võ sư hay siêu năng cũng không có nghĩa là có thể sống thật lâu, không giải quyết vấn đề thân thể ngũ tạng yếu đi thì có khi trăm tuổi chính là cực hạn.
Cho nên lời này không có quá nhiều ý trào phúng, chỉ là từ miệng vị này nói ra sẽ khiến cho người ta không thoải mái.
"Du ti trưởng mau vào đi!"
Từ Tinh không muốn nhiều lời, trong lòng y quyết tâm, chút nữa các ngươi liền biết Từ gia dù tổn thất nặng nề thì cũng không phải nơi các ngươi có thể so bì.
Nếu Khuê Sơn nhất mạch không đến thì họ còn hơi kiêng kị.
Bây giờ họ đã đạt thành nhất trí với Khuê Sơn, mà Khuê Sơn có rất nhiều đại yêu Húc Quang, mặc dù Xà Vương là thực lực kỳ thuế biến nhưng huyết mạch đại yêu cường hãn, nhục thân cường đại, không phải nhân vật mà kỳ thuế biến bình thường có thể sánh bằng.
Chờ khi các ngươi biết Từ gia liên thủ với Khuê Sơn Yêu tộc, đến lúc đó để xem các ngươi còn có thể cười được nữa không.
Lão nhân không nói gì nữa, mang theo nhi tử và mấy vị cường giả hành tỉnh khác cất bước đi vào, tiến vào bên trong tự nhiên sẽ có nô bộc phủ quốc công dẫn đường để tới từ đường.
Mà ở cổng chính, cường giả đón tiếp lại thấy được một người, sắc mặt hắn ta khẽ biến nhìn thoáng qua Từ Tinh, đang do dự không biết có nên kêu tên ra hay không.
Từ Tinh cũng ngẩng đầu nhìn lại, ánh mắt khẽ động, sau đó gã lắc đầu.
Hiển nhiên là nhắc nhở đối phương không cần hô.
Người tới có thân phận không thể tiết lộ, dù bề ngoài mọi người đều biết sự tồn tại của những người này thế nhưng sẽ không cố ý công khai.
Người mới đến mang theo khí chất bưu hãn, không chỉ một mà sau lưng còn đi theo không ít người, đội hình hơi tán loạn mất trật tự nhưng lại đều lấy vị cường giả râu dài này dẫn đầu.
Vị râu dài nọ mặc họ đi lộn xộn, dù là loại trường hợp này thì y cũng không thu dọn, trên thân y dường như còn dính huyết dịch, cách thật xa đã nói: "Lão nhân gia Định quốc công không sao chứ? Tên Lý Hạo kia gan to bằng trời, sau này ta sẽ tìm cơ hội chém đầu hắn, tế vong linh đại công tử!"
Giọng nói của vị này rất lớn, khiến cho không ít người chú ý.
Từ Tinh miễn cưỡng cười một tiếng, tiến lên một bước, "Hồ đảo chủ tới rồi, mời vào!"
Vị râu dài được xưng là Hồ đảo chủ cất giọng hùng vĩ: "Đại công tử chết rồi, vậy sau này Nhị công tử sẽ là tiểu quốc công đúng không? Chúc mừng!"
Từ Tinh lập tức nhíu mày.
Dù nghĩ như vậy thì ở nơi này cũng không thể nói ra thế kia, gia hỏa này cố ý sao?
Đương nhiên, gã không muốn đắc tội người này.