Tình Thân Đến Muộn Như Cỏ Rác, Ta Bỏ Nhà Đi Ngươi Khóc Cái Gì ? (Bản Dịch)

Chương 189 - Chương 189: Ta Không Nghe Chó Đánh Rắm!

Chương 189: Ta không nghe chó đánh rắm! Chương 189: Ta không nghe chó đánh rắm!Chương 189: Ta không nghe chó đánh rắm!

Hứa Mặc đen mặt.

Hắn không ngờ Chu Thế Minh lại đưa hai người bọn họ tới.

"Các ngươi tới đây làm gì?" Hắn lạnh lùng hỏi.

Chu Thế Minh nghe xong, vội vàng nói: "Sao lại tới đây làm gì? Đương nhiên ông Hứa và cô Hứa đến để đầu tư rồi! Hứa Mặc à, nói chuyện khách sáo tí nào, công ty trang sức Phượng Tường không phải công ty trang sức bình thường đâu, chú ý giọng điệu nhé!"

Hứa Mặc nhìn ông ấy một cái: "Bọn họ bảo ngươi đưa tới?"

"Đúng vậy!" Chu Thế Minh gật đầu: 'Không phải các ngươi muốn tìm kiếm những nhà đầu tư có thực lực sao? Công ty trang sức Phượng Tường nhà họ Hứa là một sự lựa chọn không tệ! Nhà họ Hứa không chỉ kinh doanh trong thành phố Hạ Hải mà Thủ Đô cũng có thể giải quyết, chỉ cần bọn họ tham gia, có thể ban quản lý đô thị sẽ không dám thu xe của các ngươi đâu. Bọn họ sẽ đánh tiếng giúp cho!"

"Đánh tiếng cơ đấy, nghe oách gớm nhỉ!" Vẻ mặt Hứa Mặc lập tức tràn đầy trào phúng.

Chu Thế Minh nhíu mày: "Hứa Mặc à, đây không phải chuyện đùa đâu! Chúng ta nên khách sáo một chút, ta hy vọng lần này có thể được đầu tư càng nhiều càng tốt!"

Nói xong, ông ấy vội vàng cười xuề xòa với Hứa Đức Minh và Hứa Uyển Đình: "Thật ngại quá, ông Hứa cô Hứa, bình thường Hứa Mặc không như vậy đâu! Tính tình hắn rất tốt, năng lực cũng xuất sắc, các ngươi đã từng nghe nói đến hắn chưa? Từ nhỏ đến lớn hắn luôn là thiên tài, còn là thủ khoa đại học của thành phố Hạ Hải, thi đỗ đại học Thanh Bắc! Không tệ phải không, bây giờ hắn đang học ở đại học Thanh Bắc đấy!"

"Nhắc đến Hứa Mặc, hắn rất có tiếng tăm trong giới của chúng ta! Tâm nhìn cực kỳ chuẩn xác, dự đoán thành công sự phát triển của nền kinh tế chia sẻ Internet! Không thể không nói, đứa trẻ này can đảm cẩn trọng, có năng lực, có trách nhiệm, là đối tượng đầu tư hoàn hảo!"

Chu Thế Minh cười nói: "Ta cực lực đề cử các ngươi đầu tư vào hắn, cam đoan không lỗ đâu!"

Hứa Đức Minh và Hứa Uyển Đình nhìn ông ấy một cái, trong lòng toát ra vẻ lúng túng.

Hứa Mặc lạnh mặt, không tiếp tục mở miệng.

Thật ra bọn họ đã một tháng không gặp, một tháng này, Hứa Mặc vội vàng huấn luyện quân sự và lo chuyện công ty, bận túi bụi.

Hứa Đức Minh và Hứa Uyển Đình trở về thành phố Hạ Hải, gần đây lại tới một chuyến, Tạ Băng Diễm đã về hay chưa, Hứa Mặc cũng không biết.

