Bách Mị Yêu Cơ đứng bên cạnh bỗng nhiên kéo hắn lại, trừng mắt hỏi:
"Ngươi thật sự bỏ lại ta một mình ở đây?" "Chuyện này sao!" Dược Thiên Sầu hắc hắc cười nói:
"Ngươi cũng không phải tán tu, lại không hề lấy tiền, hà tất muốn đi theo giúp vui." Nói xong xoay người nhìn hai gã đội trưởng cùng sáu gã liên trưởng phất tay nói:
"Các ngươi đi theo ta." Tám người đi theo Dược Thiên Sầu đến cạnh một pháp khí phi hành, ánh mắt Tử Y sáng lên, không chút do dự đi theo. Bách Mị Yêu Cơ giật mình, bỗng nhiên cười khanh khách nói:
"Không lấy tiền thì đã sao, bổn cung không cần tiền." Sau đó cười quyến rũ đi theo.
Dược Thiên Sầu giậm chân quay đầu lại, không biết nói gì. Chưa thấy qua nữ nhân có da mặt dày như thế, lập tức liền dẫn mọi người bước lên phi hành pháp khí. Mọi người quan sát chung quanh, bên trong được khảm không ít huỳnh thạch chiếu sáng, mặc dù rỗng tuếch, nhưng mới tinh sáng loáng, hiển nhiên là vật mới làm ra.
Dược Thiên Sầu lấy ra một khối ngọc điệp kiểm tra một phen, mỉm cười đi tới một nơi, đạp một hình vuông bên dưới sàn, lập tức nghe được thanh âm chuyển động răng rắc bên dưới đáy thuyền. Trước mắt mọi người đột nhiên sáng ngời, hai bên vòng bảo hộ
"lược" một tiếng liền thu hồi, tám cửa sổ trong suốt hiện ra ngay trước mắt mọi người, cảnh sắc bên ngoài nhìn thấy thật rõ không hề bỏ sót.
Ờ bên ngoài Đông Phương Trường Ngạo và Cừu Vô Oán bị động tĩnh quái dị kia hù dọa nhảy dựng, thế nào lại mọc ra con mắt? Lập tức thấy được đám người Dược Thiên Sầu đang đứng bên trong cửa kính trong suốt, đang đối diện bên ngoài khoa tay múa chân.
"Tám cửa sổ này có thể giúp người khống chế pháp khí phi hành quan sát động tĩnh bên ngoài, không cần chịu gió thổi hay phơi nắng, đụng tới điều ngoài ý muốn có thể tùy thời đóng cửa sổ lại." Dược Thiên Sầu chỉ vào một cửa sổ trong suốt giới thiệu, sau đó lại đạp lên khối vuông dưới chân, trước mắt mọi người tối sầm, tám cửa sổ lại bị đóng lại, lại đạp một cước, cửa sổ lại lần thứ hai mở ra.
Trong khi mọi người còn đang kinh ngạc thì Dược Thiên Sầu lại đạp khối vuông dưới chân, tiếng máy móc chuyển động vang lên, một chiếc ghế rộng rãi xuất hiện ngay mông hắn, chỉ thấy hắn bình yên ngồi xuống, chỉ vào một đài cao mới hiện lên ngay trước mặt cắm đầy tinh thạch cười nói:
"Đây là địa phương bổ sung linh thạch, người khống chế có thể ngồi ở chỗ này rất nhẹ nhàng điều khiển cả pháp khí phi hành." Trong ánh mắt trợn tròn của mọi người, Dược Thiên Sầu đứng dậy thu hết mọi thứ sau đó đi đến khoang bụng rộng rãi của chiến thuyền phi hành. Mọi người nhìn theo tay hắn, chỉ thấy nơi trần của phi thuyền, cách nhau chừng hai thước vuông vắn, lại có một khối vuông, hiển nhiên cũng có huyền diệu.
