Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 980 - Chương 980 - Tế Điện 1

Chương 980 - Tế Điện 1
Chương 980 - Tế Điện 1

Giày vò một đêm.

Sắc trời dần sáng.

Hôm nay chính là ngày tế điện của đại công tử trưởng phòng trưởng tôn phủ quốc công.

Từ Phong cũng cùng tế điện vào một ngày.

Hai vị này đều chết trong tay Lý Hạo, có thể nói, thù hận của Định quốc công phủ và Lý Hạo thậm chí đã vượt qua thù hận giữa hắn và Hồng Nguyệt, đương nhiên, đây là căm hận mà Định quốc công phủ dành cho Lý Hạo.

Giống như Lý Hạo hận Hồng Nguyệt, người ta cũng hận không thể ăn thịt Lý Hạo.

Giang hồ chính là như vậy.

Ngươi giết ta, ta giết ngươi, ân oán giang hồ không thể thiếu.

Cho nên, dù Từ gia hận Lý Hạo muốn chết, Lý Hạo cũng không coi ra gì, giống như Ánh Hồng Nguyệt đại khái cũng sẽ chẳng quan tâm Lý Hạo có hận gã hay không, từ xưa thắng làm vua thua làm giặc, chỉ cần Từ gia bắt giết Lý Hạo, Lý Hạo đánh chết Ánh Hồng Nguyệt, cừu hận này tự nhiên cũng sẽ tiêu tan.

Sắc trời sáng lên, phủ quốc công bắt đầu náo nhiệt.

Phía ngoài quảng trường truyền tới tiếng người.

Định quốc công thân dân, cửa nhà xây hưu nhàn rộng mở, nhi tử chết rồi, cháu trai chết rồi, lão cũng thế mà mở rộng ra, người dối trá như vậy rất khó gặp, đương nhiên, nếu cuối cùng lão thắng, lấy được thiên hạ, vậy thì không phải là dối trá mà là chân thiện mỹ.

Loại người này đôi khi rất đáng sợ.

Lý Hạo nằm trong bụng Hắc Báo, bụng của nó rất rộng rãi cũng không hề bẩn thỉu. Nội phủ của gia hỏa này đã sắp thành tinh cương, không có huyết nhục bèo nhèo gì hết.

Thời khắc này Lý Hạo vẫn nhớ mãi không quên bảo khố của người ta.

Lừa gạt được Truy Phong Ngoa liền rời đi, hay là bắt gọn đây?

Đây là vấn đề mà Lý Hạo đang suy nghĩ.

Nếu đơn thuần chỉ là lừa Truy Phong Ngoa về tay, có lẽ không tới mấy ngày hắn sẽ bại lộ, bất quá làm thế sẽ an toàn hơn rất nhiều, hắn sẽ thuận lợi rời đi phủ quốc công.

Thế nhưng người ta mượn đồ vật thì cũng có yêu cầu.

Khuê Sơn Xà Vương không có khả năng thật sự phái năm vị Húc Quang đại yêu đến, càng không có khả năng đưa tới vô số Sinh Mệnh Chi Tuyền làm lợi tức, ba năm ngày sau đại khái sẽ bị đâm thủng.

Bất quá, thời gian đã đủ cho Lý Hạo chạy trốn.

"Mạo hiểm một lần hay là lừa Truy Phong Ngoa về tay bèn đi?"

Lý Hạo tử hỏi mình, dù sao ở đây cũng chẳng có ai để mà hỏi, có lẽ Hắc Báo cảm thấy trong bụng có người, ngủ không thoải mái, nó đi đi lại lại trên mặt đất, cũng làm cho Lý Hạo không yên.

"Phủ quốc công không loạn, ta lừa Truy Phong Ngoa sẽ bại lộ quá nhiều át chủ bài. . . Chỉ sợ Từ Khánh cũng muốn tự thân truy sát ta."

"Hôm nay, cường giả các đại hành tỉnh phương đông tề tụ nơi đây, phủ quốc công hẳn là có ý mượn cơ hội chấn nhiếp. . ."

Lợi dụng Khuê Sơn để chấn nhiếp một số người.

Thực lực Khuê Sơn không yếu, mặt ngoài chỉ có một vị thuế biến kỳ, còn lại là mấy vị đại yêu Húc Quang và rất đông Tam Dương, đối với hành tỉnh đồng dạng thì đây là kẻ địch không cách nào trêu chọc.

"Chấn nhiếp. . . Vậy đại biểu lực khống chế của phủ quốc công đối với phương đông không mạnh như trong tưởng tượng, trong những người này thậm chí còn có vài vị có thể ngang địa vị với đối phương."

