Tình Thân Đến Muộn Như Cỏ Rác, Ta Bỏ Nhà Đi Ngươi Khóc Cái Gì ? (Bản Dịch)

Chương 234 - Chương 234: Đến Tột Cùng Là Hắn... Đã Làm Sai Điều Gì? (2)

Chương 234: Đến tột cùng là hắn... Đã làm sai điều gì? (2) Chương 234: Đến tột cùng là hắn... Đã làm sai điều gì? (2)Chương 234: Đến tột cùng là hắn... Đã làm sai điều gì? (2)

Cô ta vội vàng cầm lấy khăn giấy che kín mắt mũi, không để cho mình khóc thành tiếng.

Hứa Uyển Đình nghe xong cũng vội lấy một ít khăn giấy ra.

Hôm nay hai người bọn họ định nói rõ ràng với Tạ Băng Diễm nhưng xem ra bà ta cũng không có ý định đáp lại bọn họ.

Có lẽ là do những tổn thương năm đó quá sâu sắc nên bà ta không thể nào buông bỏ. Hoặc có thể là vì năm ấy suýt chút nữa đã khó sinh mà chết nên bà ta không cách nào tha thứ được.

Hoặc có lẽ, tình yêu của bà ta đã đặt hết lên những người khác từ lâu, không chừa lại cho Hứa Mặc một chút gì cả.

Hứa Uyển Đình chỉ hi vọng bà ta có thể dừng tay lại, để mọi chuyện không tiếp tục phát triển thêm nữa. Bây giờ bà ta vẫn còn có cơ hội để quay đầu và biết đâu bà ta có thể nhận được sự tha thứ của Hứa Mặc.

Nhưng... Điều đó dường như là không thể.

Tạ Băng Diễm vẫn không nhúc nhích.

Bà ta vẫn ngồi im.

Hai người uống một hớp nước rồi tiếp tục nói chuyện trong chốc lát. Cuối cùng họ không thể kìm nén cảm xúc của mình được nữa mà chỉ có thể ở bên cạnh rơi nước mắt, òa khóc.

Lúc này, Tạ Băng Diễm mới quay đầu nhìn về phía bọn họ: "Ta đã đoán trước được chuyện hắn sẽ phá sản. Với năng lực của hắn, làm sao có thể sáng lập ra được một công ty lớn như vậy chứ?”

Hứa Uyển Đình cùng Hứa Sơ Ảnh chỉ cảm thấy cảm xúc của mình đang điên cuồng dâng trào, đến nỗi không thể kìm lại được nữa. ...

Ở phía bên kia, tin tức đã xuất hiện trên các phương tiện truyền thông.

Việc Hứa Mặc bán tháo xe đạp Little Monster và thu về năm tỷ đồng đã nhanh chóng gây chấn động thị trường.

Vô số báo chí truyên thông bắt đầu đổ xô đưa tin về hành động lớn lao này của Hứa Mặc.

"Quyết đoán, vô cùng quyết đoán! Lập tức rút tiền rời khỏi thị trường, từ nay vê sau không cần lo cơm ăn áo mặc!"

"Mười tám tuổi lập nghiệp và chỉ hơn một năm, sau khi mười chín tuổi đã kiếm được khoản lợi nhuận năm tỷ khổng lồ! Hứa Mặc, một chàng trai của thế hệ doanh nhân mới có sự quyết đoán đáng kinh ngạc!"

"Hứa Mặc thật đúng là kẻ mạnh biết khó mà lui, nói một không có hai, lập tức rút tiền ngay lập tức mà không chút do dự! Hắn thật sự đã làm cho người ta phải kinh ngạc!"

"Sự quyết đoán và dũng cảm của một chàng trai trẻ tuổi như vậy thật là đáng kinh ngạc! Quả nhiên là thiếu niên tài giỏi sẽ làm lên một đất nước mạnh mẽ! Thật khó có thể tưởng tượng được rằng một người trẻ tuổi có thể ưu tú và quyết đoán như vậy..."

Có rất nhiều người ngạc nhiên và khen ngợi trước hành động của Hứa Mặc và những người khác.

Không còn nghi ngờ gì nữa, nhiều người tin rằng lần này Hứa Mặc chắc chắn sẽ bán tháo. Dù sao thì càng về sau, xe đạp công cộng sẽ càng khó cạnh tranh. Mảng kinh doanh này sẽ có nhiều người tham gia đầu tư vào. Bây giờ hắn rút tiền, không thể nghi ngờ rằng hành động này đã tối đa hóa lợi nhuận của bản thân.

Doanh số mười hai tỷ đã khiến vô số người kinh ngạc.

Tin tức nhanh chóng lan truyền khắp thành phố Hạ Hải, sau đó truyền đến tai công ty trang sức Phượng Tường của Hứa Đức Minh.

Khi ông ta nhận được tin này thì không khỏi giật mình.

Hứa Đức Minh không hi vọng Hứa Mặc sẽ rút tiền vào lúc này. Ngay lập tức, ông ta nghĩ ngay đến những khó khăn trong kinh doanh mà Hứa Mặc có thể gặp phải.

"Tạ Băng Diễm, ngươi đang muốn làm cái gì?" Ông ta không khỏi tức giận, muốn gọi điện thoại cho Tạ Băng Diễm tới để đánh mắng bà ta một trận.

Tuy nhiên vào lúc này lại có mấy người từ Thành Đô đến, yêu cầu gặp ông ta.

Sau khi Hứa Đức Minh nghe được tên bọn họ thì không khỏi sững người.

Đó là bố mẹ của gia đình nhà họ hứa đang nghỉ hưu ở Thành Đô, cũng chính là ông bà nội của đám người Hứa Mặc và Hứa Uyển Đình. Bọn họ đặc biệt đến đây để nói chuyện về công ty trang sức Phượng Tường.

"Hứa Đức Minh, ta thấy ngươi kinh doanh công ty trang sức Phượng Tường không được tốt lắm thì phải! Ta không coi trọng Hứa Tuấn Triết, sản nghiệp của nhà chúng ta không thể giao cho một người ngoài xử lý được!"

"Con nuôi chính là con nuôi! Hứa Uyển Đình hình như cũng không ổn lắm. Ta có thấy tin tức công ty Davina đã xảy ra rất nhiều trục trặc!"

"Ý của ngươi là Hứa Mặc? Hắn không phải là mới từ trại trẻ mồ côi trở về nhà hay sao? Từ trước đến nay chúng ta chưa từng thấy hắn có chỗ nào ra hồn cả, chỉ sợ rằng hắn không thể điều hành nổi công ty trang sức Phượng Tường mà thôi!"

"Như này đi! Ngươi hãy giao một phần quyền quản lí và quyên kinh doanh của công ty trang sức Phượng Tường cho anh cả và cháu trai lớn An Khang của ngươi! An Khang vừa từ nước ngoài trở về, để nó học cách quản lý công ty trang sức Phượng Tường đi!"...

Nhà họ Hứa là một gia tộc vô cùng lớn và sở hữu không ít sản nghiệp.

Công ty trang sức Phượng Tường chỉ là một trong số đó.
Bình Luận (0)
Comment