Tình Thân Đến Muộn Như Cỏ Rác, Ta Bỏ Nhà Đi Ngươi Khóc Cái Gì ? (Bản Dịch)

Chương 465 - Chương 465: Nhất Định Phải Đích Thân Giết Chết Tạ Băng Diễm (2)

Chương 465: Nhất định phải đích thân giết chết Tạ Băng Diễm (2) Chương 465: Nhất định phải đích thân giết chết Tạ Băng Diễm (2)Chương 465: Nhất định phải đích thân giết chết Tạ Băng Diễm (2)

"Palladium rất đáng sợi Lúc em năm nghe được cũng hoảng hồn! Mấy năm trước mẹ từng đoán rằng, nếu hàm lượng đó trong máu nhiều hơn một chút, Hứa Mặc có thể sẽ biến thành một người đần độn hoặc là người thực vật!"

"Năm đó Hứa Mặc hình như có vấn đề về tim, thiếu máu trầm trọng, cơ thể gầy gò, một khi phát bệnh sẽ càng nặng hơn!"

"Nhưng tất cả đều đã qua rồi! Bây giờ Hứa Mặc chắc đã không sao nữa!"

Hứa Tuyết Tuệ cất máy tính bảng đi: "Mẹ ăn chút đồ trước đi! Mẹ không ăn, lát nữa nếu bố qua thì mẹ không có sức đâu!"

Nét mặt của Tạ Băng Diễm vẫn đờ đẫn, nhưng đã có nhìn chị ta một chút.

"Trước đây có em ấy ở nhà không có cơ hội ăn một bữa đàng hoàng! Nếu được ăn uống đầy đủ thì có thể khỏe mạnh hơn một chút! Nhưng mà, dù là thế... con và chị cả cũng không muốn mẹ giết nó, hoặc là bóp chết nói"

"Mẹ, sau này đừng hạ độc nữa, có được không?”

Tạ Băng Diễm nghe vậy thì cả người run lên, bà ta vật vã muốn đứng dậy, nhưng do cơ thể yếu ướt, làm sao đứng vững được, suýt chút nữa là bà ta ngã xuống đất. Hứa Tuyết Tuệ giật mình, vội vàng tới dìu bà 1a.

"Mẹ, mẹ khoan hãy cử động, mẹ bị chảy máu rồi, để con băng lại cho mẹ, mẹ ăn chút gì trước đi!"

"Cho dù Hứa Mặc có như thế nào đi nữa thì nó cũng không muốn mẹ xảy ra chuyện! Cho dù mẹ nói muốn bóp chết nó, nó cũng sẽ không làm gì!"

"Hứa Mặc nhất định sẽ không muốn nhìn cả nhà ta tan nhà nát cửa!"

Tạ Băng Diễm nghe vậy thì lập tức nhìn chằm chằm vào Hứa Tuyết Tuệ.

Hứa Tuyết Tuệ dường như cảm nhận được sống mũi của mình cay cay, chị ta rơi nước mắt nói: "Ngày mai con đi gặp Hứa Mặc, xem thử có thể giải quyết vụ rửa tiên hay không! Hứa Mặc... nó cũng rất mềm lòng, mẹ đừng quá lo lắng!"

Lời nói của Hứa Tuyết Tuệ một lân nữa khiến Tạ Băng Diễm không thể ngồi vững, bà ta cố gắng đứng dậy, nhưng cả người cứ chao đảo, không còn chút sức lực nào.

Hứa Tuyết Tuệ thấy vậy thì khóc lớn, vội vàng ngăn bà ta lại: "Mẹ, lẽ nào mẹ còn muốn làm việc này sao? Đã đến mức này rồi, mẹ không thể nghỉ một chút sao? Rốt cuộc mẹ muốn quậy tới khi nào mới chịu thôi? Lẽ nào mẹ thật sự muốn Hứa Mặc chết mẹ mới cam lòng?"

"Hic, mẹ không giết nó được đâu? Nó đã đi rồi! Nó cũng sẽ không về nhà nữa! Bất luận thế nào mẹ cũng không thể giết nó!"

Hứa Tuyết Tuệ đột nhiên gào khóc thật to.

Tạ Băng Diễm nhìn Hứa Tuyết Tuệ thật lâu, im lặng chẳng nói gì.

Bây giờ bà ta không có cảm giác thèm ăn, bà ta muốn đến phòng của Hứa Uyển Đình, có lẽ bà ta vẫn còn một vài đoạn ký ức bị mất đi, bà ta muốn nhớ lại...

Trong lòng bà ta cảm thấy rất đaul... Sự việc đã đến hồi kết, Hứa Mặc làm theo kế hoạch.

Bây giờ đám người Hứa Tuấn Triết, Lưu Khải Khang chắc hẳn đang rất căng thẳng, nguồn tiền đã bị kẹt, tạm thời không thể rút khỏi công ty trang sức Phụng Tường, Hứa Tuấn Triết muốn cải cách hội đồng quản trị cũng phải mất ít nhất hai tháng.

Hai tháng này, có thể nói là tranh đoạt từng giây từng phút, nếu không thì sẽ tổn thất nặng nề.

Đương nhiên Hứa Mặc sẽ không để Hứa Tuấn Triết dễ dàng làm được chuyện này, cho nên hắn cho người liên hệ với vài cảnh sát, bảo bọn họ đến phòng làm việc của tổng giám đốc công ty trang sức Phụng Tường để điều tra, thu thập chứng cứ.

"Thật ngại quát Cậu Hứa, có người báo cáo cậu trốn thuế và rửa tiền, chúng tôi cần điều tra phòng làm việc của cậu, đây là lệnh bắt giữ! Mời cậu đọc qual"

Hôm nay, Hứa Tuấn Triết đang làm việc trong văn phòng, cậu ta đang căng thẳng liên hệ người thì có mấy cảnh sát cầm theo văn bản xông vào phòng làm việc của cậu ta đòi kiểm tra mặc kệ thư ký ngăn cản.

Viên cảnh sát đứng đầu lấy lệnh bắt giữ ra bảo cậu ta ra ngoài, cảnh sát phong tỏa văn phòng của cậu ta, kiểm tra tệp tin trong mấy tính của cậu ta.

Hứa Tuấn Triết nhìn thấy cảnh này thì hoàn toàn ngây ngốc, hai chân suýt mềm nhũn, cậu ta gọi thư ký và bảo vệ hòng ngăn cản cảnh sát điều tra, nhưng bên phía cảnh sát rất nghiêm túc, trực tiếp lôi sang một bên.

"Xin hãy xem lệnh bắt giữ! Nếu cậu còn tiếp tục chống cự, chúng tôi có quyền bắt giữ cậu, cậu Hứa!"

Cảnh sát béo dẫn đầu đưa lệnh bắt giữ cho cậu ta.

Hứa Tuấn Triết thị uy quát lớn: "Là ai bảo các người tới? Ai tố cáo chúng tôi? Chúng tôi kinh doanh đàng hoàng, trước giờ chưa từng trốn thuế hay phạm pháp...

"Ai tố cáo tạm thời các người đừng để tâm! Có hay không, chúng tôi điều tra sẽ biết!"

Cảnh sát có vẻ rất chú trọng việc công, không cho Hứa Tuấn Triết không gian để nói chuyện, sau khi lôi sang một bên, bọn họ ở bên trong kiểm tra tài liệu trên bàn, tư liệu trong máy tính, và những đồ đạc trong tủ, lục tìm mọi thứ một cách rất cẩn thận chỉ tiết.
Bình Luận (0)
Comment