Chương 126: Hắn vẫn luôn ngưỡng mộ ngươi (1)
Chương 126: Hắn vẫn luôn ngưỡng mộ ngươi (1)Chương 126: Hắn vẫn luôn ngưỡng mộ ngươi (1)
Có rất nhiều điều được liệt kê ở trên, tất cả đều là chuyện mà Hứa Sơ Ảnh đã làm.
Hứa Sơ Ảnh không biết chị cả thu thập cái này ở đâu. Khi nhìn thấy chúng, cô ta chỉ cảm thấy giật mình và khó tin.
Trong đó số đó, có lần cô ta mang đối tượng yêu đương của mình về nhà. Khi thấy Hứa Mặc cũng ở đó, cô ta lại phủ nhận rằng Hứa Mặc là em trai mình, còn nói hắn chỉ là một người hầu.
Còn có một lần, Hứa Sơ Ảnh từng tát Hứa Mặc vì hắn vô tình làm bẩn váy của cô ta.
Giữa chị gái và em trai, những hành động này cũng không phải chuyện gì to tát. Nhưng bây giờ, sau khi bị chị cả lấy ra để nói, nó lại trở nên rất không bình thường.
Hứa Mặc bị trúng độc. Đây rõ ràng là có người muốn hắn chết nên mới hạ độc.
Hứa Sơ Ảnh không thể tin được sẽ có người làm như vậy, cô ta vội vàng ngẩng đầu nhìn Hứa Uyển Đình: "Chị, những chuyện kia là do ta làm nhưng ta thề, ta thật sự không hề đầu độc Hứa Mặc, ta không thể nào làm ra cái chuyện đó được!"
"Palladium, người bình thường sao có thể lấy được thứ này, chỉ có phòng thí nghiệm của ngươi mới có thể! Hứa Sơ Ảnh, ngươi không thoát khỏi diện nghi ngờ được!" Hứa Uyển Đình lạnh lùng nhìn chằm chằm cô ta: "Hứa Sơ Ảnh, ta nói cho ngươi biết, tốt nhất là ngươi nên suy nghĩ xem mình đã làm cái gì hay chưa? Phía trên đây còn liệt kê hơn mười việc, mỗi cái đều là chuyện ngươi ngược đãi hắn!"
"Ta? Ngược đãi hắn?" Hứa Sơ Ảnh kinh hãi.
"Còn không phải à? Vậy ngươi cho rằng mình đang cái làm gì? Ngươi nghĩ rằng đó chỉ là trò đùa giữa chị gái, em trai thôi sao? Thậm chí khi hắn bị ngươi đổ oan, ngươi cũng không quan tâm? Cho dù bị ngươi thưa chuyện với bố mẹ khiến hắn bị phạt không được ăn cơm, ngươi cũng không quan tâm tới một chút nào hay sao?”
Hứa Uyển Đình nhìn chằm chằm cô ta: "Hứa Sơ Ảnh, ta cảm thấy ngươi là người đáng nghi ngờ nhất cho tới giờ, chính ngươi là người đã hạ độc Hứa Mặc!"
Hứa Sơ Ảnh sợ ngây người, không thể tiếp nhận được sự việc. Trong chốc lát, cô ta không biết phải nói lại như thế nào.
"Ta biết ngươi không ưa gì hắn, thậm chí còn chán ghét nữa là. Nhưng ngươi chán ghét hắn không phải là lý do mà ngươi có thể lấy cho việc muốn giết em trai ngươi! Không chỉ bao gồm cả ngươi mà còn cả bất kì ai trong chúng ta cũng không thể lấy đây là lý do để giết hắn!"
"Ngươi có thể chán ghét hắn, có thể đay nghiến hắn nhưng tại sao lại muốn hắn chết? Chẳng lẽ ở nhà chúng ta, hắn còn chưa đủ khiêm tốn sao? Hay là ở nhà chúng ta, hắn làm chuyện gì không thể chấp nhận được hay sao?”
Nước mắt Hứa Uyển Đình trào ra: "Hứa Sơ Ảnh, tốt hơn hết là ngươi nên suy nghĩ lại xem mình đã làm cái gì? Ngươi đã đầu độc hắn từ khi nào?"
Hứa Sơ Ảnh thấy chị cả khóc, trong lòng cô ta cũng hoảng sợ, vội vàng nói: "Ta không có đầu độc hắn! Ta không muốn giết hắn, ta muốn giết hắn khi nào đâu cơ chứ?"
"Vậy ngươi giải thích cho ta nghe hàm lượng kim loại nặng trong máu vượt quá mức tiêu chuẩn dẫn đến ngộ độc palladium là cái gì? Đừng nói với ta là hắn tự mình ăn! Hắn làm được như vậy tại sao ngươi không tự mình ăn hết luôn đi?" Hứa Uyển Đình cả giận nói. "Có lẽ hắn..." Hứa Sơ Ảnh sửng sốt.
"Ta đã điều tra palladium này, nó đều đến từ phòng thí nghiệm của ngươi! Nếu không phải ngươi hạ độc thì chính là em ba hoặc em tư!" Hứa Uyển Đình mở miệng nói: "Hứa Sơ Ảnh, hắn chưa từng làm chuyện tổn hại đến đạo đức gì mà! Ở nhà chúng ta, hắn... Hắn cũng không nhận được bao nhiêu tiền! Phí sinh hoạt mỗi tháng, bố mẹ chỉ cho hắn vỏn vẹn năm trăm tệ, số tiên ấy hắn ăn còn không đủ no. Đến cả giày dép quần áo cũng chưa từng có ai mua cho hắn khi nào! Hắn cũng không có làm gì nên tội với ngươi cả, Hứa Sơ Ảnh à!"
"Mặc dù có rất nhiều lần hắn muốn đến của ngươi để tìm gặp khiến ngươi cảm thấy bị xúc phạm, không dám thừa nhận hắn là em trai mình. Nhưng, liệu đây có là tội đáng phải chết hay không?”
"Kể từ khi hắn rời nhà, hắn chưa bao giờ nói với bất kì ai rằng mình bị người ta hạ độc! Tuy vậy, hắn lại vẫn luôn biết có người muốn dùng độc để hại chết hắn!"
"Hắn vẫn luôn biết có người đang cố làm vậy!"
Nước mắt Hứa Uyển Đình không ngừng rơi xuống: "Ngươi là một trong những nghi phạm quan trọng nhất bởi vì palladium đã được lấy ra từ trong phòng thí nghiệm của ngươi! Cũng chỉ có ngươi mới có thể lấy được bột palladiuml"
Hứa Sơ Ảnh ngây dại, trên mặt cô ta chỉ còn lại vẻ hoảng sợ: "Ta, ta không có mài! Ta không có đầu độc hắn! Tại sao ta lại làm như vậy chứ? Ta chỉ là..."