Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 983 - Chương 983 - Tế Điện 4

Chương 983 - Tế Điện 4
Chương 983 - Tế Điện 4

Lúc này, bên trong lại đứng đầy người Từ gia.

Cũng chỉ có bây giờ mới có thể phát hiện thành viên của gia tộc truyền thừa 200 năm thật sự không ít, còn không phải là loại một chồng một vợ, mỗi đời một thời đại, phủ quốc công đa phần là tam thê tứ thiếp, có vài người cả đời có khi mười mấy hai mươi vợ. . . Nam đinh nhập từ đường hiển nhiên cũng không dưới trăm người.

Chỉ sợ còn có không ít người chẳng có tư cách tiến vào từ đường.

Chờ đến khi Hắc Báo xuất hiện, trong nháy mắt nó đã hấp dẫn lực chú ý của mọi người, một số người không khỏi biến sắc.

Yêu!

Mặc kệ là Hỏa Minh hành tỉnh hay người của Đông Cực Hầu phủ từ Đông Cực hành tỉnh, ai nấy đều nhao nhao lộ ra sắc mặt khác thường.

Đầu tiên là hải tặc, sau lại là Yêu tộc. . .

Định quốc công thật sự là gan to bằng trời!

Yêu tộc này ở đâu ra?

Thực lực của tiểu yêu này cũng không mạnh, chỉ mới Tam Dương mà thôi, ở đây, trừ người Từ gia có thể đi vào thì không có ai thấp hơn Tam Dương cả.

Hắc Báo nện bước nghênh ngang, phách lối vô cùng.

Trên thực tế, Hắc Báo cũng khá là run chân, kỳ thật Lý Hạo cũng thế.

Cường giả nhiều lắm!

Bị tất cả mọi người nhìn chằm chằm, không run chân mới là lạ, nhưng làm hậu duệ Cổ Yêu, được chứng kiến cảnh tượng hoành tráng, giờ phút này, dù phải giả vờ thì cũng phải tỏ ra bá đạo. Hắc Báo run run, Lý Hạo lại dao động tinh thần, phách lối không gì sánh được: "Nhìn cái gì, một đám rác rưởi, còn dám nhìn nữa ta sẽ đâm mù mắt các ngươi!"

Lời này vừa nói ra, một số người lập tức đổi sắc.

Không ít người nhìn về phía Nhị tổng quản bên cạnh, sắc mặt khó tả chờ đợi phản ứng của Từ gia.

Từ Tinh cấp tốc ra khỏi từ đường, âm thầm kêu khổ trong lòng, gã quên mất vị đại yêu này khoa trương cỡ nào.

Đừng nhìn nó chỉ là Tam Dương. . . nó thực sự rất phách lối.

Gã biết nội tình tự nhiên biết vì sao nó phách lối, sợ là sợ có người không biết hay không hiểu, chọc giận người ta thì đối phương sẽ trực tiếp ra tay chém giết vị tiểu yêu Tam Dương này, vậy thì phủ quốc công sẽ phiền phức lớn rồi.

Gã cấp tốc đi ra, vội vàng tươi cười: "Chư vị thứ lỗi, vị sứ giả Yêu tộc này có thói quen khác với Nhân tộc, cũng không phải cố ý đâu. Ta giới thiệu cho chư vị làm quen, vị này là sứ giả Long Thần đến từ Khuê Sơn! Sứ giả không đơn thuần chỉ là sứ giả của Khuê Sơn Yêu tộc mà còn là hậu duệ của một vị Vô Địch, thân phận cực kỳ tôn quý!"

Lời này vừa nói ra, một số người sầm mặt.

Khuê Sơn Yêu tộc!

Đương nhiên, điểm này đã có người suy đoán ra, dù sao Yêu tộc phương đông cũng chỉ mấy nơi kia, nhưng câu nói phía sau là có ý gì?

Hậu duệ của một vị Vô Địch?

Dạng cường giả gì mới đáng để nói như vậy.

Trong đám người kia, tròng mắt Râu Đỏ khẽ chuyển, cực kỳ lỗ mãng trực tiếp hỏi: "Nhị công tử, bây giờ có ai dám xưng vô địch?"

"Hừ!" Lý Hạo hừ lạnh: "Lông đỏ rác rưởi cũng dám làm càn!"

Râu Đỏ giận tím mặt!

Từ Tinh âm thầm kêu khổ, vội vàng nói: "Sứ giả chớ nóng giận, Hồ đảo chủ xin bình tĩnh! Vị này là hậu duệ Cổ Yêu, Cổ Yêu. . . hiểu chưa?"

Gã nhìn về phía đám người: "Sứ giả là huyết mạch Cổ Yêu đích truyền… tiên tổ của sứ giả vẫn còn sống!"

