Chương 350: Hứa Uyển Đình đã định trước là kẻ bị bỏ rơi (2)
Chương 350: Hứa Uyển Đình đã định trước là kẻ bị bỏ rơi (2)Chương 350: Hứa Uyển Đình đã định trước là kẻ bị bỏ rơi (2)
Mỗi cửa hàng này đều có thể thu được ba mươi triệu tiền thuê mỗi tháng, đúng là những con gà đẻ trứng vàng vô cùng rõ ràng.
Càng huống hồ Hứa Mặc không chỉ đầu tư ở thành phố Hạ Hải, ở thành phố Thâm Hải và Thủ Đô cũng có cửa hàng cho thuê của hắn, quy mô rất lớn và đều phát triển vượt trội.
Nói đến chuyện công ty đầu tư, ba người Đường Lỗi và Cố Hoán Khê không thể không phục ánh mắt của Hứa Mặc, nếu không phải mấy năm trước Hứa Mặc năng nặc đòi làm đầu tư thì sợ rằng bọn hắn cũng không biết thu được lợi nhuận ở lĩnh vực này.
Lợi nhuận từ bất động sản ổn định có nghĩa tất cả sự nghiệp của bọn họ đều không có nguy cơ đứt gấy mắt xích tài chính, đảm sự nghiệp của bọn họ phát triển bền vững.
Mặt khác, đầu tư MiHoYo và các công ty game khác cũng thu được lợi nhuận khổng lồ, hiện tại công ty đầu tư đang bán tháo cổ phần của công ty game, Hứa Mặc đã ra lệnh trước năm 2020 phải thanh lý xong hầu hết cổ phần của lĩnh vực trò chơi chỉ để lại vài công ty chủ chốt là được.
Bởi vì hắn đã nhận ra thời kỳ đầu thu tiên lãi của game mobile đã qua, đến giai đoạn sau, ý nghĩa đầu tư game mobile đã không còn, chi bằng rút vốn đầu tư vào lĩnh vực khác.
Quan trọng nhất là lĩnh vực video ngắn đã bùng nổ.
Trước đó lĩnh vực video ngắn đã trải qua hai ba năm thai nghén, Hứa Mặc đầu tư số tiền khổng lồ, tối ưu hóa thuật toán, tìm kiếm những nhân tài thuật toán tham gia.
Nhờ số tiền vốn khổng lồ ấy, lĩnh vực video ngắn dần thể hiện được cái hay của nó, nó dần dần nổi tiếng và đã trở thành một mồi lửa lớn vào năm 2018.
Ở nước ngoài, công ty video ngắn ở Singapore cũng cho thấy uy thế vượt xa bình thường.
Hiện tại, công ty làm video ngắn đang huy động vốn toàn cầu, cân một số nhà tư bản và doanh nhân lớn nắm giữ tài lực khổng lồ tham gia vào liên minh, chỉ có vậy mới tiếp tục phát triển được.
Video ngắn ở nước ngoài đang thịnh hành toàn cầu!
Sau khi thu được lợi nhuận kếch xù, mọi người đều mừng rỡ khôn xiết, hôm nay Đường Lỗi đi hẹn hò với bạn gái, Lý Bán Trang cũng đến phòng học học bù.
Hứa Mặc gọi Cố Hoán Khê ra ngoài ăn bữa cơm, sau đó cả hai cùng quay về trường học.
Trong lúc ăn cơm, Hứa Mặc thấy thông báo của công ty trang sức Phượng Tường, Hứa Uyển Đình đã định trước bị bỏ rơi, không một ai có thể cứu chị tal
"Hứa Tuấn Triết muốn làm chủ công ty trang sức Phượng Tường! Cao Thải Nhi bội thu!" Hứa Mặc đặt điện thoại di động xuống.
"Muốn gặp mặt Cao Thải Nhi sao?" Cố Hoán Khê hỏi, trong mắt thoáng lóe lên tia cảnh giác.
"Hắn là cần! Phải gặp mặt cô ta thì kế hoạch tiếp theo của chúng ta mới có thể tiếp tục tiến hành!" Hứa Mặc nói.
Hắn biết rõ, bây giờ đã không còn là vấn đề hắn có buông tha nhà họ Hứa hay không mà là sau khi Hứa Uyển Đình xảy ra chuyện, nhà họ Hứa và nhà họ Hạ sẽ không bỏ qua cho hắn.
Nếu như đã là kẻ thù thì sẽ không cần phải bó tay bó chân hành động nữa, tiên phát chế nhân, tránh hậu họa về saul Cố Hoán Khê nghe vậy, không khỏi thở dài nhưng không khuyên nhủ hắn: "Khi ngươi gặp mặt bọn họ nhớ dẫn thêm bảo vệ! Đặc biệt là bên phía Lưu Khải Khang, cần phải đảm bảo mình an toàn!"
"Biết rôi!" Hứa Mặc gật đầu đáp.
Sau đó hắn dẫn Cố Hoán Khê đi tản bộ về phía cửa trường học, bởi vì công ty phát triển ổn định nên tâm trạng của cả hai đều rất tốt.
Hơn nữa chuyện của Hứa Uyển Đình đã đâu vào đó nên tâm trạng của Hứa Mặc càng thêm hứng khởi, thi thoảng còn trò chuyện với Cố Hoán Khê về một số kế hoạch tương lai.
Cố Hoán Khê say sưa lắng nghe.
Lúc này, một chiếc xe Bentley dừng lại bên chân hai người họ, cửa xe mở ra, một người phụ nữ trung niên đeo kính râm vội vã đi tới ngăn hai người lại.
"Ngươi, ngươi là... Người phụ nữ đeo kính râm, ăn mặc xa hoa quý phái nhìn chằm chằm vào Cố Hoán Khê, thoáng kinh ngạc, định đưa tay kéo tay Cố Hoán Khê.
Cố Hoán Khê giật mình, vội vàng né tránh: "Xin lỗi, ngươi là ai?"
"Không sao không sao! Chỉ là ta giật mình chút thôi!" Người phụ nữ trung niên đeo kính râm nói, sắc mặt hơi kích động, vừa nói vừa lấy kính râm xuống.
"Xin chào, ta là Triệu Phỉ, xin hỏi cô gái tên gì?”
Cố Hoán Khê nghe xong, liếc mắt nhìn Hứa Mặc rồi nhíu mày.
Người phụ nữ trung niên này có vẻ luôn sống trong an nhàn sung sướng, làn da được chăm sóc rất tốt, đeo kính râm, khoác áo khoác màu đen, cách ăn mặc tỏ rõ sự giàu sang phú quý.
Thêm vào đó xe bà ấy lái là một chiếc Bentley màu đen giá trị mấy triệu, nhìn là biết không phú thì quý.
"Cố Hoán Khê!" Cố Hoán Khê đáp.
"Cố Hoán Khê?" Người phụ nữ trung niên ngạc nhiên, trừng to mắt nhìn chòng chọc vào Cố Hoán Khê.