Tinh Thần Châu

Chương 1186

Mộc Nguyên Tử vẫn thờ ơ chống quải trượng đứng nguyên chỗ cũ, thử nghĩ xem năm xưa Ma Thần đều phải nhường cho hắn ba phần mặt mũi, lúc này Tam Dạ đối với hắn cung kính cũng là đương nhiên. Hắn đứng tại chỗ, không nóng không lạnh hỏi: "Chẳng hay Ma Quân giá lâm là có điều gì muốn chỉ giáo?"
 
Bao nhiêu năm qua, cũng không có người nào dám ở trước mặt Tam Dạ tự cao tự đại, cho nên lúc này đôi con ngươi trong mắt Tam Dạ thoáng toát ra một tia hồng quang, tuy không còn hứng thú khách sáo nữa, nhưng ngoài mặt vẫn lộ ra vẻ tươi cười thản nhiên: "Hôm nay muốn thỉnh giáo Mộc lão tiền bối một chuyện, Tam Dạ có việc gấp muốn tiến vào bên trong Thần Khư Cảnh, nhưng thời gian khai mở môn khẩu còn chưa đến. Cho nên muốn thỉnh cầu lão tiền bối chỉ điểm phương pháp xuất nhập Thần Khư Cảnh."
 
Nghe đến đây, Mộc Nguyên Tử không khỏi trừng mắt lạnh nhìn về phía Kim Thái, sau đó hậm hực nói: "Bằng vào thực lực của Ma Quân, muốn thống nhất tam giới chỉ sợ cũng không phải là cái vấn đề gì to tát. Chẳng lẽ ngay cả Thần Khư Cảnh mà cũng không muốn buông tha ư? Hãy nghe ta khuyên một câu, lòng tham không đáy sẽ không có kết cục gì tốt đẹp đâu."
 
Lời này là muốn cảnh cáo mình đây!
 
Tam Dạ Ma Quân thu liễm vẻ tươi cười thản nhiên ở trên khuôn mặt, chiếc áo choàng màu đỏ tươi sau lưng cũng ngừng lay động, bình tĩnh nói: "Không dối gạt lão tiền bối, đối thủ của ta không biết dùng cách nào để trốn vào bên trong Thần Khư Cảnh, người này ta phải diệt trừ, cho nên thỉnh cầu lão tiền bối hãy chỉ điểm một chút."
 
Mộc Nguyên Tử nghe vậy thì cũng hơi động dung, khẽ cau mày nói: "Chẳng lẽ trong tam giới vẫn còn có người biết phương pháp khai mở Thần Khư Cảnh.....Là ai?"
 
"Dược Thiên Sầu!" Tam Dạ Ma Quân không hề giấu giếm nói.
 
"Dược Thiên Sầu ư?" Mộc Nguyên Tử sửng sốt, ngạc nhiên nói: "Làm sao hắn khai mở được thông đạo của Thần Khư Cảnh?"
 
"Điều này thì ta không biết, nhưng xem ra Mộc lão tiền bối cũng nhận thức Dược Thiên Sầu." Tam Dạ Ma Quân ngữ khí xoay chuyển, gằn giọng nói: "Nghe hàm ý trong lời nói của lão tiền bối, thì khẳng định là biết phương pháp khai mở Thần Khư Cảnh, thỉnh cầu chỉ giáo!"
 
"Ta không biết phương pháp nào khai mở Thần Khư Cảnh, sau này đừng đến quấy rầy ta thêm nữa." Mộc Nguyên Tử cắn răng nói một câu dứt khoát, sau đó xoay người mở bức tường huyền quang, muốn quay trở về Mộc Sát Hải của mình.
 
"Mộc Nguyên Tử! Đừng rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt!" Đúng lúc này thanh âm băng sương tràn đầy ý tứ uy hiếp của Tam Dạ Ma Quân vang lên ở sau lưng.
 
Mộc Nguyên Tử xoay người, chống quải trượng xuống mặt đất, mắt lộ tinh quang, lớn tiếng quát: "Năm xưa cho dù là Ma Thần Dạ cũng không dám vô lễ đối với ta như thế, từ khi nào thì đến phiên Tam Dạ ngươi hung hăng càn quấy ở đây?"
 