Quả nhiên, Dược Thiên Sầu đi tới một địa phương, đạp một cước, lại thấy hiện lên một chiếc ghế. Hắn ngồi xuống vuốt nhẹ lên tay ghế, lưng ghế rất thư thích ngửa ra điều chỉnh, một đám người nhìn thấy chỉ biết lặng lẽ không nói gì. Rồi lại thấy hắn túm một nút trên khoang thuyền, một cánh cửa sổ nhỏ trong suốt xuất hiện ngay trước mặt mọi người, Dược Thiên Sầu lại đóng cửa, đóng dậy cười nói:
"Người ngồi bên cạnh có thể đi qua đây quan sát động tĩnh bên ngoài." Sau khi biểu thị qua một lần, hắn cấp tốc cầm ngọc bài trong tay phục chế ra tám phần, giao cho hai gã đội trưởng và sáu gã liên trưởng nói:
"Ta đã làm một lần, các ngươi hẳn cũng đã hiểu được ý tứ đại khái, ở trong đây có một ít pháp môn điều khiển cũng tương tự nhau, nhìn sẽ biết." Còn đang hì hì cười nói, bỗng nhiên nghe hắn trầm giọng quát:
"Sáu liên đội mỗi đội một pháp khí phi hành, hai đội trưởng phụ trách ba đội, bảo trì liên hệ lẫn nhau, lên không trung lập tức cấu thành đội hình chiến đấu. Mục tiêu Đông Hải, lập tức chấp hành mệnh lệnh." Vừa nhận được mệnh lệnh, tám người nhất thời cùng kêu lên đáp:
"Dạ!" Họ lập tức rất nhanh rời khỏi chiến thuyền phi hành pháp khí, Tử Y và Bách Mị Yêu Cơ bị hù đến sửng sốt, có điểm giống như nằm mơ. Đã thấy Dược Thiên Sầu chắp tay sau lưng đi tới sau khoang thuyền mở ra một cánh cửa, lắc đầu tiêu sái đi vào.
Trong đó chẳng lẽ còn có thứ gì sao? Hai nàng nhìn nhau, bước nhanh theo sau, chỉ thấy trong không gian cũng không lớn lắm, có một chiếc giường lớn, còn có ghế nằm. Dược Thiên Sầu nhấn vào một cơ quan, trên đỉnh thu hồi hộ xác, ánh mặt trời sáng lạn xuyên thấu vào bên trong. Sau đó lại thấy hắn nhàn nhã nằm lên ghế hí mắt phơi nắng, hình dạng rất thanh nhàn.
Pháp khí phi hành còn có giường và ghế nằm? Thần tinh hai nàng có chút dại ra quan sát không gian cũng không quá lớn này. Bỗng nhiên pháp khí phi hành hoảng động lên, Bách Mị Yêu Cơ trừng mắt, bước nhanh đến cạnh cửa sổ trong suốt, chỉ thấy sáu chiến thuyền phi hành pháp khí đã chậm rãi bay lên trời quay đầu lại điều chỉnh phương hướng.
Đông Phương Trường Ngạo và Cừu Vô Oán ở phía dưới, cả đời họ kiến thức rộng rãi, nhưng chưa từng nhìn thấy qua pháp khí phi hành quái dị như vậy. Mắt thấy sáu chiến thuyền phi hành pháp khí ở trên không trung cấu thành đội hình, một con thuyền đầu lĩnh, hai bên bài ra hai chiến thuyền, chiến thuyền của Dược Thiên Sầu lại kết cấu theo hình chữ
"nhân" nằm ngay giữa trung gian, trở thành điểm chính của toàn bộ đội hình. Sáu chiến thuyền phi hành pháp khí điều chỉnh tốt phương hướng liền cấp tốc nhắm hướng đông bay đi.
Xa xa ở đuôi chiến thuyền trung gian xuyên qua cửa kính trong suốt, còn có thể nhìn thấy Dược Thiên Sầu đang nằm dài trên ghế vẫy tay chào bọn họ.
"Tiểu tử này rốt cục đã thành khí, khó làm rồi." Đông Phương Trường Ngạo lắc đầu cười khổ, quay lại nói với người bên cạnh:
"Có chuẩn bị mà đến! Chuyến đi Đông Hải lần này sợ rằng sẽ có náo nhiệt." Gương mặt Cừu Vồ Oán sầm xuống nói:
"Phải nhanh truyền tin tức qua đó, để các phái làm tốt chuần bị." Hai người nhìn nhau, rất nhanh vọt về Bách Hoa Cốc.
