Tình Thân Đến Muộn Như Cỏ Rác, Ta Bỏ Nhà Đi Ngươi Khóc Cái Gì ? (Bản Dịch)

Chương 252 - Chương 252: Tìm Người Cho Ta! Ta Sẽ Dẫn Người Đến Giết Hắn! (2)

Chương 252: Tìm người cho ta! Ta sẽ dẫn người đến giết hắn! (2) Chương 252: Tìm người cho ta! Ta sẽ dẫn người đến giết hắn! (2)Chương 252: Tìm người cho ta! Ta sẽ dẫn người đến giết hắn! (2)

Sau khi Đường Lỗi nhận được tin tức, cậu ấy không chút do dự mà lập tức khoe với bạn gái nhỏ của mình.

Khi bạn gái nhỏ của cậu ấy nghe tin Tập đoàn QQ đã đầu tư năm trăm triệu vào cổ phiếu, cô ấy kinh ngạc đến gần như sái cả hàm!

Tất nhiên, việc tài trợ thành công cần tạm thời được giữ bí mật, không thể tiết lộ quá nhiều, Hứa Mặc vẫn cần phải tiếp tục phát triển.

Một nhóm người nhận được hợp đồng, rất hưng phấn liền đi chợ mua rượu, tôm hùm, cua rồi về nhà tiếp tục ăn mừng. ....

Phải mất hai ngày khuôn mặt của Hứa Phán Đễ mới giảm bớt sưng tấy.

Hai ngày qua, vẻ ngoài cô ta gần như rất tệ và không cách nào gặp được ai.

Sau hai ngày, mọi chuyện đã khá hơn.

Khi trở lại bình thường, cứ nghĩ đến việc Hứa Mặc tát vào mặt mình, cái tát sau càng mạnh hơn cái trước, cô ta càng chịu không nổi, trong lòng căm hận đến thấu xương.

Cô ta lập tức gọi điện cho Hứa Nguyệt Thiền để đi tìm Hứa Mặc gây sự.

"Không nhịn được, thật sự không nhịn được! Hắn không chỉ mắng ta, còn đánh ta. Chú Lục, mau tìm mấy người để cùng ta đi tìm hắn! Ta muốn xem hắn rốt cuộc có năng lực đến cỡ nào!"

"Hắn còn dám đánh ta, đúng là không coi pháp luật ra gì! Hôm nay ta nhất định phải cho hắn một bài học!"

Hứa Phán Đễ kế thừa hoàn hảo tính cách bướng bỉnh và khắc nghiệt của Tạ Băng Diễm.

Là con gái của nhà họ Hứa, cô ta từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ phải chịu sự sỉ nhục lớn như vậy.

Lần này cô ta thực sự bị sỉ nhục thê thảm rồi.

Hứa Nguyệt Thiền đột nhiên không muốn cô ta đến gặp Hứa Mặc vì sợ giữa họ sẽ xảy ra xung đột.

Tuy rằng cô ta cũng rất căm hận Hứa Mặc nhưng tình huống trong nhà hiện tại rõ ràng không ổn.

Cô ta nói: “Chị tư, nhưng Hứa Mặc đã cứu ngươi!"

"Cứu ta? Ta thấy hắn đang bắt nạt ta, làm sao gọi là đang cứu ta?" Hứa Phán Đễ tức giận: "Ngươi không thấy hắn đã làm cho mặt ta ra nông nỗi gì sao? Lần này, ta phải dạy cho hắn một bài học!"

Hứa Nguyệt Thiên không nói gì.

"Em sáu, ngươi đừng có rãnh rỗi! Ngươi đã nghe hắn mắng bố mẹ mình rồi! Thậm chí hắn còn mắng thẳng mặt mẹ mình! Ta đã bao dung hắn từ lâu rồi! Bố mẹ ta không muốn dạy cho hắn một bài học, ta cũng không quan tâm! Em không được dạy dỗ, đó là lỗi của người làm chị!" Hứa Phán Đễ rất tức giận.

Hứa Nguyệt Thiền suy nghĩ một lúc rồi nói: "Ngươi có thể dạy cho hắn một bài học, nhưng ngươi không được làm gì khác! Hiện tại Hứa Mặc có thể..."

"Có thể? Ta muốn xem hắn có năng lực tới đâu! Ngươi tìm cho ta mấy người! Ta sẽ dẫn người đi giết hắn!"

"Được rồi!" Hứa Nguyệt Thiền không thể từ chối nên cô ta chỉ có thể tìm hai người trong trường để đi cùng cô ta tìm Hứa Mặc.

"Hứa Mặc thường ăn ở căn tin trường sau giờ học! Chúng ta chỉ cần đợi hắn ở căn tin trường là được!"

"Ta sẽ đợi!" Hứa Phán Đễ đã chuẩn bị sẵn sàng, tức giận đến mức nghiến răng. ...

Sau khi Hứa Mặc ký hợp đồng và ăn mừng xong, hắn đương nhiên quay lại trường học.

Hôm nay cũng không có gì ngạc nhiên, hắn rủ Đường Lỗi cùng nhau ăn tối để bàn bạc một số việc.

Cố Hoán Khuê và Lý Bán Trang cũng có thắc mắc về việc kinh doanh nên mọi người lại gặp nhau để thảo luận về bước phát triển tiếp theo.

Hứa Mặc cũng không có gì ngạc nhiên khi nhìn thấy Hứa Phán Đễ và Hứa Nguyệt Thiền trong căn tin.

Hứa Mặc đã đoán trước Hứa Phán Đễ sẽ đến tìm hắn.

Nhìn thấy ánh mắt tràn đầy hung dữ như muốn ăn thịt hắn của Hứa Phán Đễ, Hứa Mặc trong lòng cảm thấy vui mừng nhưng vẫn bình tĩnh nhận lấy cơm, nhàn nhã ăn vài miếng rồi mới nói.

Trong căn tin có rất nhiều người, Hứa Phán Đễ dù có lớn gan cũng không dám gây chuyện lớn trong căn tin. Cho nên sau khi đợi mấy người ăn xong ra khỏi căn tin, Hứa Phán Đễ và Hứa Nguyệt Thiền mới lập tức đi ra ngăn bọn hắn lại.

"Hứa Mặc! Ngươi thật tàn nhẫn! Ta đã tìm được ngươi!" Hứa Phán Đễ nghiến răng nghiến lợi, trong mắt gân như trào ra lửa giận.

"Tìm ta làm cái gì? Muốn cảm ơn ta thì không cần thiết! Ta không có cái loại chị gái khốn nạn như ngươi!" Hứa Mặc không khách khí nói!

"Ngươi, ngươi còn dám mắng ta? Hứa Mặc, ngươi thật là mất dạy! Ta đánh ngươi!" Hứa Phán Đễ trong nháy mắt bộc phát cơn tức giận, nhe răng và móng vuết lao về phía Hứa Mặc.

Lúc này Hứa Mặc đương nhiên không khách khí, lập tức tát mạnh vào mặt cô ta.

"Bốp!"

Hứa Phán Đễ sửng sốt, đứng yên tại chỗ không nhúc nhích!
Bình Luận (0)
Comment