Tình Thân Đến Muộn Như Cỏ Rác, Ta Bỏ Nhà Đi Ngươi Khóc Cái Gì ? (Bản Dịch)

Chương 451 - Chương 451: “Ngươi Rốt Cuộc. ... Tâm Lý Của Ngươi Đã Vặn Vẹo Đến Mức Nào?” (1)

Chương 451: “Ngươi rốt cuộc. ... Tâm lý của ngươi đã vặn vẹo đến mức nào?” (1) Chương 451: “Ngươi rốt cuộc. ... Tâm lý của ngươi đã vặn vẹo đến mức nào?” (1)Chương 451: “Ngươi rốt cuộc. ... Tâm lý của ngươi đã vặn vẹo đến mức nào?” (1)

Nói xong, ông ta tiếp tục rời đi.

Hứa Sơ Ảnh hoảng hốt, vội vàng kéo ông ta lại, khóc nức nở: "Ngươi đừng làm ta sợi Chuyện này đã qua rồi, đã qua lâu lắm rồi! Bây giờ truy cứu cũng không còn ý nghĩa gì nữa đâu..."

"Sẽ không qua đâu!" Hứa Đức Minh nhìn cô ta, bất ngờ đưa tay xoa đầu cô ta: "Hiện giờ vẫn chưa qual Hứa Mặc vẫn luôn không dám về nhà phải không? Con năm, cuối cùng ta cũng biết vấn đề nằm ở đâu rồi! Không ai có thể làm hại các con của ta! Không ai cả!"

Nói rồi ông ta kiên quyết bước lên lầu.

Hứa Sơ Ảnh thấy không ngăn ông ta được nữa thì bật khóc: "Bố, đừng cãi nhau mài"

Trong lòng cô ta vô cùng hoảng loạn, vội đi theo.

Nhưng lúc Hứa Đức Minh vào phòng thì đã đóng sầm cửa lại, không cho cô ta vào.

"Bố, cho ta vào đi! Hu hu hu, ngươi đừng làm ta sợ! Bố, đừng làm ta sợ!" Hứa Sơ Ảnh òa khóc, ra sức đập mạnh vào cửa.

Thấy Hứa Đức Minh không mở cửa, Hứa Sơ Ảnh vội lấy điện thoại nhắn tin cho Hứa Tuyết Tuệ và Hứa Uyển Đình: "Chị cả, chị hai, mau về nhà đi! Bố đã biết chuyện mẹ đầu độc Hứa Mặc rồi. Bố định tìm mẹ tính sổ, các ngươi mau về đi.. "...

Ở một phía khác!

Tạ Băng Diễm đang ở trong phòng gọi điện thoại!

Vụ việc rửa tiên vừa nổ ra, nhà họ Hứa như rối hết cả lên, mọi người đều đang tìm cách giải quyết.

Hứa Đức Minh đang xác minh, cũng đang liên lạc với người ta, còn Tạ Băng Diễm bên này cũng tương tự như vậy.

Với tư cách là cô chủ lớn của nhà họ Tạ, bà ta vẫn còn rất nhiêu mối quan hệ, không chỉ có Tạ Vân và Tạ Chấn.

Lúc này, bà ta đang gọi điện cho Tạ Vân, vô cùng nghiêm túc mà gào lên: "Chính là thằng nghịch tử đó! Hắn muốn trả thù chúng ta! Nói là rửa tiền, thực ra cũng do Trang sức Phượng Tường lừa trên gạt dưới, ta nghi ngờ một phần chính là do hắn cố tình vu oan!"

"Ta muốn tống hắn vào tù! Muốn hắn phải vào tù một lần nữa!"

"Cái loại nghịch tử đó, hắn vì để trả thù ta mà không từ thủ đoạn nào. Nhưng ta tuyệt đối không cho phép hắn làm hại Tuấn Triết!"

"Anh cả, ngươi phải bảo vệ Tuấn Triết, nhất định phải bảo vệ nó!"

Hứa Đức Minh từ từ bước đến.

Tạ Băng Diễm liếc nhìn ông ta, ánh mắt hiện lên vẻ lạnh lùng: "Hứa Đức Minh đến rồi! Không biết ông ta có tìm được tài liệu không, để ta hỏi xem! Hứa Đức Minh?"

Tạ Băng Diễm đưa tay che điện thoại, nhìn về phía Hứa Đức Minh.

Hứa Đức Minh không nói gì, cầm một chiếc bình thủy tinh từ trên bàn bước đến.

"Hứa Đức Minh, trên tài liệu của Trang sức Phượng Tường có tên của ngươi không?" Tạ Băng Diễm thấy ông ta không trả lời, tức giận hỏi.

Hứa Đức Minh nhìn bà ta, đột nhiên cảm thấy người phụ nữ này thật quá xa lạ.

Bao năm qua, ông ta luôn nhẫn nhịn, bất kể bà ta làm gì, ông ta cũng chưa bao giờ nghĩ đến việc sẽ ra tay.

Đặc biệt là việc đánh vợ, Hứa Đức Minh chưa bao giờ làm, một phần vì xuất thân của Tạ Băng Diễm khá lớn, ông ta cũng không dám đánh.

Phần nữa là vì, Hứa Đức Minh luôn nghĩ rằng đàn ông đánh vợ thì thật không có bản lĩnh gì hết, vợ là để yêu thương.

Vậy nên ngay cả khi trước đây Tạ Băng Diễm thường xé áo ông ta, đập phá đồ đạc trong nhà, đánh ông ta đến bầm dập, nhưng Hứa Đức Minh cũng chưa bao giờ nghĩ đến việc đáp trả.

Nhưng hôm nay thì khác!

Ông ta không thể chịu đựng thêm nữal

Không ai được giết con của ông ta, không ai hết!

Hứa Đức Minh luôn nghĩ bản thân ông ta vẫn luôn hiểu rõ về Tạ Băng Diễm. Tạ Băng Diễm là cô chủ trong một gia đình giàu có nên tính cách của bà ta rất kiêu căng, quật cường, nói năng thì chua ngoa. Bà ta vĩnh viễn không bao giờ biết chịu thua trước người khác.

Mặc dù tính cách của Tạ Băng Diễm rất cố chấp nhưng trong vấn đề dạy dỗ con cái, bà ta là người có trách nhiệm.

Bởi vì Hứa Đức Minh nhìn thấy sự xuất sắc của Hứa Uyển Đình và Hứa Tuyết Tuệ nên ông ta luôn tin tưởng rằng bà ta luôn là một người mẹ mẫu mực. Dù bất cứ ở trong tình cảnh nào, Tạ Băng Diễm sẽ không hạ độc những đứa con của bà ta.

Nhưng vào hôm nay khi nhìn thấy cảnh này, Hứa Đức Minh đã thay đổi cách nhìn nhận của ông ta về Tạ Băng Diễm.

Hoá ra bà ta đã thực sự làm như thết

Tạ Băng Diễm là người đã hạ độc!

"Hứa Đức Minh, ngươi bị câm à?" Tạ Băng Diễm thấy Hứa Đức Minh không nói lời nào nên bà ta tiếp tục nhìn chằm chằm vào ông ta, lông mày bà ta dựng lên.

Và rồi chỉ một giây sau, Hứa Đức Minh đã lao tới.

"Chát!" Một tiếng bạt tai vang lên. Hứa Đức Minh tát Tạ Băng Diễm.

Tạ Băng Diễm kinh ngạc. Bà ta chưa kịp phản ứng thì Hứa Đức Minh lại tiếp tục tát bà ta thêm một cái nữa.
Bình Luận (0)
Comment