Chương 259: Hứa Mặc lặng im nhìn tòa nhà cao tâng sụp đổ (2)
Chương 259: Hứa Mặc lặng im nhìn tòa nhà cao tâng sụp đổ (2)Chương 259: Hứa Mặc lặng im nhìn tòa nhà cao tâng sụp đổ (2)
Nói thật, dạo gần đây Hứa Mặc thấy hơi khó chịu với bọn họ.
Bọn họ tới tìm hắn rất nhiều lân, hắn tiếp chuyện cũng đủ mệt mỏi.
Tuy mấy lần trước đó không phải Hứa Tuyết Tuệ, nhưng mấy người Hứa Uyển Đình và Hứa Sơ Ảnh cũng đã đủ phiền.
Hứa Mặc không muốn mất thời gian với chị ta, chỉ muốn đuổi chị ta đi luôn, chị ta vừa đến đã khóc, Hứa Mặc nhìn mà chỉ cảm thấy buồn nôn.
“Có việc thì nói, còn không thì thôi!"
"Ta không thời gian rảnh rỗi cho mấy người, chị em các người, chẳng có ai tốt cả!"
"Hứa Tuyết Tuệ, ta biết tại sao ngươi không cho ta động vào xe thể thao của ngươi, chỉ bởi vì ngươi sợ Hứa Đức Minh tặng nó cho ta! Ta biết!"
"Đừng nói như bản thân đáng thương lắm, tự trong lòng các ngươi đều hiểu rất rõ!"
Nói xong mấy câu đó, Hứa Mặc định đi luôn, bởi vì có nói với chị ta cũng vô nghĩa, chỉ tổ lãng phí thời gian.
"Hứa Mặc, chị hai đã biết chuyện trước kia!" Hứa Tuyết Tuệ nói: "Chị hai biết rất nhiều rất nhiều, chị hai hối hận rồi, đáng lẽ không nên đối xử với ngươi như vậy..."
Hứa Mặc cười khinh: "Cuộc sống bây giờ của ta rất ổn, cất bộ mặt đau khổ của ngươi đi, nếu như không biết, có lẽ ta vẫn còn hi vọng vào một số điều, nhưng hiện tại, ta đã nhìn thấu tất cả, tất cảt"
"Xin lỗi!"
"Không còn chuyện gì nữa thì ta xin vê trước! Buổi chiều còn có lớp!"
Nói chuyện với chị ta chỉ khiến Hứa Mặc thêm bực bội, Hứa Tuyết Tuệ muốn giữ hắn lại nói chuyện, nói những chuyện trước kia, nhưng Hứa Mặc không có hứng.
Hắn chào rồi đi thẳng về ký túc xá.
Hứa Tuyết Tuệ thấy hắn rời đi mà không một chút do dự thì càng tuyệt vọng, chị ta biết, lỗi lầm mình gây ra trong quá khứ không thể sửa chữa được.
Có lẽ, cả đời này cũng không thể sửa chữal
"Hứa Tuyết Tuệ ngươi còn nhớ không? Lúc đó ngươi và Tạ Băng Diễm nói ta lấy đồ trang sức của ngươi, ngươi nói trong group chat của các ngươi, ta biết ấy các ngươi nói cái gì trong cái group chat!" Hứa Mặc im lặng một thoáng rồi nói tiếp: "Group chat ấy, ta đã từng đọc qua, quả thật trong đó không ít lân nhắc tới ta. Ta tưởng chỉ là đùa, nhưng không ngờ lại xảy ra chuyện sau đó!"
"Cái gọi là đồ trang sức, chẳng qua chỉ là trò đùa của ngươi, nhưng Tạ Băng Diễm lại tưởng thật, phạt ta đứng đó!"
"Sau đó ngươi đi kể với các chị em, cảm thấy thú vị, những thiên kim đại tiểu thư như các ngươi không biết tới nỗi vất vả trong cuộc sống, cũng chưa từng nếm trải vất vả trong cuộc sống này! Bây giờ nói xin lỗi, cũng chỉ là một lời đùa cợt mà thôi!"
"Ta quá hiểu các ngươi, hiểu rất rõ! Có lẽ lát nữa các ngươi sẽ lại tiếp tục bêu riếu người khác trong group chatl" "Vừa rồi Hứa Phán Đễ và Hứa Nguyệt Thiền đến tìm ta, hăm dọa, khinh miệt. Các ngươi luôn như thết"
"Các ngươi đều học theo Tạ Băng Diễm, cái bóng của bà ta hiện hữu trong mỗi con người các ngươi! Vậy nên, nếu có thể, ta chỉ muốn các ngươi chết hết đi!"
"Không cần phải xin lỗi ta, không có tác dụng gì hết, nếu như ngươi thật sự cảm thấy có lỗi, vậy thì đi chết đi! Chết cho sạch sẽ, để ta khỏi phải nghe tới ngươi lần nào nữa!"
"Hứa Phán Đễ..."
"Muốn đấu với ta ấy hả? Nếu ngươi đứng về phe cô ta, ta cũng không ngại chơi với các ngươi!"
Lúc nói những lời này, Hứa Mặc vô cùng bình tĩnh, lạnh lùng lãnh đạm.
Trong lòng hắn, mấy chị em bọn họ cá mè một lứa, không có ai tốt hết.
Hứa Tuyết Tuệ đứng trong gió nhẹ, nghe hắn nói, rất nhiều chuyện, cô ta không muốn nhớ lại, cũng không muốn tìm hiểu.
Nhưng Hứa Mặc vẫn nhớ mãi, có lẽ vì trí nhớ của hắn rất tốt, luôn khắc sâu trong lòng.
Quả thực khi đó bọn họ coi hắn như một món đồ chỉ để tiêu khiển.
"Tạ Băng Diễm, mặc kệ hắn..."
"Kiến bò khắp người hắn, cơ thể nhỏ bé, đau nhưng lại không thể cắn chết hắn!"
"Khóc tang thôi mà, có gì phải sợ! Chỉ cần có tiền, chỉ cần vẫn sống thì mọi chuyện đều không thành vấn đề"
"Chỉ có thể phấn đấu và cố gắng hết sức mà thôi..."
Hứa Tuyết Tuệ biết, có lẽ cô ta sẽ không bao giờ được cứu rỗi.
Những vết thương, quá sâu quá sâu, sâu không thấy đáy, như vực sâu vạn trượng.......
Tin Hứa Tuấn Triết ngã ngựa được đăng tải, sau khi Hứa Mặc quay lại ký túc xá thì đọc được tin này, tiếp đó còn có một tin nữa.
"Xe đạp công cộng của Tuấn Triết không đủ tiền hoàn trả, người xếp hàng đã lên tới ba mươi ngàn... Công ty đứng trên bờ vực phá sản..."
Nhìn cậu ta xây dựng lên tòa nhà cao tầng, nhìn cậu ta tổ chức tiệc tùng mời khách, cuối cùng nhìn tòa nhà cao tâng của cậu ta sụp đổ.
Chỉ đáng tiếc, Hứa Tuấn Triết vẫn chưa mở rộng dự án này, không thì thứ chờ đợi cậu ta sau này sẽ càng choáng ngợp, càng phấn khích.