Tử Y và Bách Mị Yêu Cơ ngồi trước cửa sổ bằng thủy tinh trong suốt, giống như hai tiểu nữ nhân không ngừng líu ríu. Vẻ mặt hưng phấn, thỉnh thoảng còn chỉ vào từng nhóm mây trắng bay qua bên ngoài nói đùa không ngừng, làm như chưa từng nhìn thấy qua. Dược Thiên Sầu vẫn nằm trên chiếc ghế dài mềm mại xoay người, tiếp tục ngủ ngon lành say sưa.
Bách Mị Yêu Cơ quay đầu nhìn hắn, cười dài tiêu sái đi tới đặt mông ngồi xuống ghế nằm, ngón trỏ lại nhéo lên eo hắn.
Dược Thiên Sầu ngao ngao kêu lên, ngồi dậy xoa eo trừng mắt nhìn nàng quát:
"Ngươi còn không chịu để yên sao, rốt cục muốn làm gì?" Bách Mị Yêu Cơ cũng không tức giận, quét mắt nhìn bốn phía, thầm nghĩ mình mặt dày đòi lên đây, nếu không làm sao kiến thức được pháp khí phi hành như vậy. Nghĩ tới đây, nhìn Dược Thiên Sầu phao một mị nhãn mê người không gì sánh được. Dược Thiên Sầu giật mình, nhất thời cũng không còn lại tính tình gì, nhớ tới yêu tinh này tinh ranh, vừa muốn tách ra thì bị yêu tinh túm tay hỏi:
"Ta hỏi ngươi, phi hành pháp khí này lẽ nào thực sự do tứ đại gia tộc Kinh gia chế tạo ra sao?" Đây là sử dụng mỹ nhân kế với lão tử! Dược Thiên Sầu rút cánh tay, nhưng không thoát khỏi, cười khổ nói:
"Diệp cung chủ, có chuyện thì nói, đừng kéo tay có được hay không?" Tử Y quay đầu lại liếc mắt nhìn hai người, nàng đối với loại cử động này của hai người hiện tại đã không còn gì lạ lẫm. Nàng quay đầu lại dán sát gương mặt lên cửa sổ trong suốt, ánh mắt tinh thuần nhìn đủ loại mây trắng đủ hình dạng bị lướt qua thật xa.
Bách Mị Yêu Cơ liếc mắt nhìn Tử Y, hàm răng cắn cắn đôi môi đỏ mọng mê người, níu lấy Dược Thiên Sầu, ghé vào lỗ tai hắn thổi hương thơm như lan, nhẹ giọng nói:
"Sau này đừng gọi ta là Diệp cung chủ, ta tên là Diệp Đàn. Ngươi gọi tên là được." Thanh âm như ma âm truyền trong tai, rất là mê người.
Gọi Diệp Đàn? Rối loạn! Thần tinh Dược Thiên Sầu co quặp, quyết tâm cự tuyệt mê hoặc nói:
"Đừng giở trò này, ngươi không phải là muốn biết pháp khí phi hành này là ở đâu ra sao?" Bách Mị Yêu Cơ rút tay, trừng mắt, nửa giả nửa thật kinh ngạc nói:
"Vậy cũng bị ngươi nhìn ra sao? Không sai, ta muốn biết, cấu tạo thư thích như vậy, hôm nào Hồng Phấn giáo cũng muốn mua một con thuyền như vậy." Dược Thiên Sầu thoắt ly ma chưởng, xoay người bước tới bên giường ngồi xuống, phất tay nói:
"Là Kinh gia chế tạo không sai. Ngươi tìm bọn hắn mua là được, chỉ sợ ngươi mua không nổi." "Cần bao nhiêu linh thạch?" Bách Mị Yêu Cơ truy hỏi.
"Chờ khi ngươi hiều rõ chiến thuyền phi hành này dùng thứ gì đề chế tạo, ngươi cũng sẽ không hỏi lại nữa." Dược Thiên Sầu cười nhạo một tiếng.
Bách Mị Yêu Cơ quả nhiên không hề dây dưa, ở trong khoang thuyền xao gõ tỉ mỉ suy nghĩ.
