Mấy người Khổng Khiết cũng gật đầu, nhưng Khổng Khiết vẫn trầm giọng nói: "Dù không giết được tên kia thì cũng đã xảy ra chuyện gì đó, không thì phủ quốc công không có khả năng bị đốt. Nếu Định Quốc Công không chết, Lý Hạo cũng không chết, vậy chứng tỏ người của phủ quốc công đang đuổi giết hắn, nếu không thì đã không để mặc tình thế hỗn loạn!"
Chỉ cần cẩn thận suy đoán một chút là có thể đoán ra chút chân tướng của việc này.
Nếu là thế thật thì Lý Hạo đang gặp nguy hiểm.
Tên điên này, sao lại đến gây chuyện với Định Quốc Công làm gì không biết?
Quang Minh Kiếm không nói lời nào, nhanh chóng biến mất.
"Ngươi đi đâu?"
"Kiếm Môn!"
"..."
Khổng Khiết không nói gì, xem ra nàng muốn đi tìm Hồng Nhất Đường.
Bọn họ muốn nghĩ cách cứu viện sao?
Y nhìn Hoàng Vũ, Hoàng Vũ trầm giọng: "Tìm lão Triệu trước, nếu Lý Hạo không chết thì chắc bây giờ vẫn đang bị đuổi giết, nhưng chúng ta ở quá xa! Lần này khác lần trước, lần trước đội truy sát Quang Minh Kiếm do con của hắn dẫn đầu, lần này có lẽ bản thân Từ Khánh cũng tham dự truy sát. Có lẽ chúng ta không thể theo kịp."
Cũng chưa chắc có thể rời đi.
Bởi vì Lâm Giang ở gần, bọn họ đều biết nơi đó đang tụ tập rất nhiều cường giả.
Còn có Bạch Sa Đạo, Tinh Quang đạo, đám hải tặc này cũng đang rục rịch, mấy người bọn họ rất khó rời đi.
Khổng Khiết hít sâu một hơi: "Chờ tin chi tiết truyền về đã, chắc sẽ nhanh thôi, hôm nay không chỉ có một người tham dự tế điển của phủ quốc công mà là rất nhiều người, không có khả năng tất cả đều chết hết, sẽ có tình báo kỹ càng sớm thôi. Nhưng phải nghĩ biện pháp... có lẽ tình huống của Lý Hạo đang rất nguy hiểm!"
Hoàng Vũ gật đầu.
Đây là điều tất nhiên.
Khổng Khiết cười khổ: "Lão Hoàng, Lý Hạo này còn phiền phức hơn cả sư phụ hắn! Sư phụ hắn còn chẳng dám trực tiếp tập kích đại quốc công, trong 200 năm từ khi Thiên Tinh vương triều được thành lập, hình như chưa có kẻ nào dám trực tiếp tập kích phủ quốc công!"
Đây là lần đầu tiên!
Lá gan này quả là to phá trời, mà nếu Lý Hạo có thể sống sót sau lần tập kích này thì danh khí của hắn sẽ vượt xa Viên Thạc.
Dù Viên Thạc rất nổi danh, nhưng ông dám tập kích phủ quốc công không?
Viên Thạc rất nổi danh trong chốn võ lâm Ngân Nguyệt, nhưng trong thiên hạ này chỉ có võ sư lão bối còn nhớ ông, còn hành động lần này của Lý Hạo sẽ khiến siêu năng khắp thiên hạ, thậm chí là cả bách tính đều sẽ nhớ kỹ hắn.
Bá chủ phương Đông đã bị hắn đánh tới tận cửa!
...
Giờ khắc này, khắp chốn đều đang nghị luận, chấn động kinh hãi.
Thiên Tinh thành, tổng bộ Tuần Dạ Nhân.
Trước đó Hầu Tiêu Trần còn đang nhức đầu vì người trong thiên hạ muốn giết Lý Hạo, hiện giờ ông lại thở dài một tiếng, lúc này, kẻ nên nhức đầu là người trong thiên hạ, nếu Lý Hạo không chết, vậy bọn họ sẽ không thể ngủ yên.
Trong văn phòng nho nhỏ, mấy vị cường giả đến từ Ngân Nguyệt đều đang chờ đợi tin tức.
Rất nhanh sau đó, đám người nhao nhao nhìn về phía ngọc truyền tin đang chấn động.
Hầu Tiêu Trần lập tức cầm lấy xem xét, hồi lâu sau ông thở hắt ra: "Không phải tấn công trực tiếp, gia hỏa này mang theo con chó kia, trốn trong bụng chó, giả mạo đại yêu Khuê Sơn, giả mạo hậu duệ Cổ Yêu, lừa Định Quốc Công khiến hắn chắp tay dâng Truy Phong Ngoa lên, thậm chí dùng danh nghĩa Cổ Yêu Khuê Sơn chấn nhiếp cường giả 21 hành tỉnh, kết quả Lý Hạo tự biên tự diễn, kích phát xung đột giữa đám người Du Tiều và Từ Khánh, sau đó hắn giết Từ Tinh, Hoàng tướng quân và những người khác, chiếm đoạt bảo khố của Từ Khánh, cuối cùng không biết dùng thủ đoạn đặc thù gì mà đánh chết được Râu Đỏ và 3 cường giả Húc Quang dưới trướng lão."
