Tình Thân Đến Muộn Như Cỏ Rác, Ta Bỏ Nhà Đi Ngươi Khóc Cái Gì ? (Bản Dịch)

Chương 384 - Chương 384: Tại Sao Ngươi... Lại Muốn Hạ Độc Giết Chết Hắn? (2)

Chương 384: Tại sao ngươi... Lại muốn hạ độc giết chết hắn? (2) Chương 384: Tại sao ngươi... Lại muốn hạ độc giết chết hắn? (2)Chương 384: Tại sao ngươi... Lại muốn hạ độc giết chết hắn? (2)

Nhà họ Tạ bắt đầu chuẩn bị rồi, Hứa Mặc hưng phấn.

Hắn biết rõ làm vậy sẽ khiến công ty chịu sự đánh trả của nhà họ Tạ, nhưng chẳng sao, hắn đã lên kế hoạch từ lâu rồi.

Công ty lớn như Bính Tịch Tịch không phải thứ nhà họ Tạ nói sụp là sụp, Hứa Mặc không việc gì phải hốt hoảng.

Huống hồ hắn vẫn còn chuỗi công ty khác, vốn chẳng cần lo mắt xích tài chính đứt gãy, vì chuyện này hắn rút ra một trăm tỷ liều mạng với ông ta không thành vấn đề.

Đương nhiên, vì để làm việc này suôn sẻ hơn, Hứa Mặc quyết định nâng Cố Hoán Khê lên vị trí phó tổng giám đốc.

Một khi hắn xảy ra vấn đề, công ty sẽ không chịu ảnh hưởng quá lớn, tương lai hắn mới có thể tách ra giải quyết nhà họ Tạ.

"Hứa Tuấn Triết làm việc rất nhanh! Hứa Đức Minh đã quyết tâm để anh ta làm CEO! Sau khi anh ta lên chức CEO sẽ tiến hành cải cách toàn diện công ty trang sức Phượng Tường! Đưa vào tư bản của Lưu Khải Khang, tạo đả kích nặng nề cho các lão cổ đông! Khi ấy công ty trang sức Phượng Tường sẽ rơi vào †ay anh tal"

"Tiếp đó bắt đầu được rồi!"

Bây giờ mục đích của Hứa Tuấn Triết không khác Hứa Mặc lắm, đó là muốn có cả nhà họ Hứa.

Thật ra lòng Hứa Tuất Triết rất bối rối rất căng thẳng, chỉ là anh ta giấu con người mình rất tốt, không để người nhà họ Hứa nhận ra.

Hứa Mặc không can thiệp vào chuyện của anh ta mặc anh ta phát huy, Hứa Tuấn Triết tóm lấy cơ hội ấy, chiếm đoạt công ty trang sức Phượng Tường.

Sau khi anh ta cải cách xong sẽ vạch mặt với nhà họ Hứa.

Cho dù đến lúc đó anh ta không muốn vạch mặt thì cũng phải vạch mặt.

Đối với Hứa Tuấn Triết mà nói, kể từ khi bố mẹ ruột của anh ta xuất hiện, nhà họ Hứa đã mất ý nghĩa với anh ta, cho dù hút máu nhà họ Hứa đến mức nào đi nữa cũng không sao cả.

Trong lòng anh ta, Hứa Mặc chưa chắc là kẻ địch của mình.

Quả thật anh ta đã từng hạ độc Hứa Mặc nhưng Hứa Mặc không chết vì độc mà cũng không có triệu chứng trúng độc, anh ta hạ độc với hàm lượng rất nhỏ.

Huống hồ palladium lấy từ phòng thí nghiệm của chị năm Hứa Sơ Ảnh và do chị ba Hứa Mạn Ny đưa cho anh ta, sữa bò sử dụng cũng là của chị cả Hứa Uyển Đình, còn có Hứa Tuyết Tuệ cũng tham gia vào chuyện đó, bất kỳ ai cũng không tránh khỏi liên can.

Hứa Tuấn Triết chỉ là một mắt xích rất nhỏ trong đó mà thôi, anh ta cũng không cảm thấy mình với Hứa Mặc có thù oán gì.

Trong lòng anh ta, nếu Hứa Mặc định xử lý nhà họ Hứa thì cũng giống với mục đích của mình, chỉ là muốn dựa vào nhà họ Hứa để chiếm công ty trang sức Phượng Tường, vậy nên về sau anh ta không sợ Hứa Mặc trả thù mình. Chỉ cần chiếm được quyền khống chế công ty trang sức Phượng Tường, cộng thêm quan hệ của Cao Thải Nhi và Lưu Khải Khang, có lẽ anh ta sẽ có năng lực cạnh tranh với Hứa Mặc.

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

Sau khi lật mặt chẳng có gì, tội lỗi của anh ta cũng không lớn.

Hứa Mặc đoán được Hứa Tuấn Triết nghĩ gì trong đầu, lòng chỉ cảm thấy buồn cười.

Hiện giờ chưa tính sổ với anh ta là do tạm thời chưa cần mà thôi, sau này không kẻ nào chạy thoát được đâu. ...

Sau khi về nhà Hứa Uyển Đình rất bình tĩnh.

Bình tĩnh đến lạ.

Lúc rảnh rỗi, chị ta sẽ học quét dọn phòng với má Triệu, chăm sóc hoa cỏ cây cối, có khi tự mình xuống bếp làm một vài món ngon cho bản thân và người nhà.

Chị ta ở trong ngục giam gần hai tháng nên dường như càng thêm trân trọng cuộc sống hiện tại.

Tạ Băng Diễm vẫn tức giận như cũ, liên tục tìm người tạo áp lực cho Hứa Mặc, từ sau khi trở về từ thành phố Thâm hải, Tạ Chấn cũng giận dữ không thôi, báo với Tạ Băng Diễm rằng Hứa Mặc đã hết đường cứu chữa, muốn tìm vấn đề trên người hắn, muốn bắt người.

Tạ Băng Diễm rất vui vẻ.

"Hắn không thoát được đâu! Chắc chắn sẽ không thoát được!"

"Dẫu có chạy tới chân trời góc biển cũng phải bắt hắn về đây!"

"Vô tội cũng bắt được! Tại sao không thể chứ? Muốn bắt hắn đấy làm sao!"

Nghe Tạ Băng Diễm nói thế, lòng Hứa Uyển Đình bi thương khôn xiết.

Chị ta không xen vào khuyên can Tạ Băng Diễm, chỉ cảm thấy bà ta hết thuốc chữa, có lẽ bà ta đã muốn vậy từ lâu rồi.

Hứa Uyển Đình bình tĩnh trở về phòng đọc sách.

"Con cải"

Tối đấy, Tạ Băng Diễm gõ cửa, hình như còn dẫn theo Hứa Sơ Ảnh.

"Vào đi! Cửa không khóa!" Hứa Uyển Đình đặt sách xuống.

Thoạt trông tâm trạng Tạ Băng Diễm khá khẩm hơn nhiều, khi biết Tạ Chấn định ra tay, lòng bà ta cực kỳ hả giận và thoải mái.

Hứa Uyển Đình không biết bọn họ tới làm gì, chỉ đành kéo ghế ra mời bọn họ ngồi.

"Con cả, ngươi không cần bận tâm đến chuyện tòa tuyên án! Ta đã thăm hỏi người ta rồi. Không có vấn đề gì lớn!" Tạ Băng Diễm tới đây an ủi Hứa Uyển Đình, định kéo tay chị ta qua.
Bình Luận (0)
Comment