Đông Hải, trong một đại viện giàu có không người ở, các phái đang ngồi vây quanh cùng nhau. Nhận được tin tức do Đông Phương Trường Ngạo và Cừu Vô Oán truyền đến, cả đám ngươi xem ta, ta nhìn ngươi. Một đám người vốn tưởng cướp được người của Dược Thiên Sầu, kết quả ngược lại bị Dược Thiên Sầu hãm hại sáu ngàn vạn thượng phẩm linh thạch. Tất Sơn của tứ đại gia tộc cười nhạt trong lòng, cũng không nhìn Dược Thiên Sầu là ai, vừa nhìn thấy chỗ tốt thì muốn cắn một ngụm, hiện tại được rồi, thịt không cắn được, trái lại còn làm băng hàm răng, thực sự là tự làm tự chịu.
"Không thể đề tiểu tử kia chiếm tiện nghi." Đại La Tông Chu Tiên Hiền đột nhiên sầm mặt quát.
Nguồn truyện: TruyenGG Một đám người trên mặt đều lộ ra ý tứ cười nhạo, xem ra chủ ý do người này đưa ra, nếu như bị Dược Thiên Sầu nghe được tin tức, còn không biết là ai sẽ không cho ai tiện nghi. Nhưng muốn gạt cũng không được, mọi người nhìn thấy Tất Sơn đang im lặng cười nhạt, bằng vào quan hệ giữa tứ đại gia tộc và Dược Thiên Sầu, thật không chuần Dược Thiên Sầu có lẽ đã sớm biết. Nói không chừng Dược Thiên Sầu tự mình dẫn người đến đây, chính là vì tìm Đại La Tông tính sổ. Dù sao Dược Thiên Sầu có bao nhiêu kiêu ngạo cũng không khả năng đối nghịch với toàn bộ Hoa Hạ tu chân giới, rất có khả năng tìm kẻ đầu lĩnh là Đại La Tông.
Chu Tiên Hiền thấy mọi người cũng không nói, nhìn quanh bốn phía ngạc nhiên nói:
"Lẽ nào tất cả mọi người không muốn lấy lại linh thạch thuộc về môn phái của mình? Cứ như vậy bị hắn hãm hại không công như thế?" Lục Đạo Ma Tông Nguyên Cửu Thánh hắc hắc cười nói:
"Làm sao lấy? Là cướp hay gạt lấy về? Lẽ nào ngươi nghĩ chỉ một đạo pháp chỉ danh nghĩa của tu chân liên mình, có thể bức bách hắn giao ra đây?" "Nguyên Cửu Thánh, chủ ý của ngươi được đó." Ánh mắt Chu Tiên Hiền sáng lên, vỗ đùi lớn tiếng nói:
"Chúng ta dùng danh nghĩa tu chân liên mình hạ pháp chỉ, lẽ nào hắn dám cùng cả tu chân liên mình đối kháng?" Lúc này Nguyên Cửu Thánh trợn mắt cười lạnh nói:
"Chu Tiên Hiền, ngươi đừng kéo loạn, cái gì gọi là chủ ý không sai? Ngươi muốn làm tự làm, đừng liên lụy lên đầu ta." Nói xong đứng lên nói:
"Đại chiến sắp tới, ta khuyên chư vị nên cần thận quyết định, đừng làm cho tu chân liên mình nháo ra nhiễu loạn trước. Việc này ta không làm chủ được, còn phải xin chỉ thị cung phụng trong môn phái. Đi trước một bước, xin cáo từ." ở đây chỉ là người phụ trách liên lạc thương nghị của các phái, cao thủ chân chính cũng không có ở đây.
"Nguyên Cửu Thánh, Lục Đạo Ma Tông của ngươi cũng là một đại phái, có cần sợ
Phiền phức như vậy không?" sắc mặt Chu Tiên Hiền trầm xuống, không ngờ dùng ra phép khích tướng.
