Chương 277: "Đối đầu với ta... Ngươi thực sự có ý định làm vậy sao?” (2)
Chương 277: "Đối đầu với ta... Ngươi thực sự có ý định làm vậy sao?” (2)Chương 277: "Đối đầu với ta... Ngươi thực sự có ý định làm vậy sao?” (2)
Hứa Uyển Đình, Hứa Sơ Ảnh và Hứa Nguyệt Thiền nhìn thấy chuyện này, chợt tay chân luống, không biết phải giúp đỡ ai?
Khi thấy Hứa Đức Minh muốn đánh trả, Hứa Uyển Đình mới kịp phản ứng lại, chạy tới ngăn cản Hứa Đức Minh đánh trả.
Hai người tiếp tục vật lộn với nhau, gào thét ầm ï hết cả lên, Hứa Đức Minh mắng Tạ Băng Diễm không ngừng, muốn kéo mụ điên này đứng dậy khỏi người ông ta.
Nhưng hiển nhiên Tạ Băng Diễm không chịu bỏ qua cho ông ta, bà ta nhe nanh múa vuốt bò dậy, muốn lao vào Lục Hương Như, Hứa Đức Minh vừa nhìn thấy đã vội vàng bảo vệ gắt gao Lục Tương Như ở sau lưng.
Lúc này rõ ràng cơn thịnh nộ của Tạ Băng Diễm như được thổi bừng lên, một cái tát bay thẳng vào mặt Hứa Đức Minh.
Nếu bà ta không tát ông ta thì còn cứu vãn được, sau cái tát này của bà ta, Hứa Đức Minh trở nên vô cùng tức giận và bắt đầu đánh trả lại Tạ Băng Diễm. ...
Hứa Mặc kéo Lục Hồng Loan đến bàn bên cạnh ngồi xuống, sau đó rót một tách trà, chậm rãi uống một ngụm.
Kịch hay vẫn chưa kết thúc ở đó, hắn nhìn ra được nó sẽ còn tiếp tục trong một lúc nữa. Thậm chí hắn còn lấy một ít đồ ăn nhẹ, vừa ăn vừa chậm rãi quan sát.
Tạ Băng Diễm đã bắt đầu khóc, trong khi bộ dạng Hứa Đức Minh đã nhếch nhác không nỡ nhìn, quần áo của ông ta đều đã bị Tạ Băng Diễm xé rách.
Nhưng Lục Hương Như được Hứa Đức Minh bảo vệ sau lưng nên không bị ảnh hưởng gì nhiều.
Bây giờ Lục Hương Như đang liều mạng vì địa vị của con gái mình, bà ta cũng không ngại đối đầu với Tạ Băng Diễm để đấu tranh cho danh phận và địa vị mà con gái bà ta xứng đáng có được.
Hơn nữa có Hứa Mặc bảo đảm nên bà ta chỉ trốn tránh mà không hé răng nửa lời, cho dù thỉnh thoảng bị Tạ Băng Diễm đánh trúng thì bà ta cũng không hề phản kháng.
Ba người đã đánh nhau rất lâu, ba người Hứa Uyển Đình và Hứa Sơ Ảnh cũng vội vàng gia nhập vòng vây, muốn kéo Hứa Đức Minh ra và dạy cho Lục Hương Như một bài học.
Nhưng sao Hứa Đức Minh có thể để họ làm vậy?
Ông ta nhanh chóng đẩy họ ra, cố gắng để Lục Hương Như đi trước.
Thấy vậy, Tạ Băng Diễm càng tức giận hơn, bà ta gào thét không ngừng, vừa kêu gào vừa đánh liên tục vào người Hứa Đức Minh, thậm chí xé rách quần áo của ông ta.
Quần áo Lục Hương Như cũng bị rách một chút, nhưng nhìn chung vẫn ổn. Cuối cùng, sau một trận náo loạn, Hứa Uyển Đình như chợt nhớ ra điều gì đó, quay đầu nhìn lại.
Chị ta chỉ nhìn thấy Hứa Mặc và Lục Hồng Loan ngồi ở một bàn khác, trước mặt còn bày mấy đĩa đồ ăn vặt, đang nhàn nhã nhìn bọn họ.
Thỉnh thoảng còn lấy điện thoại ra chụp vài tấm hình như muốn giữ lại làm kỷ niệm.
Suýt chút nữa Hứa Uyển Đình đã nghẹt thởi... Sau một hồi cãi vã, cả đám đã dần bình tĩnh lại.
Sắc mặt Hứa Đức Minh cực kỳ xấu xí, bộ dạng nhếch nhác chẳng ra sao, tuy nhiên, xem ra ông ta vẫn còn chút nghĩa khí, bảo vệ Lục Hương Như đứng lên.
Lục Hương Như thấy họ không còn gây rối nữa, vội vàng đứng dậy, chỉnh lại quần áo rồi đi đến bên cạnh Hứa Mặc.
Hứa Mặc liếc nhìn bà ta, gật đầu, ra hiệu cho bà ta ngồi cạnh hắn.
Lục Hương Như thấy thế liền ngồi xuống bên cạnh con gái, sửa sang lại quần áo.
Hứa Mặc bưng trà đưa cho bà ta, sau đó nhìn khung cảnh bừa bộn như bãi rác cách đó không xa, tiếp tục nhàn nhã ăn miếng đồ ăn nhẹ.
Ngay lập tức, sắc mặt Hứa Uyển Đình, Hứa Sơ Ảnh và Hứa Nguyệt Thiền trông vô cùng xấu xí.
Khung cảnh lại rơi vào sự im lặng chết chóc, thậm chí có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
Kìm nén, im lặng.
Hứa Đức Minh liếc nhìn xung quanh vài lần, vẻ mặt rất khó coi, ông ta quay người đi đến bên cạnh Hứa Mặc.
Toàn thân ông ta lộn xôn, quần áo phía trên bị xé rách, mặt mũi lấm lem.
Không biết là bị dính thức ăn hay là bị thương?
Nhưng Tạ Băng Diễm cũng không cầm dao lao tới, có lẽ trên người ông ta đều là thức ăn.
Tất nhiên, dù là vậy, nhưng vẫn có thể thấy những dấu bàn tay và vết trây xước hiện rõ trên cơ thể ông ta, đòn tấn công vừa rồi của Tạ Băng Diễm cực kỳ hung ác.
Trong khoảnh khắc!
Không một ai nói chuyện.
Hứa Đức Minh chỉnh lại quần áo, vẻ mặt trâm lặng, cũng không lên tiếng.
Ba chị em Hứa Uyển Đình và Hứa Sơ Ảnh cũng không dám lên tiếng, trong khi Hứa Mặc đang ăn món gì đó, động tác vẫn nhàn nhã với vẻ mặt thích thú thấy rõ.
Tạ Băng Diễm ngồi dưới đất khóc, Hứa Nguyệt Thiền đang đỡ bà ta dậy.
Tình trạng này kéo dài một lúc, đến khi Tạ Băng Diễm đứng dậy từ trên ghế.
Hứa Đức Minh nhìn bà ta, tức giận nói: "Tạ Băng Diễm, ngươi quậy đủ chưa?"