"Bá chủ mạnh nhất phương đông là Từ gia, nhưng dường như cũng có mấy nhà khác có cùng địa vị với bọn họ. 21 hành tỉnh, nếu Từ gia có thể trấn áp toàn bộ thì đã sớm độc bá, cát cứ một phương."

Từng suy nghĩ hiển hiện trong đầu Lý Hạo.

Mà giờ khắc này, bên ngoài cũng có tiếng người truyền đến.

"Thự trưởng Hành Chính Tổng Thự Định Biên hành tỉnh đến!"

Ngoài cửa, có người của phủ quốc công cất tiếng báo.

Người tới tế điện đều là đại nhân vật, tất nhiên là phải báo tên ra để hiển lộ uy nghiêm, nhân mạch của phủ quốc công.

Định Biên hành tỉnh nằm ngay dưới mí mắt phủ quốc công, tự nhiên cũng là người của phủ quốc công, Thự trưởng Hành Chính Tổng Thự của nơi này chỉ để bài trí, nhưng dù vậy thì cũng có địa vị cực cao. Khắp toàn bộ Thiên Tinh vương triều, vạn dặm giang sơn, cũng chỉ có 99 vị Thự trưởng Hành Chính Tổng Thự.

Vị này tới sớm như vậy, hiển nhiên cũng là cho phủ quốc công nở mày nở mặt.

Lý Hạo yên lặng nghe, không có bất cứ động tĩnh gì.

Từ Tinh để hắn nghỉ ngơi một hồi, nói chút nữa sẽ cho người mời hắn qua, dựa theo Lý Hạo phỏng đoán, có lẽ là chờ người tới đông đủ, Từ gia mới mời mình đến để đánh cho một số người trở tay không kịp.

. . .

Ngoài phủ quốc công.

Từng chiếc xe nhỏ chậm rãi dừng lại.

Đương nhiên cũng có kẻ không đi theo đường thông thường, có cường giả mặc giáp trực tiếp cưỡi tọa kỵ đến, có một số là yêu thú, một số là tuấn mã thông thường nhưng kích cỡ lại kinh người.

Có vài cường giả thì trực tiếp khống chế Nguyên Thần Binh tới.

Có phi thuyền, cũng có cỗ kiệu.

Những người này đa phần đều có thực lực không hề kém.

Trừ Định Biên còn có 20 hành tỉnh, một đại hành tỉnh sẽ có nhân khẩu hàng triệu, phương đông lại cực kỳ to lớn giàu có, năng lượng thần bí nồng đậm, xét từ số lượng cường giả thì mạnh hơn phương bắc nhiều.

Phương bắc ngoại trừ mấy lão âm hàng Ngân Nguyệt, xét về thực lực trên mặt nổi thì vẫn yếu nhất trong bốn đại lục.

Hôm nay, cường giả của các đại hành tỉnh tề tụ.

Mặc dù người tới chưa hẳn đều là trưởng quan cao nhất hay cường giả mạnh nhất nhưng cơ hồ đều có Húc Quang dẫn đội, có thể là quan lớn một tỉnh hoặc là người phát ngôn một phương, tóm lại đều rất cao minh.

Mà có một số hành tỉnh còn là trưởng quan cao nhất tự mình đến.

Phủ quốc công đã xảy ra biến cố như mây.

Cường giả vẫn lạc rất nhiều, Húc Quang chết mất 9 vị, điều đó cũng làm cho một số hành tỉnh trước đó bị áp chế rục rịch, có người muốn tự mình đến dò xét xem bây giờ phủ quốc công còn mấy phần thực lực.

9 vị Húc Quang không phải số lượng nhỏ.

Từ Phong yếu nhất cũng đã là Húc Quang trung kỳ.

Mặc dù nội tình Từ gia hùng hậu nhưng phút chốc lại hao tổn quá nhiều cường giả, thậm chí còn vượt qua số lượng cường giả Hồng Nguyệt hao tổn tại Ngân Nguyệt những ngày qua.

Bên ngoài phủ quốc công, một cỗ xe nhỏ màu đen chậm rãi dừng lại.

Trong xe nhỏ, trừ lái xe thì còn có hai người, một già một trung tuổi.

Lão nhân tóc hoa râm có vẻ hơi già yếu.

Vị trung niên thân thể tráng kiện, vạm vỡ, bất quá che lấp phía dưới quân phục nên cũng không quá dễ thấy.

"Phụ thân, đến rồi."

Vị trung niên thấp giọng nói một câu, lão nhân mở mắt nhìn ra ngoài hướng về phía phủ quốc công, nhìn chằm chằm vài chữ to trên cổng, nói khẽ: "Không biết hôm nay Từ Khánh có thể chơi ra trò gì, chút nữa sau khi tiến vào, nhớ nghe nhiều nói ít."

"Phụ thân, ta biết."

Trung niên gật đầu.

Bình Luận (0)
Comment