Nguyên Cửu Thánh đang đi ra ngoài chợt xoay người lại, nhìn hắn lắc đầu cười khổ nói:
"Chu Tiên Hiền, có một số việc đã là quá khứ thì thôi đi, không cần phải luôn canh cánh trong lòng. Nháo thành như vậy để làm gì? Ai! Các ngươi cứ thương nghị, nói chung Lục Đạo Ma Tông ta sẽ luôn tuân theo quyết định cuối cùng của tu chân liên mình." Nói xong vừa xoay người rời đi vừa nói:
"Thiếu chút nữa đã quên, ta phải nhanh phân phó trạm canh gác ngầm bên trong môn phái, tiểu tử kia chuyện gì mà không dám làm, ngàn vạn lần đừng động ra việc gì ngoài ý muốn." Một đám người nhìn hắn biến mất bên ngoài cửa. Tất Sơn cũng đứng lên hướng mọi người chắp tay nói:
"Tứ đại gia tộc cũng giống như Lục Đạo Ma Tông, sẽ tuân theo quyết định cuối cùng của tu chân liên mình. Tại hạ có việc, xin cáo từ trước." Có hai người đi đầu, các phái đều mượn cớ rời khỏi. Đến cuối cùng chỉ còn một mình Chu Tiên Hiền sắc mặt âm tình bất định ngồi nơi đó, việc thương nghị cứ như vậy mà đã chết non.
Mặc cho hai nàng lăn qua lăn lại trong gian phòng, Dược Thiên Sầu mở cửa khoang thuyền đi ra lại đóng cửa lại. Bên trong khoang thuyền có hơn một trăm đội viên đang bày thành hai hàng ngồi chờ, nghe tiếng nhìn qua, lập tức toàn bộ đứng lên hành lễ. Dược Thiên Sầu ý bảo mọi người cùng ngồi xuống, đi tới chỗ đội trưởng hỏi:
"Hiệu quả giá trú của phi hành pháp khí thế nào? Có quen không?" "Tốt, so với tất cả pháp khí phi hành trước đây đều tốt hơn." Đội trưởng số 1 hưng phấn nói. Hai người nói chuyện, phi hành pháp khí đột nhiên giảm tốc độ, thân hình hai người nhoáng lên. Đội trưởng số 1 bỗng nhiên quay đầu lại quát:
"Liên trưởng số 1, chuyện gì xảy ra vậy?" "Đội trưởng, có người ngăn cản pháp khí phi hành của đầu lĩnh đội 2." Liên trưởng số 1 lớn tiếng trả lời.
Đội trưởng số 1 lắc mình tiến tới phía trước, ra vẻ đang cùng người của đội 2 liên
Lạc.
Gương mặt Dược Thiên Sầu không chút biểu tình chậm rãi đi đến. Từ cửa kính trong suốt nhìn ra, có mười mấy người đang đứng trên một con thuyền phi hành loại nhỏ ngăn ngay phía trước, hừ lạnh một tiếng nói:
"Hỏi rõ ràng trước là ai ngăn cản chúng ta?" Đội trưởng số 1 rất nhanh gật đầu, lại dùng truyền âm hỏi rõ ràng, hồi bầm nói:
"Là mấy tiểu phái của tu chân liên mình liên hợp cấu thành đi tuần tra, muốn chúng ta đưa ra thông hành lệnh bài." Thần tình Dược Thiên Sầu hòa hoãn, gật đầu nói:
"Người ta chỉ là tận trách nhiệm thôi, phối họp với bọn họ đi." Đội trưởng số 1 lĩnh mệnh, mở cửa khoang thuyền bay ra ngoài, đưa ra lệnh bài thông hành cùng đám người kia nói chuyện xong, bất quá đám người đó không chỉ không đi, trái lại còn theo đội trưởng số 1 bay tới.
Đội trưởng số 1 lắc mình tiến vào, xin chỉ thị:
"Bọn chúng nói ngưỡng mộ đại danh ngài đã lâu, muốn được đến bái phỏng ngài." Sau khi đặc chiến đội đi ra thì có quy định, xưng hô
"thủ lĩnh" ở bên ngoài binh thường không thể dùng.
"n? Nga! Để cho bọn chúng vào đi!" Dược Thiên Sầu ngần người nói.
Đội trưởng số 1 mở cửa khoang thuyền dẫn mười mấy người đi vào, đám người của các môn phái nhỏ vừa tiến đến, lập tức nhìn thấy hơn trăm người bịt mặt đang nhìn bọn họ chằm chằm, nhất thời vừa cảm thấy bất an, vừa cảm thấy khẩn trương, nghe nói những người bịt mặt này đều là cao thủ Độ Kiếp kỳ ah!
"Đây là Dược tiên sinh mà các ngươi muốn gặp." Đội trưởng số 1 phất tay chỉ nói.