Chương 483: Bao năm qua mẹ cho ngươi vẫn chưa đủ sao? (2)
Chương 483: Bao năm qua mẹ cho ngươi vẫn chưa đủ sao? (2)Chương 483: Bao năm qua mẹ cho ngươi vẫn chưa đủ sao? (2)
Hứa Tuấn Triết biết rất rõ cậu ta đã không còn đường quay lại nữa, phải tách rời mối quan hệ giữa nhà họ Hứa và nhà họ Tạ, nhanh chóng đưa Hứa Mặc vào tù.
Chỉ sau khi đưa Hứa Mặc vào tù, cậu ta mới có thể bình an vô sự!
Trân An Hùng đảm bảo chỉ cần Hứa Mặc xảy ra chuyện, anh ta có thể giải quyết vấn đề này giúp cậu ta, cho dù xảy ra chuyện gì cũng sẽ không đe dọa đến địa vị của cậu ta.
Cả Cao Thái Nhi và Lưu Khải Khang đều ủng hộ cậu ta làm vậy, thế nên một kịch bản mới đã được tạo ra dưới tay cậu ta.
Người phải đối phó lần này tất nhiên là Hứa Mặc!
Chiếc xe đang hướng về khu du lịch, càng đi đường càng vắng, nếu đã đi thư giãn thì đương nhiên phải đi xa một chút.
Hứa Tuấn Triết nói với Tạ Băng Diễm là muốn cho bà ta tránh xa phiền não, Tạ Băng Diễm khẽ gật đầu, buồn bã đồng ý.
Còn phía trước đoàn xe đột nhiên có thêm vài chiếc xe nữa cũng là chuyện bình thường!
Mặc dù mấy chiếc xe đó gần như bao vây xe của họ, nhưng thái độ của Hứa Tuấn Triết vẫn không hề thay đổi.
Để mọi việc diễn ra suôn sẻ, Hứa Tuấn Triết không cho vệ sĩ đến gần, vệ sĩ cách khá xa bọn họ, trong xe ngoài tài xế thì chỉ có cậu ta và Tạ Băng Diễm!
Đối phó Tạ Băng Diễm không phải mục đích chính, mục đích quan trọng nhất đương nhiên là đổ tội cho Hứa Mặc.
Để đạt được mục tiêu này, Hứa Tuấn Triết đã tìm được một số người cần tiên hơn mạng sống ở công ty Pinxixi.
Hứa Tuấn Triết vốn dĩ muốn để người khác ra tay, cậu ta thì chờ đợi kết quả, nhưng khi mấy người nghe nói phải giết Tạ Băng Diễm thì bỗng chốc chẳng mấy ai dám ra tay nữa.
Hứa Tuấn Triết do dự hồi lâu vẫn chưa thể quyết định được, cuối cùng đành phải bất đắc dĩ, đâm lao thì phải theo lao.
Dù sao từ trước đến giờ cậu ta chẳng qua chỉ là một công cụ.
Nhà họ Hứa đã không còn ý nghĩa gì với cậu ta nữa.
Dù sao Lưu Khải Khang vẫn luôn ép cậu ta không được đi, phải đợi cho đến khi trang sức Phụng Tường lấy được tiền.
Lưu Khải Khang nói, trong tay anh ta có một vài thông tin của Hứa Mặc, có thể khiến cảnh sát điều tra được là do Hứa Mặc ra tay, có thể phối hợp cùng với Trần An Hùng...
Khi sự việc lắng xuống, trong lòng Hứa Tuấn Triết cũng chẳng kiêng dè gì nữa.
Có lẽ đây cũng là sự giải thoát cho Tạ Băng Diễm.
Bà ta đã quá cực khổ rồi, kết quả như vậy mới là tốt nhất đối với bà taI
Một chiếc xe đã vây lấy nhưng không hành động gì, mọi người vẫn muốn tiếp tục đi tiếp. Mãi cho đến khi một chiếc ô tô tông nhẹ vào xe của Hứa Tuấn Triết, hai người mới kinh ngạc ngẩng đầu lên.
"Đã xảy ra chuyện gì?" Hứa Tuấn Triết giả vờ hoảng sợ hỏi.
Tài xế nói: "Có người đnag theo dõi chúng ta! Phía trước phía sau đều có xe, hình như họ muốn làm gì đót"
"Cái gì?" Hứa Tuấn Triết kinh ngạc, trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ, cậu ta ngó trước ngó sau, sau đó nói với Tạ Băng Diễm: "Mẹ, có người tới! Ta không biết là ai? Chắc không phải là anh Hứa Mặc!"
Tạ Băng Diễm nghe vậy liền ngơ ngác.
“Anh Hứa Mặc sẽ không điên như vậy! Chuyện xảy ra với chị hai chắc chắn không phải anh ấy làm! Những người này là ai? Họ muốn làm cái gì? Lẽ nào có người khác muốn đối phó với chúng ta?" Hứa Tuấn Triết vô cùng hoảng loạn.
Dường như nhìn thấy Tạ Băng Diễm không phản ứng, cậu ta vội vàng lấy điện thoại di động ra gọi cho vệ sĩ, bảo vệ sĩ nhanh chóng tới đây.
"Mẹ yên tâm, ta sẽ bảo vệ ngươi, tuyệt đối sẽ không để ai làm hại ngươi, cho dù người đó có là ail"
"Anh Hứa Mặc, ngươi thật sự phải làm như thế sao?"
Sau khi lại bị một chiếc xe tông vào, Hứa Tuấn Triết tức giận gâm lên, sắc mặt trắng bệch.
Tạ Băng Diễm quay đầu nhìn ra ngoài, vẻ mặt thờ ơ nhìn xa xăm, một chiếc ô tô đột nhiên tăng tốc và tiếp tục tông vào xe của họ.
Dường như đang muốn tìm đúng vị trí để lật xe của bọn họ.
Không biết vì sao, cảnh tượng này đột nhiên trở nên rất chậm trong mắt bà ta, giống như đang nhấn nút quay chậm, đến nỗi Tạ Băng Diễm có thể nhìn rõ được gương mặt của người lái xe đối diện.
Bà ta hơi quay đầu lại, thậm chí có thể nhìn thấy dây an toàn của mình đã bị đứt, từ từ bật ra ngoài, chiếc xe đột ngột lật ngược lại, kính vỡ tan.
Bà ta tiếp tục quay đầu lại thì thấy Hứa Tuấn Triết đột nhiên ôm đầu, cậu ta cầm một chiếc gối che phần đầu của mình lại, cả người co rúm lại thành một cục.
Giữa những hình ảnh diễn ra rất chậm này, bà ta nhìn thấy túi khí an toàn đã được mở, nhanh chóng phồng lên, xe và cửa kính liên tục lật nhiều vòng trên không trung, bà ta bị văng ra, túi khí an toàn đã không thể bảo vệ bà ta.
Sau đó, chiếc xe hơi đập mạnh xuống đất, phát ra hàng loạt tiếng động dữ dội.