Tam Dạ Ma Quân hừ lạnh một tiếng, sau đó cười rộ lên, lạnh lùng nói: "Mộc Nguyên Tử! Ta cũng không quanh co lòng vòng với ngươi thêm nữa. Ma Thần đại nhân vượt qua Thần Tiên hai giới, thu một người đệ tử ở nhân gian, lần trước còn ưu ái phá toái hư không xuất thủ cứu người đệ tử kia một cái mạng, nhưng hiện giờ cha mẹ của người đệ tử kia đang nằm trong tay của Dược Thiên Sầu! Thân là hậu nhân của Ma Thần, ta tự nhiên là muốn phân ưu giúp lão tổ tông, không thể chuyện gì cũng phải làm phiền Ma Thần đại nhân xuất thủ tương trợ. Hơn nữa chuyện này liên quan đến thể diện của Ma Thần đại nhân, Tam Dạ ta không thể không ra tay cứu giúp!"
 
"Cái gì?" Nghe đến đây Mộc Nguyên Tử liền hét lên một tiếng kinh hãi, không nghĩ qua Ma Thần đã thu nhận truyền nhân, càng không nghĩ qua Ma Thần thế nhưng sẽ ở Thần giới mà trực tiếp xuất thủ tương trợ, tu vi đến trình độ này cũng không khỏi làm cho người ta quá mức khiếp sợ!
 
Tam Dạ Ma Quân hừ lạnh nói tiếp: "Nếu ngươi nguyện ý giúp ta chuyện này, Tam Dạ sẽ ước thúc quần hùng ma đạo không xâm phạm vào Cổ Lão Sâm Lâm của ngươi. Nhưng nếu ngươi không bán phần nhân tình này, vậy thì cũng đừng trách ta không nể tình ngày trước. Vì Ma Thần đại nhân, chuyện tình gì Tam Dạ ta đều làm ra được, hơn nữa còn không tiếc trả giá. Tuy rằng tu vi ngươi cao hơn ta, nhưng ngươi nên biết sự lợi hại của Ma Thần, nếu động thủ ai thắng ai thua còn chưa nhất định, nhưng nếu ta muốn phá hủy Cổ Lão Sâm Lâm của ngươi thì bất quá chỉ là trong khoảnh khắc mà thôi, mong rằng Mộc lão tiền bối suy nghĩ kĩ càng, đừng ép Tam Dạ phải làm ra những chuyện mà ta không muốn làm."
 
Ngữ khí lúc này đã hoàn toàn uy hiếp, bỏ qua chính là muốn nhắc nhở Mộc Nguyên Tử, ngươi không đáp ứng thì cũng phải đáp ứng!
 
Mộc Nguyên Tử hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Tam Dạ Ma Quân đang đứng bất động như sơn, diễn cảm trên mặt càng lúc càng xám xịt, bao nhiêu năm qua chưa từng có người nào dám uy hiếp hắn như thế này. Nhưng Mộc Nguyên Tử cũng biết, Tam Dạ Ma Quân nói không hề khoa trương chút nào, mặc dù tu vi của Tam Dạ kém hơn mình một chút, nhưng mình muốn đánh bại Tam Dạ, cơ hồ cũng là chuyện tình không có khả năng xảy ra.
 
Sau khi trầm ngâm tính toán một phen, Mộc Nguyên Tử chấp nhận nhượng bộ, sở dĩ nhượng bộ còn một nguyên nhân trọng yếu nữa là, bản thân hắn đối với Dược Thiên Sầu cũng không có cảm tình gì. Dược Thiên Sầu đang tu luyện pháp quyết hệ mộc, làm cho nội tâm của hắn có một chút kiêng kỵ, theo lý thuyết thì bằng vào tu vi của Dược Thiên Sầu sẽ chẳng đáng ngại, nhưng mỗi lần hắn nhìn thấy Dược Thiên Sầu, thì tâm thần luôn luôn lo lắng bất an không yên....
 
Mộc Nguyên Tử xuất ra một miếng ngọc điệp, rót thần thức vào rồi ném qua cho Tam Dạ Ma Quân, sau đó thanh sắc câu lệ nói: "Hy vọng ngươi tuân thủ lời hứa của mình. Nếu không lão phu nhất định sẽ khiến cho ngươi phải hối hận!"
 
Nói xong, Mộc Nguyên Tử vung quải trượng lên, lắc mình nhảy vào trong bức tường huyền quang, đồng thời bức tường huyền quang màu lục bích cũng nhanh chóng biến mất không còn một chút tăm hơi bóng dáng....
 