Hiểu chưa?

Lời này vừa nói ra, trong nháy mắt, ai nấy đều thầm kinh hãi biến sắc.

Thật hay giả vậy?

Đều là đại nhân vật, há có thể không rõ ý tứ trong đó, vì thế ai nấy đều chấn động khó tin, làm sao có thể?

Đại yêu từ thời đại văn minh cổ vẫn còn sống ư?

Vậy là đã sống bao nhiêu năm?

Vương triều thay đổi, thương hải tang điền, siêu năng quật khởi cùng lắm mới chỉ 20 năm, so sánh với đám đại yêu Viễn Cổ này thì mọi người đều hiểu rõ, nhân vật có thể sống đến hiện tại khẳng định là sẽ vô cùng kinh khủng. . .

Chỉ là điều này quá khó tin!

Không phải Từ gia cố ý hù dọa mọi người đấy chứ?

Tùy tiện tìm một con tiểu yêu đến để dọa mọi người ư?

Cố ý chấn nhiếp tứ phương sao?

Mặc dù Khuê Sơn nhất mạch cường đại, cường giả kỳ thuế biến cộng thêm mấy vị Húc Quang tuy có đáng sợ nhưng cũng chẳng phải là không thể trêu chọc nổi. Chỉ có điều nếu thực sự tồn tại một vị Cổ Yêu… vậy thì thật sự trêu chọc không nổi!

Giờ khắc này, dù là Râu Đỏ cũng phải biến sắc, không nói gì mà chỉ ôm lòng hồ nghi.

Lão nhìn thoáng qua Từ Tinh, không biết đối phương cố ý hù dọa mọi người hay sự thật là như vậy?

Còn nữa, Cổ Yêu đích truyền mà yếu như vậy sao?

Mới chỉ Tam Dương trung kỳ mà thôi!

Lão không hề sợ Khuê Sơn, lão cũng là cường giả kỳ thuế biến, giết tiểu yêu này xong cùng lắm thì vào biển, Khuê Sơn ở trong lục địa, họ dám đến biển thì lão sẽ để cho Khuê Sơn nhất mạch biết Đông Hải không phải nơi mà lục địa có thể so bì.

Nhưng nếu có một đầu Cổ Yêu còn sống vậy thì không thể tự tìm đường chết.

Lý Hạo cũng ôm tâm trạng thấp thỏm, nhưng lúc này Từ Tinh bắt đầu giúp hắn nên hắn cũng an tâm hơn, trong lòng thầm thở phảo, phách lối không gì sánh được: "Nghe cho kỹ, Khuê Sơn nhất mạch chúng ta sắp hiện thế, các ngươi đều ngoan ngoãn mà nghe lời, bằng không đừng trách Yêu tộc ta không khách khí!"

Có người lộ ra vẻ phẫn nộ.

Từ Tinh cũng không ngừng kêu khổ, âm thầm truyền âm: "Sứ giả, Nhân tộc và Yêu tộc có thói quen khác biệt, Khuê Sơn cũng không cần thiết trêu chọc quá nhiều người, sứ giả đừng so đo với họ làm gì. . ."

Nói xong tròng mắt gã khẽ nhúc nhích, lại truyền âm: "Trong đám này, những người khác chịu phục Khuê Sơn nhất mạch, nhưng có mấy người bình thường nói xấu Khuê Sơn không ít, lão đầu Hỏa hệ kia là cường giả của Hỏa Minh hành tỉnh, tên là Du Tiều, y không phải thứ gì tốt."

"Còn cả vị đội miện quan nữa, đó là trưởng tử của Đông cực Hầu Đông Cực hành tỉnh. Đông Cực Hầu từng nói sớm muộn gì cũng phải tiêu diệt Khuê Sơn Yêu tộc."

"Còn người mặc áo bào đen có đại nhật đồ huy là người của tổ chức Thần Nhật hội, tên này đã âm thầm săn giết không ít Yêu tộc. . ."

Lúc này y nghĩ tới câu rước họa vào thân.

Vị đại yêu này thối miệng vô cùng.

Trước tiên cứ đắc tội mấy phương này là tốt nhất.

Đến lúc đó dù muốn hòa hoãn quan hệ thì cũng không được, chỉ có thể toàn tâm toàn ý hợp tác với Từ gia mà thôi.

Tốt nhất là đánh nhau ngay tại hiện trường, cho đại yêu này nếm mùi đau khổ, sau đó Từ gia ra mặt hòa hoãn, cứu đại yêu, như vậy mới thú vị. Từ Tinh lập tức nghĩ đến rất nhiều việc.

Bình Luận (0)
Comment