Chương 190: Một ngày nào đó, ta sẽ trưởng thành (1)
Chương 190: Một ngày nào đó, ta sẽ trưởng thành (1)Chương 190: Một ngày nào đó, ta sẽ trưởng thành (1)
Chu Thế Minh thấy vậy, lập tức trở nên lúng túng, bỗng nhiên vỗ vào đầu mình: "Người nhà họ Hứa? Ta biết ngay mài Lại là người nhà họ Hứa?”
"Ông Chu, ngươi ra ngoài trước đi! Chúng ta muốn nói chuyện với Hứa Mặc một chút!" Hứa Uyển Đình bảo ông ấy.
Chu Thế Minh nghe xong, nhất thời cảm thấy bầu không khí trong văn phòng có chút không đúng.
Đám người Đường Lỗi và Cố Hoán Khê cười như không cười nhìn ông ấy, vẻ mặt ranh mãnh.
Chu Thế Minh lập tức hiểu ra, chỉ có mình không biết quan hệ giữa bọn họ.
Nhưng nghĩ thông suốt xong, ông ấy không khỏi càng thêm hưng phấn.
Người nhà họ Hứa đúng là không tâm thường!
Bất kể là giới chính trị hay quân đội đều có quan hệ, giới kinh doanh càng khỏi phải bàn, có nhà họ Hứa chống lưng, xe đạp công cộng Little Monster còn không lên như cá gặp nước chắc.
Trâu bòi
Ông ấy trâu bò vãi, không ngờ lại đầu tư trúng cậu ấm nhà họ Hứal
"Thế thì... Ta ra ngoài trước nhé?" Chu Thế Minh thận trọng nói, dường như sợ chọc giận cả nhà này.
So với sự khổng lồ của nhà họ Hứa, ông ấy hoàn toàn chẳng là cái đinh gì, ngay cả lý do ông ấy trở thành nhà đầu tư cũng là nhờ có sự chỉ bảo của Hứa Đức Minh khi xưa, trước đây ông ấy còn từng làm cấp dưới của Hứa Đức Minh.
Hứa Đức Minh gật đầu một cái, để bọn họ rời đi.
Cùng lúc đó, ba người Đường Lỗi và Cố Hoán Khê cũng rời khỏi phòng làm việc, để lại không gian cho Hứa Mặc nói chuyện với hai người kia.
Chờ bọn họ rời đi hết, Hứa Mặc ngồi xuống rót một ly nước, uống một ngụm, đè nén lửa giận trong lòng.
Vừa mới trông thấy bọn họ, đúng là hắn vô cùng khó chịu và bất mãn.
Nhưng nghiêm túc suy nghĩ lại, mắc gì phải khó chịu?
Cho dù bọn họ tới thì sao?
"Hứa Mặc, xe đạp của ngươi phát triển rất nhanh, bây giờ rất được ưa chuộng, nhưng bố và ta đã dự đoán, phát triển càng nhanh thì sụp đổ càng nhanh! Đặc biệt là lần đầu tư bỏ vốn này của ngươi, sẽ gặp rủi ro lớn!" Hứa Uyển Đình thấy những người khác rời đi, lập tức phân tích.
"Lúc này không chỉ có mỗi ngươi làm nghề này nữa, những người khác cũng làm! Tỷ lệ tổn thất xe đạp của ngươi sẽ tăng lên rất nhiều!"
Hứa Mặc nhìn chị ta: "Hứa Uyển Đình, ngươi tốt bụng như vậy từ khi nào thế?"
"Ta... Hứa Uyển Đình nghẹn lại.
"Công ty ta phát triển thành bộ dáng gì, ta còn không biết sao? Việc nhà ngươi à?" Hứa Mặc lạnh lùng nói.
Hứa Đức Minh nghe vậy, thở dài: "Hứa Mặc à! Ta cố tình bay từ thành phố Hạ Hải tới đây để giúp ngươi mài"
"Giúp ta? Các ngươi giúp ta xuống địa ngục hả?” Hứa Mặc nhìn ông ta.
Hứa Đức Minh bất đắc dĩ nói: "Chúng ta có lỗi với ngươi, chuyện trước kia đều là lỗi của chúng ta. Nhưng lần đầu tư này của ngươi đúng là có rủi ro rất cao, không xử lý được, xác suất hỏng việc rất lớn! Trong tay ngươi còn đang nắm giữ một khoản tiên thế chấp khổng lồ nữa!"
"Các ngươi không cần nói với ta những điều này! Các ngươi không có tư cách hỏi đến! Công ty ta thế nào, ta còn lạ gì!" Hứa Mặc lạnh lùng nói: "Thu lại lòng từ bi của các ngươi đi, trong lòng ta, tất cả các ngươi đều đã chết hết rồi!"
Hứa Đức Minh nói: "Ta có lỗi với ngươi, chuyện trước kia, ta đã làm sai quá nhiều! Bây giờ chúng ta chỉ hy vọng ngươi có thể về nhài"
Nghe vậy, Hứa Mặc cười lớn: "Ngươi có vấn đề đấy hả? Có phải ấm đầu rồi không? Trước kia ngươi có như vậy đâu!"
"Trước kia đều là ta sai, ta không biết chuyện gì xảy ra với ngươi!" Hứa Đức Minh xin lỗi.
"Chuyện gì xảy ra với ta cơ?" Hứa Mặc cười ngặt nghẽo: "Hứa Đức Minh, ngươi bịp ai đấy hả! Ngươi không biết ta phải chịu đựng chuyện gì à? Ngươi tưởng ta là thằng ngu sao?"
Hứa Đức Minh không nói lời nào, vẻ mặt bi thương.
Hứa Uyển Đình nói: "Hứa Mặc à, lần này tới đây, chúng ta đều hy vọng có thể cho ngươi một lời giải thích thỏa đáng, chúng ta có lỗi với ngươi! Bất kể là ta hay em hai, em năm đều muốn nói với ngươi câu này! Bố cũng rất mong ngươi có thể mau chóng quay về nhà họ Hứa!"
Hứa Mặc không khỏi giễu cợt: "Ta không nghe chó đánh rắm! Cút đi! Ta chẳng thèm đến gặp các ngươi đâu!"
"Hứa Mặc, ngươi tha thứ cho ta đi! Ta biết sai rồi, trước giờ ta chưa từng nghĩ chuyện sẽ thành ra thế này!" Hứa Uyển Đình vội vàng nói.
"Muốn ta tha thứ cho ngươi? Được thôi!" Hứa Mặc mở miệng.
Hứa Uyển Đình mừng rỡ: "Ngươi bằng lòng tha thứ cho ta sao?"
"Đương nhiên! Ta vô cùng bằng lòng ấy chứ!" Hứa Mặc nhìn chằm chằm vào chị ta: "Chỉ cần ngươi chuyển nhượng toàn bộ cổ phần của Davina cho ta, ta sẽ tha thứ cho ngươi, thế nào!"
Hứa Uyển Đình nghe xong, nhất thời ngây ngẩn cả người.