Tam Dạ Ma Quân cầm miếng ngọc điệp lên nhìn một lát, sau đó ung dung gật đầu nói: "Hóa ra là thế! Đi, quay về thôi."
 
Vừa dứt lời, thân mình đã hóa thành một đạo lưu quang cấp tốc bay đi xa, còn Kim Thái thì đang ngẩn ngơ, không nghĩ tới song phương không có đề cập tới chuyện tình mà mình đang lo lắng. Vì thế liền hân hoan vui sướng, vội vàng đuổi theo....
 
Trong Mê Huyễn Tiên Thành, Dược Thiên Sầu cùng Hồng Thái Long vừa giết chết hai gã Ma Tốt, sau đó dùng quần áo của bọn chúng mặc lên người, tình huống bên trong Mê Huyễn Tiên Thành, không có canh phòng nghiêm cẩn như trong sự tưởng tượng của Dược Thiên Sầu. Bởi vì quần hùng ma đạo cũng không tin, ở Tiên Minh hai giới có người nào dám chạy tới đây chịu chết.
 
Tuy rằng không dò hỏi được tung tích của Thổ Linh, nhưng lại tra khảo ra chuyện tình Kim Thái cùng Yến Truy Tinh đang ở trên đỉnh núi. Lúc này hai người đang trốn ở dưới lòng đất, Dược Thiên Sầu nghiến răng nghiến lợi nói: "Tên súc sinh Yến Truy Tinh kia, quả nhiên vẫn còn chưa chết. Nếu lưu người này lại, thì sẽ trở thành một cái tai họa!"
 
"Vậy rốt cuộc là ngươi muốn bắt kẻ nào?" Hồng Thái Long mặc trang phục này có vẻ không quá mức tự nhiên, cau mày nói: "Đừng trách ta không nhắc nhở ngươi, tuy rằng nơi này phòng vệ không chặt chẽ, nhưng cao thủ cũng nhiều như mây, chỉ cần chúng ta động thủ một người, thì nhất định sẽ gây kinh động đến những người khác. Cho nên ngươi phải nghĩ thông suốt, rốt cuộc là muốn tập kích người nào?"
 
Dược Thiên Sầu do dự một phen, sau đó lắc đầu cười khổ nói: "Ta cùng gã súc sinh kia có đại thù, nhưng mấy lần trước Ma Thần đều nhúng tay vào làm cho ta không có tin tưởng giết chết được hắn. Mà Kim Thái hiện giờ chỉ là bại tướng, ở trên đỉnh núi kia ngay cả một tên thủ hạ canh gác cũng đều không có, đúng là cơ hội tốt để chúng ta xuống tay. Đi, đối phó Kim Thái trước!"
 
"Hảo! Ta cũng nghĩ như vậy." Hồng Thái Long xoa tay nói.
 
Hai người từ dưới lòng đất chui ra, vì không muốn để người khác hoài nghi, cho nên nghênh ngang phi hành ở trên sườn núi, sau khi chạy đến đỉnh núi Kim Thái cư ngụ, thì phát hiện ra trong ngoài trang viện đều không có thủ vệ canh gác, hai người trực tiếp bay vào, vừa đáp xuống đất, Hồng Thái Long liền vươn tay hô hào: "Kim Thái! Ma Quân đang tìm ngươi....Kim Thái! Ma Quân đang tìm ngươi....."
 
Nhưng lục soát trong ngoài hai ba lần, thậm chí ngay cả một bóng thân ảnh cũng đều không có nhìn thấy. Hồng Thái Long giả thần giả quỷ hô hoán một lúc sau, không có người trả lời, thì mới xác định là Kim Thái không có ở đây, hoặc là đang ra ngoài làm chuyện gì đó.
 
Cuối cùng hai người làm ra quyết định, không tìm thấy Kim Thái, thì nhân cơ hội tìm giết Yến Truy Tinh, vì thế lại âm thầm chạy đến đỉnh núi Yến Truy Tinh đang cư ngụ, nhưng phát hiện ra trong ngoài trang viên đều canh gác mười phần chặt chẽ. Hai người không dám xông vào đả thảo kinh xà, cuối cùng lợi dụng Thổ Quyết chui vào lòng đất, men theo đỉnh núi mà hiện thân ra ở trong trang viên.
 