"Hiện tại, Định Quốc Công mang theo Thiên Địa tướng quân đuổi giết hắn!"
Vừa dứt lời, Ngọc La Sát thở ra một hơi, sau đó vẻ mặt nghiêm trọng nói: "Vậy hắn thật sự đã giết một vị Thuế Biến kỳ nhờ thủ đoạn đặc thù ư?"
"Đúng."
"Hắn còn thủ đoạn như vậy nữa không?"
Hầu Tiêu Trần cười, nếu ta biết thì ta đã là thần rồi.
Ngọc tổng quản nói với giọng nặng nề: "Từ Khánh không yếu..."
"Hắn rất mạnh!"
Hầu Tiêu Trần thu lại nụ cười: "Dù là ta thì cũng không dám nói rằng có thể thắng được hắn, có lẽ tên kia cùng cấp độ với Bình Nguyên Vương, rất mạnh! Hơn nữa hắn còn mang theo hai vị cường giả Thuế Biến kỳ và nhiều vị Húc Quang để truy sát Lý Hạo, hắn muốn báo thù, muốn Thần Kiếm của Lý gia và cả Truy Phong Ngoa hoàn chỉnh!"
"Lý Hạo nắm giữ 2 kiện Thần Binh, có thể Từ Khánh sẽ giải phong để giết được hắn!"
Nói đến đây, ông thở hắt ra: “Tiểu Ngọc, ngươi đi đi! Cẩn thận một chút, đi tìm Lý Hạo, phải nhanh lên!"
"Bộ trưởng..."
"Ngươi có thể giải phong, Kim Thương thì không được!"
Ông nhíu mày: “Không được, thế này đi, ngươi đến Thiên Kiếm sơn! Hiện tại đi ngay, nếu Thiên Kiếm đang bế quan thì ngươi trực tiếp gọi hắn xuất quan, cứ nói là ta cần hắn hỗ trợ, Ma Kiếm Lý Hạo... Bây giờ xưng là Ngân Nguyệt Đệ Bát Kiếm thì cũng không ai chất vấn! Để Thiên Kiếm tự mình đi cứu người, nhanh lên!"
"Rõ!"
Ngọc La Sát hiểu rằng bộ trưởng cảm thấy mình không đủ sức cứu người.
Nàng có chút khẩn trương: "Nhưng Lý Hạo có thể đợi đến lúc đó sao?"
Dù có nhanh thế nào thì cũng chưa chắc có thể tới kịp thời.
"Làm hết sức, nghe thiên mệnh... Tiểu tử kia sẽ không làm loạn mà không có chút chắc chắn nào đâu, hắn đã cướp được Truy Phong Ngoa thì có lẽ có thể sử dụng, như vậy thì tốc độ sẽ rất nhanh. Trong thời gian ngắn, đối phương rất khó đuổi kịp hắn!"
Giọng ông trầm xuống: "Chỉ sợ... Lý Hạo bị đuổi giết, không ở trong Ngân Nguyệt, vô số cường giả bốn phương tám hướng sẽ xuất thủ, hắn vốn đã là mục tiêu rồi, giờ lại càng hơn thế! Hơn nữa, mình hắn có hai kiện Thần Binh, có ai không muốn giết hắn chứ?"
Ngọc La Sát không nói gì, nhanh chóng rời đi.
Hầu Tiêu Trần hít sâu một hơi, nhìn về phía Kim Thương đang trầm mặc: "Làm việc đi!"
"Hả?"
Hầu Tiêu Trần trầm giọng: "Lý Hạo đã danh chấn thiên hạ, đám lão bối chúng ta có thể kém hắn được sao? Tiện thể làm Thiên Tinh thành loạn một chút, khiến mọi người không có thời gian đi gây chuyện. Mang Võ Vệ Quân theo, bắt đầu từ hôm nay, tiêu diệt toàn bộ thành viên 3 tổ chức lớn ẩn núp trong Thiên Tinh thành! Đúng rồi, phái Tuần Dạ Nhân đi điều tra, gửi thư tín cho mấy người trẻ tuổi kia là một thành viên của Tuần Dạ Nhân, hiện tại đô đốc Thiên Tinh muốn chiêu mộ bọn họ làm việc, sợ đắc tội với người thì đừng trở về nữa!"
Sắc mặt Kim Thương khẽ dao động, nhanh chóng gật đầu: “Ta đã biết!"
Bộ trưởng muốn ra tay rồi.
Sau khi ông ta rời đi, Hầu Tiêu Trần nhíu mày nhìn về phương Đông...
Tên điên Lý Hạo này!
Mặc dù biết phủ Định Quốc Công chắc chắn sẽ không buông tha cho hắn nhưng trực tiếp tới phương Đông như vậy thì quá điên cuồng.
Kẻ lần trước điên cuồng như vậy là ai?
Ông nghĩ nửa ngày mà không thể nghĩ ra có kẻ nào điên cuồng như vậy, dù là Viên Thạc thì cũng không liều lĩnh như Lý Hạo.