Thật ra nhà họ Hứa vẫn còn một người ở đại học Thanh Bắc, chính là chị sáu Hứa Nguyệt Thiền, nhưng Hứa Mặc chưa từng gặp cô ta.

Chắc hẳn cô ta đã đi tìm Hứa Tuấn Triết rồi.

"Hứa Mặc, ngươi còn lo lắng gì thế? Nào nào nào, mau tới chào hỏi bọn họ một tiếng đi!" Chu Thế Minh thấy Hứa Mặc vẫn không nhúc nhích, có chút bất mãn.

"Không cần đâu! Chúng ta nói vài lời rồi đi ngay!" Hứa Đức Minh thấy Hứa Mặc không có sắc mặt tốt cũng không có ý định dừng lại.

"Sao có thể nói vài lời rồi đi? Chuyện đầu tư chỉ nói vài lời đủ sao được?" Chu Thế Minh nghe xong, vội vàng cười nịnh nói: "Ông Hứa à, ngươi ngồi đi! Ngươi ngồi xuống trước đi! Cả cô Hứa nữa, ngươi cũng ngồi đi, chúng ta từ từ nói chuyện!"

"Cút ra ngoài!" Cuối cùng Hứa Mặc cũng mở miệng.

Chu Thế Minh giật nảy mình, bỗng nhiên quay đầu nhìn hắn: "Hứa Mặc ơi, ngươi đang nói gì đấy? Sao lại quát nhà đầu tư như vậy?”

"Không sao, không sao đâu!" Hứa Đức Minh nghe xong, dường như càng thêm lúng túng: "Hứa Mặc à, chúng ta chỉ nói mấy câu thôi!"

"Đúng đấy! Hứa Mặc, chúng ta đã một tháng rôi không gặp ngươi! Chúng ta tâm sự trước được không?" Hứa Uyển Đình cũng mở miệng nói.

Chu Thế Minh sững sờ, quay đầu nhìn Hứa Đức Minh và Hứa Uyển Đình: "Các ngươi... Quen nhau hả?”

Ông ấy lại nhìn Hứa Mặc.

Thế mà Hứa Mặc vẫn cau có, trong mắt mang theo lửa giận.

Trong lòng Chu Thế Minh càng thêm kinh ngạc, quay đầu nhìn Hứa Đức Minh và Hứa Uyển Đình, không hiểu mô tê ra làm sao.

"Hứa Mặc à, nếu ngươi muốn đầu tư, chúng ta có thể cho! Nhà họ Hứa chúng ta có tiên, một hay hai tỷ đều không thành vấn đề! Ngày mai bố ngươi sẽ lập tức chuyển tiền vào thẻ!" Hứa Đức Minh mở miệng.

"Bố?" Chu Thế Minh sững sờ, lấy làm kinh hãi.

Hứa Uyển Đình cũng đỏ mắt mở miệng: 'Hứa Mặc, chị cả có lỗi với ngươi! Bố nói rất đúng, Davina chúng ta cũng có tiền, dạo gân đây chúng ta đang làm nhà đầu tư Thiên Thần, hoàn toàn có thể xoay được năm sáu trăm triệu tiền đầu tư cho ngươi!"

"Chị cả?" Chu Thế Minh ngạc nhiên nhìn Hứa Uyển Đình.

Hứa Uyển Đình khịt mũi, gật đầu một cái.

Chu Thế Minh lập tức ngây ngẩn cả người, sững sờ đứng đực ra đó.

"Ngươi, các ngươi là..." Ông ấy nhìn bọn họ: "À há, đúng rồi, hắn họ Hứa, các ngươi cũng họ Hứa, Hứa Mặc, ngươi là người của công ty trang sức Phượng Tường nhà họ Hứa sao?”

Hứa Mặc không nói gì, trong lòng nổi nóng.

Hứa Đức Minh và Hứa Uyển Đình gật đầu với Chu Thế Minh.
Bình Luận (0)
Comment