Lúc này, Thanh Thiên đại ma vương vẫn trần truồng lõa thể nằm ở trên giường của Yến Truy Tinh, bất quá kéo chiếc áo ngủ che nửa thân mình, nàng cũng không tin Yến Truy Tinh sẽ không quay lại. Hôm nay, nếu không thừa dịp Tam Dạ Ma Quân đi vắng, đem đệ tử thân truyền của Ma Thần và Ma Quân đời kế nhiệm dây dưa xuống, thì nàng tuyệt đối sẽ không dừng tay. Nàng đối với thân thể của mình xưa nay vẫn luôn mười phần tin tưởng!
 
Chợt nghe, bên ngoài có thanh âm đi lại nhẹ nhàng lén lút, Thanh Thiên đại ma vương nhất thời che miệng cười thầm, thử hỏi người nào dám xâm nhập vào nơi ở của Yến phó cung chủ, trừ Yến Truy Tinh ra thì còn có thể là ai nữa đây. Phỏng đoán như vậy, nên lúc này liền cười khanh khách nói: "Yến phó cung chủ, Ma Quân dẫn Kim Thái đi ra ngoài rồi, ngươi còn sợ cái gì? Ta đang buồn ngủ đây, ngươi mau mau tới đi!"
 
Dược Thiên Sầu cùng Hồng Thái Long đang trốn ở bên ngoài, nghe vậy thì đều sửng sốt, nguyên lai Tam Dạ Ma Quân dẫn theo Kim Thái đi ra ngoài, chẳng trách tìm không thấy Kim Thái. Hay nói theo cách khác là Tam Dạ Ma Quân không có mặt ở bên trong Mê Huyễn Tiên Thành, mà trong tay mình đang nắm giữ Hỏa Phách Huyền Binh tu vi Đại Thần trung kỳ, thế thì còn phải sợ cái gì nữa đây!
 
Dược Thiên Sầu truyền âm nói: "Trong phòng của tên vương bát đản kia có giấu nữ nhân, ta ở ngoài canh chừng không cho hắn chạy trốn, còn ngươi thì xông vào thừa dịp bọn chúng đang ý loạn tình mê, cần phải dốc hết toàn lực ra một kích sát tử hắn!"
 
Nói xong, trong tay Dược Thiên Sầu đã xuất hiện thần tiễn.
 
Hồng Thái Long cười hắc hắc gật đầu, không nói hai lời trực tiếp lắc mình phá cửa sổ mà vào. Bên trong đột nhiên vang lên tiếng quát chói tai của nữ nhân: "Kẻ nào!"
 
"Oanh!" Một tiếng bạo nổ rung chuyển đất trời vang lên, phòng ốc nháy mắt sụp đổ, đất đá hỗn tạp bay tứ lung tung, hai bóng lưu quang lao vút lên không trung. Hồng Thái Long nghẹn họng trân trối nhìn chằm chằm vào đối phương, không nghĩ qua trong phòng chẳng có thêm người nào khác, chỉ thấy một nữ nhân toàn thân trần truồng, hơn nữa tu vi còn rất cao cường.
 
Thanh Thiên đại ma vương toàn thân xích lõa đứng ở trên không trung, cả người chợt lóe một đoàn thanh quang, rất nhanh đã có một bộ quần áo khác phủ lên người, diễn cảm trên khuôn mặt sát khí lẫm nhiên.
 
Dược Thiên Sầu thầm nghĩ không ổn, vừa định mang theo Hồng Thái Long thuấn di chạy đi, thì đã nghe thấy thanh âm của Yến Truy Tinh ở trong biệt viện quát lớn: "Chuyện gì vậy?"
 
Thanh âm vừa dứt, thì người đã bay lên không trung. Lúc này toàn bộ đám thủ vệ cũng nhanh chóng vọt lên không trung, bóng người từ bốn phương tám hướng nghe thấy tiếng động cũng ùn ùn kéo đến. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
 
"Hắn chính là Yến Truy Tinh! Mau làm thịt hắn đi!" Dược Thiên Sầu không một chút do dự, liền chỉ tay lên không trung phẫn nộ quát lớn. Đồng thời, thần tiễn trong tay đã muốn hóa thành vạn đạo lưu quang, nhanh như thiểm điện hung hăng bắn ra.
 
Bình Luận (0)
Comment